- Tham gia
- 14/12/2008
- Bài viết
- 18.532
▶️
You wait for a silence I wait for a word Lying next to your frame Girl unobserved You change your position You're changing me Casting these shadows Where they shouldn't be We're interrupted By the heat of the sun Trying to prevent What's already begun You're just a body I can smell your skin And when I feel it You're wearing thin But I've got a plan Why don't you be the artist And make me out of clay? Why don't you be the writer Decide the words I say? Cause I'd rather pretend I'll still be there at the end Only it's too hard to ask Won't you try to help me? Sat on your sofa It's all broken springs This isn't the place for Those violin strings I try out a smile And I aim it at you You must have missed it You always do But I've got a plan Why don't you be the artist And make me out of clay? Why don't you be the writer Decide the words I say? Cause I'd rather pretend I'll still be there at the end Only it's too hard to ask Won't you try to help me? You wait I wait Casting shadows Interrupted You wait I wait Casting shadows Interrupted You wait I wait Casting shadows Interrupted You wait I wait Casting shadows Why don't you be the artist And make me out of clay? Why don't you be the writer Decide the words I say? Cause I'd rather pretend I'll still be there at the end Only it's too hard to ask Won't you try to help me? Won't you try to help me? Won't you try to help me | Anh đợi sự lặng yên Em đang chờ một lời nói Gần kề với tâm trạng anh Con gái không ai để ý Anh thay đổi vị trí của mình Anh đang thay đổi em Rượt đuổi những chiếc bóng này Đến nơi chúng nên nên ở Chúng ta bị cản trở Bởi tia nắng của vầng dương Dẫu vẫn đang cố kháng cự Điều đã được bắt đầu Anh chỉ là một cơ thể người Em có thể ngửi thấy mùi làn da của anh Và khi em cảm nhận được Là lúc anh đang mặc áo mỏng Nhưng em có một kế hoạc Sao anh không trở thành nghệ sĩ? Và có thể khiến em thoát tục Sao anh không trở thành nhà văn? Để định những ngôn từ em nói Vì em thà giả vờ còn hơn Em sẽ vẫn mãi đợi anh nơi đây đến phút cuối Chỉ là quá khó có thể hỏi được Rằng anh sẽ không cố giúp em phải không? Ngồi trên ghế sofa của anh Tất cả ngập tràn như những mùa xuân chín Không có nơi nào dành cho những dây đàn violin Em nở một nụ cười Và em hướng nó về phía anh Nhưng ắt hẳn là anh đã bỏ qua mất nó rồi Anh vẫn luôn thế mà Nhưng em có một kế hoạc Sao anh không trở thành nghệ sĩ? Và có thể khiến em thoát tục Sao anh không trở thành nhà văn? Để định những ngôn từ em nói Vì em thà giả vờ còn hơn Em sẽ vẫn mãi đợi anh nơi đây đến phút cuối Chỉ là quá khó có thể hỏi được Rằng anh sẽ không cố giúp em phải không? Anh đợi Em đợi Rượt đuổi những chiếc bóng Bị ngăn cản Anh đợi Em đợi Rượt đuổi những chiếc bóng Bị ngăn cản Anh đợi Em đợi Rượt đuổi những chiếc bóng Bị ngăn cản Anh đợi Em đợi Rượt đuổi những chiếc bóng Nhưng em có một kế hoạc Sao anh không trở thành nghệ sĩ? Và có thể khiến em thoát tục Sao anh không trở thành nhà văn? Để định những ngôn từ em nói Vì em thà giả vờ còn hơn Em sẽ vẫn mãi đợi anh nơi đây đến phút cuối Chỉ là quá khó có thể hỏi được Rằng anh sẽ không cố giúp em phải không? Rằng anh sẽ không cố giúp em phải không? Rằng anh sẽ không cố giúp em phải không? |