[Lyrics] In the name of the father (Yi Fu Zhi Ming). - Jay Chou

Lời Bài Hát

Thành viên thân thiết
Thành viên thân thiết
Tham gia
14/12/2008
Bài viết
18.532






wei liang de chen lu zhan shi hei li fu
shi ban lu you wu fu zai di su
wu nai de jue wu zhi neng geng can ku
yi qie dou wei le tong wang sheng tang de lu
chui bu san de wu yin mei le yi tu
shei qing rou duo bu ting zhu
huan lai bu ji ku chuan guo de zi dan
jiu dai zou wen du
wo men mei ge ren dou you zui
fan zhe bu tong de zui
wo neng jue ding shei dui
shei you gai yao shen shui
zheng lun bu neng jie jue
zai yong wu zhi jing de ye
guan diao ni de zui
wei yi de en hui
dang zai qian mian de ren dou you zui
hou hui ye wu lu ke tui
yi fu zhi ming pan jue na gan jue mei you gua he zi
jiu xiang bian xiao bian diao lei ning shi zhe wan quan de hei
zu dang bei ju man yan de bei ju hui rang wo shen zui
di tou qin wen wo de zuo shou
huan qu bei kuan shu de cheng nuo
lao jiu guan feng qin zai jiao luo
yi zhi yi zhi yi zhi ban zou
hei se lian mu bei feng chui dong yang guang wu yan de chuan tou
sa xiang na qun bei wo xun fu hou de shou
chen mo de han jiao chen mo de han jiao
gu dan kai shi fa xiao
bu ting dui zhe wo chao xiao
hui yi zhu jian yan shao
ceng jing chun zhen de hua mian
can ren de wen rou chu xian
cui ruo shi jian dao
wo men yi qi lai dao gao
ren ci de fu wo yi zhui ru
kan bu jian zui de guo du
qing yuan liang wo de zi fu
mei ren neng shuo mei ren ke shuo
hao nan cheng shou
rong yao de bei hou ke zhe yi dao gu du
bi shang shuang yan wo you kan jian
dang nian na meng de hua mian
_________________________
The faintly chilling morning dew dampens my black suit

There is fog on the flagstone. The Father is lowly sighing

A helpless realization can only be more cruel

Everything is for the road that leads up to heaven.

The fog that can’t be blown away conceals our intentions until their gone

Whose soft pacing steps stop?

Without time to cry, the bullet that penetrated

Already took away the warmth

Each of us is guilty

Committed different crimes

I decide who is right

(and) who should go to sleep

Arguments can not settle (anything)

In this limitless night

Closing your mouth

Is your only grace

Everyone who blocks your front has sinned

Even with regret there isn’t a road back anymore

Announcing a verdict in the name of the father. That feeling doesn’t have any words that fit

Just like laughing while shedding tears, steadily staring into an absolute darkness

Just like tragedies from spreading will make me weak

Bow your head and kiss my left hand

In exchange for the promise to be forgiven

The ancient organ is in a corner

Always, always, playing an accompaniment

The sunlight soundlessly pierces through the black screen that’s moved by the wind

Sprinkling towards the herd of wild beasts that I tamed

The silent cries. The silent cries

Loneliness begins to ferment

Ceaselessly laughing at me

Memory gradually burns away

(In) the scene that used to be pure,

A brutal tenderness appears

In this time of fragility

Let us pray together

Benevolent father, I have already fallen

(I) cannot see the world of sins

Please forgive my self-pity

No one can say, no one will say

(that) It’s so hard to endure

Carved behind honour is a streak of loneliness

Closing both eyes, I see again

The scene in my dreams back then

The sky is a thick fog

The Father, holds my two hands

(and) gently walks past

That quiet, still, early morning flagstone road

That decorated family emblem. I cleaned (it) the whole night

That lonely radiance, I finally understand how to feel

Candlelight doesn’t, doesn’t stop wavering

(An) owl is on top of the window beam

Gazing upon a place far away

The gallery that leads into the hall cannot speak of it’s troubled past

No more commotion. Only the tranquility that surrounds

I slowly fall asleep

The sky just broke into dawn

The sky is a thick fog

The Father, holds my two hands

(and) gently walks past

That quiet, still, early morning flagstone road

That decorated family emblem. I cleaned (it) the whole night

That lonely radiance, I finally understand how to feel

Candlelight doesn’t, doesn’t stop wavering

(An) owl is on top of the window beam

Gazing upon a place far away

The gallery that leads into the hall cannot speak of it’s troubled past

No more commotion. Only the tranquility that surrounds

I slowly fall asleep

The sky just broke into dawn
1 buổi sáng tẻ nhạt, lạnh giá, sương giá ứot chiếc áo choàng đen
nhữg giọt sương phủ đầy phiến đá, người cha đi chầm chậm
1 sự nhận thấy nhưg bất lực thật ác độc
Tất cả đều ở con đường mà dẫn lên tới thiên đường
Nhữg giọt sương không thể bị thổi bay đi, giấu đi nhữg âm mưu tính toán cho đến khi họ lìa đời
Tiếng bước đi êm đềm đó là của ai ?
Không còn thời gian để khóc, viên đạn xuyên vào tim
đã lấy đi sự sống
Mỗi chúng ta đều đã sai lầm
Đều phạm phải nhữg tội ác khác nhau
Tôi quyết định ai đã ai
ai nên ra đi
Sự tranh cãi không thể làm dịu đi mọi thứ
Trong đêm tối vô hạn này
Ngậmk miệng lại
Đó chính là sự khoan hồng cho anh
Nhữg ai cản trở con đường phía trước cảu anh đều phạm tội
Ngay cả khi có hối hận thì anh cũng không còn đường lui nữa
Nhận danh cha, tôi thông báo lời phán quyét này. Không còn từ ngữ nào có thể phù hợp hơn đc. nữa
Giống như cười trên nỗi đau khổ , kiên định nhìn vào bóng tối
Giống như bi kịch từ sự nhân rộng làm tôi kém cỏi
Hãy cúi đầu và hôn lên tay trái ta
Để đổi lấy lời hứa được tha thứ
Chiếc đàn organ cổ ở góc phòng
Luôn chơi 1 bản nhạc
Ánh nắg yên tĩnh , xuyên thủng chiếc màn che đen tung bay trong gió
Rải rác về phía bầy đàn hoang dã mà ta đã thuần chủng
Nhữg tiếng khóc thầm lặng
Sự cô đơn bị làm nào động
Không ngường cười vào ta
Kí ức dần dần bị tiêu hủy
Trong quang cảnh từng rất trong lành
Sự thú tính dần lộ rõ
Vào giây phút của sự yếu ơt
Hãy cùng cầu nguyện
Hỡi đức cha nhân từ, ta đã gục ngã
Không thể nhìn thấy thế giớ đầy tôi lỗi này
Xin hãy tha lỗi cho sự tự thương này
Không ai có thể nói ra
Rất kho khăn khi phải chịu đựng
Khắc sau lưng sự tôn kính này là sự cô đơn
Khép cả 2 mắt lại, ta lại thấy
Quang cảnh ước mơ ở sau
Bầu trời phủ nhữg đám sương mỏng
Đức cha, hãy nắm lấy tay ta
Và nhẹ nhàng quay trở lại quá khứ
Về sự yên lặng,buổi sáng có nữhg giọt sương trên phiến đá
gia đinhf được trao tặng huy chương,. ta sẽ lau sạch nó cả đêm
Sự cô độc, tôi cuối cùng cũng hiểu cảm giác đó ntn
Ánh nến sẽ không ngừng tỏa sáng
1 con cú đậu trên cửa sổ
Nhìn vào 1 nơi xa
Chiếc cầu thang dẫn tới 1 căn phòng không thể nói lên nhữg quá khứ phiền muộn
Không còn sự rối loạn, Chỉ còn sự yên tĩnh bao quanh
Ta nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ
Bầu trời đột nhiên rạng lên

 
×
Quay lại
Top Bottom