Chapter 1
Part 2
Tại cục cảnh sát Tokyo mọi người đang rối loạn lên bởi sự mất tích của bốn người ông Mouri. Thanh tra Megure đã điều động một lực lớn cảnh sát tìm kiếm nhưng bặt vô âm tín.Tiếng khóc của bọn trẻ,Sonoko khuôn mặt tràn đầy lo lắng của tiến sĩ Agasa và tiếng thở dài thườn thượt của thanh tra Megure đã làm cho bầu không khí tại trụ sở cảnh sát càng thêm căng thẳng.Một lúc sau, trung sĩ Takagi mang theo bản báo cáo tiến vào,mọi người bắt đầu nhen nhóm lên một tia hi vọng,một hi vọng mỏng manh là sẽ có được một chút manh mối gì đó.
'' Thưa thanh tra, theo những dấu vết mà bọn bắt cóc đã để lại tại văn phòng thám tử Mouri và nhân chứng cho biết: để đề phòng ba người chống cự bọn chúng đã sử dụng một loại thuốc ngủ rất mạnh mà có thể tổ chức đó đã nghiên cứu ra và sau đó gia đình ông Mouri đã bị mang lên chiếc Porsche 356A mà tên Gin hay sử dụng. Và đến giờ chúng ta vẫn không tìm thấy họ'' Khuôn mặt mọi người dần hiên lên vẻ thất vọng sau những gì Takagi nói
'' Shinichi, tên khốn đó đang ở đâu. Sau những rắc rối cậu ta mang lại cho Ran thì giờ lại biệt tăm ở đâu không thấy. Chắc chắn cậu ta biết cái tổ chức quỷ quái đó ở đâu. Mau kiếm cậu ta đi'' Sonoko bắt đầu kích động, cô bắt đầu ghét Shinichi sau khi thấy Ran chờ đợi cậu ta hơn 1 năm trời rồi quay trở lại với một cô gái lạ mặt. Cô đã chứng kiến bạn thân của mình cứ trốn vào trong một góc rồi khóc bây giờ lại đến chuyện Ran bị bọn chúng bắt cóc,cơn giận của cô đã lên đến đỉnh điểm.
'' À mà cậu ta đâu, nãy giờ tôi không thấy mặt Kudou ở đâu hết''
'' Chắc là Shinichi đi đến căn cứ của bọn chúng để tìm Ran rồi. Mau mang cái kính này rồi lần theo tín hiệu đi, chắc là sẽ tìm được họ đó'' Tiến sĩ Agasa lên tiếng,ông lo với cái tính bốc đồng háo thắng của cậu thì sẽ ăn thiệt thòi thừ bọn Áo đen thôi.
'' Mau chuẩn bị đi, lần này sẽ quét sạch bọn ghê tởm đó'' Joodie lên tiếng,cô đã lo lắng từ sáng đến giờ, đặc vụ Camel ra ngoài thông báo mọi người chuẩn bị sẵn sàng.
Tại căn cứ bọn Áo đen
Đằng sau cánh cửa đã được mở, bóng người cao gầy, mặc bộ đồng phục xanh của Trung học Teitan, một khuôn mặt quen thuộc hiện lên trước mắt mọi người.Với Ran đây là khuôn mặt luôn tâm tâm niệm niệm*,là người cùng cô lớn lên, luôn khắc sâu vào tấm lòng cô, không thể nào quên được. Người mà cô chờ đợi hơn một năm nay,thanh mai trúc mã- Kudou Shinichi.
* tâm tâm niệm niệm: tạm dịch là ngày nhớ đêm mong
'' Thú vị đúng không,giữa chiến hữu và tình yêu một sự lựa chọn cân não đấy Kudou Shinichi. Ta nghe nói là cậu đã hứa là sẽ bảo vệ cho con nhóc phản bội kia nhưng mà ở đây lại có gia đình người yêu cậu . Oa , tình huống cẩu huyết* trong mấy bộ phim rẻ tiền đây rồi. Giờ cậu lựa chọn đi'' Lời nói của ông trùm cất lên đầy hứng thú. Tuy vậy, ẩn chứa trong con ngươi đen láy lại là sự lạnh lùng, khinh bỉ không che giấu được
*Cẩu huyết: máu chó( tình huống làm người ta tức điên)
Khuôn mặt '' Kudou Shinichi" hiện đầy vẻ ngạc nhiên cùng hoang mang "chết tiệt, cái tình huống gì thế này, sao lại vướng vào cái vụ rắc rối này thay cậu ta thế. Kudou Shinichi, đúng là liên quan đến cậu không có gì tốt lành hết"
-----------------------------ta là dãy phân cách của 15 phút trước---------------------------
Tại bến cảng cách căn cứ của tổ chức Áo đen 500m,trong một kho hàng dưới ánh trăng lập lờ có thể thấy hai chàng trai có khuôn mặt y hệt nhau
'' Nè, sao tôi phải tham gia vào vụ rắc rối này chứ, nguy hiểm chết người đó biết không'' Kaito Kid người có khuôn mặt giống hệt Shinichi cằn nhằn,không thể trách cậu ta được, cậu ta mấy lần suýt mất mạng vì mấy vụ án liên quan đến Kudou Shinichi
'' Tôi đã cứu câu trên con tàu Bell Tree đó biết chưa, suýt nữa thì cậu chết tươi nếu con tàu đâm vào cây cầu còn gì. Coi như cậu trả ơn tôi đi''
'' Không phải vì cậu kích động tên thủ lĩnh sao? Lần này thôi đó, không ai nợ ai nữa nha tên kia''
----------------------------ta là dãy phân cách kết thúc 15 phút trước----------------------
'' Làm sao đây,một là bà chằn hai là bà cô dữ hơn chằn, kiểu nào mình cũng chết dưới tay tên kia. Aaaaa, mình muốn đi chết'' trong lòng Kaitou kid đang đấu tranh dữ dội, đường nào cũng là tử huyệt* của Shinichi nên rất khó để lựa chọn.
''Nè, mau chọn đi ta không có thời gian chơi đùa với các ngươi đâu. Nếu như còn cố tình câu giờ thì hai cô em sẽ cùng '' BÙM'' đi lên thiên đường thì đừng trách ta không báo trước '' Giọng của Boss như không còn kiên nhẫn, càng ép Kaitou đến bước đường cùng.
Kaitou đang suy nghĩ chợt thấy Vermouth nháy mắt đầy ẩn ý '' Sao mà mình quên mụ cáo già này được nhỉ? Bà ta cứ Angel, Angel suốt ngày, sao mà để bà chằn rơi vào nguy hiểm được.'' Với ý nghĩ này trong đầu, Kaitou cứ đinh ninh là Ran sẽ an toàn nhưng toàn bộ những hiểu lầm sau này đều do ý nghĩ này của cậu.
'' Ông hãy tháo quả bom của Shiho đi'' Câu nói đó như đẩy Ran vào địa ngục,từng giọt nước mắt rơi ở hai bên má. Trong con ngươi màu tím xinh đẹp nỗi bi thương, tuyệt vọng dâng lên từng đợt.Kế bên Ran là vợ chồng ông Mouri, trên mặt đầy vẻ ngạc nhiên sau đó là tức giận.
'' Thằng nhóc khốn khiếp đó đang nói cái gì vậy, tôi phải xử nó, phải đập cho nó một trận'' ông Mouri tức đến mức râu vểnh ngược, bà Ei tuy không nói gì, ngồi một bên an ủi Ran nhưng trong lòng liền ghi hận tên ôn con đã làm con gái mình khóc.
BÙMMMMMMMMMMMMMMMMM
Những bức tường bắt đầu sụp xuống,ánh lửa lan tràn, mặc dù quả bom ở chân Ran không nổ nhưng bên ngoài phòng giam đầy bom do Gin đặt. Cửa thoát hiểm đã sập xuống không thể ra ngoài.Trần nhà bắt sụp xuống rơi chuẩn xác xuống đầu Ran vợ chồng họ tinh mắt lấy thân che cho cô chết ngay tại chỗ. Ran cũng bị một cột bê tông đè lên chân.
Trong phòng Boss, Vermouth và Kaitou hoàn toàn ngạc nhiên trước những gì đang diễn ra '' Thế nào màn trình diễn đặc sắc lắm phải không? Các ngươi nghĩ mình đã qua mặt được ta nhỉ'' Vẻ mặt Boss bắt đầu âm trầm, mồ hôi chảy, nhiệt độ phòng hạ xuống. Đột nhiên,tiếng chuông điện thoại của ông trùm vang lên.
'' Báo cáo, Kudou Shinichi đã phá hủy hệ thống, toàn bộ thông tin bảo mật và kho vũ khí đều đã bị hủy. Chúng ta phải làm sao đây thưa ngài''Ông trùm bắt đầu nhìn sang tên '' Kudou Shinichi'', như chờ cuộc điện thoại này từ lâu, thở phào nhẹ nhõm phát huy sở trường của mình- TRỐN.
Cuộc chiến diễn ra rất lâu cuối cùng thì Boss cũng bị giết, một số thành viên chủ chốt đã chết một số người khác bị bắt mọi người tìm thấy được Shiho nhưng không thấy ba người Ran. Sau khi nghe tin từ Kaitou kid Sonoko ngất ngay tại chỗ, Shinichi không tin vào điên cuồng tìm kiếm nhưng vẫn không thấy. Bắt đầu nhốt mình vào trong phòng không ra ngoài.
Bọn tay sai ở chỗ giam gia đình Mouri thoát được một kiếp , vô tình thấy được dưới xác của hai người Ran vẫn còn sống nhưng chân bị liệt. Do căm thù Kudou Shinichi nên bọn chúng đem cô ra trút giận......
................Tàn phế...........
.............bị hành hạ..............
............ cưỡng hiếp, lăng nhục ................
Cuộc đời cô bắt đầu rơi vào địa ngục, chúng bỏ đói dài này rồi đưa cô một đống thức ăn bẩn thỉu. Chúng tra tấn cô hàng giờ liền sau đó lại đưa cô đi chữa trị không cho cô chết. Vào một ngày, tìm được cơ hội cô đập vỡ đĩa đựng đồ ăn, cắt cổ tay tự sát. Dòng máu đỏ tươi tuôn ra như suối, máu rơi nước mắt cũng theo hai bờ má lăng dài,máu càng chảy nhanh cô càng vui mừng mong sao thoát khỏi chốn địa ngục này. Đột nhiên, cô nhớ tới ba mẹ mình cô hi vọng mình có một cơ hội, một cơ hội ở cùng hai người, không muốn quen tên trúc mã vô tình kia, có một cuộc đời mới, cô từ từ nhắm mắt lại.
Bất ngờ cô mở mắt ra, một khung cảnh quen thuộc, phòng của cô.Đứng dậy, xem lại lịch, mắt cô mở lớn...... ngày 25/1/2017.
CÔ TRỞ LẠI 10 THÁNG TRƯỚC RỒIIIIIIIIIIII
Mỏi tay, mỏi tay chết rồi. Hiểu lầm lớn, rất rất lớn nha. Tâm bắt đầu hành trình ngược nam chính đây muahahahahahahahaha