Lặng

maruko.

nothing
Quản lý
Thành viên thân thiết
Tham gia
4/4/2012
Bài viết
2.550
Lặng là lúc nhìn lại những gì đã qua và cái gì đang chờ em phía trước.

Lặng là lúc em nhớ lại những gì đã có, đã may mắn có, những nụ cười của kỉ niệm, của niềm vui hạnh phúc.

Lặng là khi em nhớ lại những nỗi đau đã qua, quặn lòng khi nhớ lại cảm xúc đau.

Lặng là khi em lặng thinh, thầm ao ước … , là khi giúp em nhận ra nhiều điều mà chỉ lúc này đây em mới thấy.

Bởi vậy, em thích gọi Lặng là 1 trạng thái biểu hiện của bình yên hay ít ra nó là bề ngòai của khúc nghỉ, của sự bình yên!

Nhưng … em không muốn cả đời mình là 1 nốt Lặng!


KenhSinhVien.Net-376851-404248979621786-58945277-n.jpg
 
Thanks Maruko !!!


For Tiến Bắc :)

Chẳng biết tại sao lại gặp đúng chữ Lặng ở đây ...

Lặng .... chẳng phải lặng yên
Lặng .... cũng chưa chắc là lặng lẽ
Lặng .... chắc chắn không lặng thing
.....


Đã lâu không nhớ về ngày Cũ ... nhưng tôi nhớ trước khi chia tay tôi đã tặng bạn đúng chữ Lặng này và vẫn luôn mong là sẽ nhớ về nhau về những ngày tháng ấy ...
Thời gian ở bên nhau cũng chẳng dài mà cũng không phải ngắn đúng không bạn, nhưng cũng may chúng ta đã sống đầy đủ và trọn vẹn cho nhau ...
Người ta vẫn cứ hay bảo tôi là người đa cảm ... mà bạn cũng là thằng con trai tinh tế, vậy nên tôi vẫn thích chỉ bạn là người đọc những dòng không đầu không cuối của tôi và cũng may là chúng ta chỉ dừng lại ở đấy để hôm nay và những ngày sau nếu có còn gặp lại ...
Hôm nay và những ngày sau nữa, nếu có còn gặp lại tôi sẽ nói bạn nghe nhiều hơn nữa về Lặng, về những dấu ba chấm cứ dài mãi trong cuộc đời mỗi con người ... chỉ mong rằng chúng ta - tôi và bạn Đủ trong cuộc đời này để còn háo hức hẹn ngày trở về ... thật nguyên vẹn . Như vậy bạn nhé !!!
 
Đủ

Đủ là gì nhỉ ..!!!
Đã bao lần giật mình trong đêm ... cuộc sống vốn dĩ thế, cứ bắt Ta chạy lên phía trước, có người ngoảnh lại ... có người chỉ nhìn sang bên để so sánh ... cũng có những người chỉ biết phía trước ... và hình như chẳng ai trong ta giống nhau em nhỉ ... như anh như em ... con đường đã đi ngày nay và những ngày sau chắc chẳng bao giờ có thể gặp lại ở một ngã rẽ nào. Như thế có khi thật thanh thản, không nuối tiếc hay ân hận. Chúng ta ... anh và em chỉ cần sống Đủ cho nhau như thế ...
Đủ ... để không ân hận, day dứt hay tiếc nuối về những thứ đã có với nhau ... vì đấy đã là Quá khứ em nhé !!!
Đủ ... để hài lòng, vui và cảm nhận được những thứ đang có ... vì đấy chính là hiện tại của ta ... hiện tại không nhau em ạ !!!
Đủ ... để bước tiếp, để hy vọng và những thứ sẽ có ... vì đấy là tương lai của anh của em ... vì biết đâu ở cuối con đường này ta quay lại mùa xưa ... nơi xã hội chưa thật xô bồ em nhỉ, nơi những cảm xúc rung động thật tinh nguyên ... và chắc rằng nơi ấy chẳng phải dành cho ta em ạ !!! :)
 
Thu vàng tháng 8

Nắng vàng có còn ngập bước chân ai ....??

Lại một thu vàng tháng 8 nữa ... em có còn đi ngược chiều mỗi khi thu nổi gió ?
Có ai còn ngước nhìn nắng vàng rơi trên từng con phố?

Chông chênh
Con đường A đi từ ngày ấy ... con đường Không em hình như hụt hẫng và thật khắc khoải ...
Băn khoăn nhiều lắm giữa Cho đi và Nhận lại ... Được và Mất !!!
Cũng rất may tháng 8 này ta cũng chẳng còn trẻ để màu vàng của thu chắn lối ... Ta vẫn sẽ bước tiếp đi trên hai con đường đã chọn tháng 8 ấy ... hai con đường chia đôi ngả và dài mãi trong cuộc đời này ... con đường Không Nhau ... để hôm nay và những ngày sau chẳng thể gặp lại dù là trong cuộc đời chật hẹp này. Như thế có khi thật Bình yên ... như mùa Xưa ấy !!!

Ngủ ngoan nhé Thu vàng tháng 8 :)
 
Thu vàng tháng 8

Nắng vàng có còn ngập bước chân ai ....??

Lại một thu vàng tháng 8 nữa ... em có còn đi ngược chiều mỗi khi thu nổi gió ?
Có ai còn ngước nhìn nắng vàng rơi trên từng con phố?

Chông chênh
Con đường A đi từ ngày ấy ... con đường Không em hình như hụt hẫng và thật khắc khoải ...
Băn khoăn nhiều lắm giữa Cho đi và Nhận lại ... Được và Mất !!!
Cũng rất may tháng 8 này ta cũng chẳng còn trẻ để màu vàng của thu chắn lối ... Ta vẫn sẽ bước tiếp đi trên hai con đường đã chọn tháng 8 ấy ... hai con đường chia đôi ngả và dài mãi trong cuộc đời này ... con đường Không Nhau ... để hôm nay và những ngày sau chẳng thể gặp lại dù là trong cuộc đời chật hẹp này. Như thế có khi thật Bình yên ... như mùa Xưa ấy !!!

Ngủ ngoan nhé Thu vàng tháng 8 :)
Cậu này....nhiều cảm xúc vậy nên lập riêng cho mình một pic....quẳng những tâm sự trong đó.............viết mỗi chỗ một tý nó rời rạc lắm....hỳ!!!!
 
Cậu này....nhiều cảm xúc vậy nên lập riêng cho mình một pic....quẳng những tâm sự trong đó.............viết mỗi chỗ một tý nó rời rạc lắm....hỳ!!!!

Hớ hớ chẳng quan trọng ... cảm xúc nó vốn rời rạc mà ... chứ cảm xúc mà cô đọng được thành một khối chắc tớ hâm lâu rồi :D
Chém tý :">
 
thế ko nghĩ mình đang hâm à...hehe......giờ mới biết cảm xúc nó phải rời rạc đó...==
 
Hớ hớ chẳng quan trọng ... cảm xúc nó vốn rời rạc mà ... chứ cảm xúc mà cô đọng được thành một khối chắc tớ hâm lâu rồi :D
Chém tý :">
đâu có ai có thể cảm xúc liền mạch được,có lúc thế này lúc thế kia chứ bạn
 
To Na
Ùi ... có đứa nào hâm trong vòng mấy chục năm đâu nhỉ ...
To
Dai :-D (viết tắt nhé :">):
cảm mà ... cảm thì vốn dĩ chỉ trong phút chốc thôi ... xúc hình như chỉ chức năng hay động từ chẳng biết suy ra xúc cảm hay cảm xúc chỉ là trong chốc lát mà đã trong chốc lát thì làm sao cô đọng được ... rời rạc lắm =))
 
đó là kiểu suy luận gì thế....
ặc .....viết tắt ghê gớm....hic!!!!!!!!!!!!!
 
đó là kiểu suy luận gì thế....
ặc .....viết tắt ghê gớm....hic!!!!!!!!!!!!!

:KSV@06:Tôi còn không hiểu được suy luận kiểu gì nữa mà :D
Cũng cần cẩn thận với cái nick của mình :| nguy hiểm lắm .... thạch sanh thì ít mà Lý thông thì nhiều ;))
 
:KSV@06:Tôi còn không hiểu được suy luận kiểu gì nữa mà :D
Cũng cần cẩn thận với cái nick của mình :| nguy hiểm lắm .... thạch sanh thì ít mà Lý thông thì nhiều ;))
hehe....
 
Mưa đêm ....

Màn mưa ngày ấy ... Xa quá em nhỉ ???

Bụi thời gian cũng đã dầy dần trên những thứ gọi là Kỷ niệm và Nỗi Đau. Tiếng mưa đêm hôm nay ... những hôm trước hay cả những ngày sau chắc không còn làm ai trong Ta giật mình thổn thức ....

Ta chẳng thể giật mình thổn thức ... khi ánh mắt bỗng nhìn thấy hình bóng quen thuộc em nhé. Đấy đã là của ngày xưa, không phải hiện tại bây giờ. Không thổn thức để bước qua nhau vì rằng cuộc đời này chật hẹp lắm ... ai trong hai ta rồi sẽ gặp lại những gì của quá khứ ở ngã ba đường nào đó. E ... anh sẽ bước tiếp đi con đường đã chọn ngày ấy ... con đường Không nhau ....

Trái tim cũng chẳng thể thổn thức ... nước mắt dấu sau màn mưa vẫn mãi được dấu kín phải không em. Không ai trong ta sẽ còn lại được nhìn thấy trong cuộc sống vội vã này. Nơi ấy toàn là Nỗi đau ... nỗi đau mang tên màu Ký ức. Và hôm nãy cũng may thời gian đang dần xóa mòn Ký ức ... cả yêu thương và thù hận. Được không ...?

For Mèo yêu:
Ngày đi thì vội vàng ... ai trong hai ta rồi cũng có cuộc sống riêng. Ta chẳng thể là người có lỗi với những người đến muộn. Trong cuộc đời này, có ai là người không khao khát ... nhưng hình như thời gian đang mách bảo và dẫn lối ta về miền Không nhau.
Những ngày sau bình yên em nhé :)
 
im lặng

- Khi một câu hỏi của bạn đặt ra và cuộc sống ném trả lại bạn sự lặng im thay cho câu trả lời. Hãy đừng vội nghĩ rằng cuộc sống đang thờ ơ và thế giới đang quay lưng lại với bạn. Bởi chính lúc này đây cuộc sống đang dạy cho bạn bài học về sự lặng im. Từ khoảng lặng ấy, bạn sẽ thấy được nhiều hơn bạn nghĩ.

- Khi bạn nói bạn quý mến một ai đó mà không nhận lại được một lời nói nào tương tự ngoài sự lặng im. Bạn đừng nghĩ rằng câu nói mình vừa nói ra không có giá trị. Bởi có thể sự im lặng không phải là một câu trả lời bạn đang mong đợi, nhưng bạn hãy tin rằng câu nói đó không tan trong hư vô mà nó đã thấm rất nhiều vào người nghe.

- Vì vậy, hãy im lặng nhiều thêm chút nữa để lắng nghe thấy sự yêu thương và để thấy mình được yêu thương.


 
Cuối cùng
….
Rồi cuối cùng trời cũng ngớt mưa
Anh tìm quên bên người con gái khác
Thời gian theo dòng đời trôi mải miết
Những cuộc tình cứ đến rồi lại đi !

Nửa vời
Anh sợ nhất là sự nửa vời
Khi tất cả trong em là nguyên vẹn
Nửa với tình yêu, nửa với ước hẹn
Nên tình yêu đổi màu ước hẹn đơn sai
….
Trời đã sinh ra em … một trái tim nguyên vẹn
Lẽ nào lại yêu anh: một kẻ nửa vời ?

Em ơi

Và cứ thế sau mỗi lần được mất
Chốn bon chen danh lợi cuộc đời
Lê bước mỏi ta tìm về chốn cũ
Tung cánh tay trần Ta lại gọi: Em ơi !!!

Thời gian lâu quá … lâu đến nỗi A chẳng thể nhớ nổi hết mấy câu thơ Cũ. Và cũng lâu lắm không được nghe câu “Anh àh !” quen thuộc. Rất nhiều lần nhấc máy dù chỉ mong được nghe … nhưng Anh vẫn sợ cái cảm giác Cũ … sợ gặp lại những gì Xưa ấy, sợ ánh mắt ai nhìn thăm thẳm mỗi lần vấp ngã … sợ mình sẽ lại say mềm nơi con ngõ nhỏ ấy … sợ chẳng thể bù đắp nổi những hy sinh dọc ngày tháng Cũ .. Có lẽ tại Anh là người thất bại trong trò chơi này … Tại ngày ấy Ta đã cố gắng yêu nhau để rồi giờ đây khi chia tay chúng ta chẳng thể trở thành bạn … chẳng thể gặp lại cho những gì tốt đẹp đã từng qua, chẳng thể dừng lại dù rằng trái đất này vốn dĩ tròn và xã hội thì chật hẹp.


Tại ngày ấy … Anh còn quá trẻ để nghĩ đến những gì to lớn như vậy. Mỗi đêm giật mình tỉnh dậy chỉ nhìn thấy nụ cười hiền dịu em … nụ cười ấy mãi đến giờ Anh vẫn chẳng thể biết được đằng sau là những hy sinh và chịu đựng, là cố gắng … chẳng vì em, chẳng vì tình yêu của mình. Em với Anh không phải người đầu tiên và cũng chẳng phải bến đậu cuối cùng … chỉ có chăng là những mệt mỏi Anh được xoa dịu … là những thanh thản ghì chặt bên triền đê lặng sóng, là những lo toan của ngôi nhà lũ ngập cao đến đầu người mà hai đứa vẫn đi về.


Và tại ngày ấy … Anh còn quá trẻ để biết rằng Tình yêu rồi cũng chỉ đến với người ta một lần trong đời. Anh còn quá trẻ để hiểu rằng người ta yêu nhau thật sự khi người ta còn trẻ … và trong đời sống ai cũng chỉ trẻ có một lần ….


Và tại ngày ấy … Ta vốn dĩ đã chẳng thuộc về nhau … và đến bây giờ ta cũng chẳng bao giờ quay lại đúng không em. Thời gian qua và bây giờ … vài cuộc tình đã qua đi. Người đến và đi cũng đã từng cho ai trong Ta những vết sẹo nơi trái tim … có thứ đã lành lặn, có thứ có đôi khi vẫn còn khắc khoải … nhưng ở đâu đó trong góc khuất Yên Bình em nhé … giữ cho nhau một chút và cứ để ngủ im đừng lôi ra ngắm vuốt … như thế có khi lại Bình Yên em àh !!!
“ N àh, anh không còn yêu em nhưng không người con gái nào A sẽ yêu bằng em “

For “Trăng sáng”
Thời gian … thay đổi được tất cả
Như Anh, như em trong cuộc sống này rồi sẽ đổi thay. Không còn tiếc nuối hay ân hận … vì hình như ngày ấy Ta đã sống trọn vẹn và đủ đầy cho nhau. Tất cả mọi thứ rồi cũng có một điểm chung duy nhất … đó là cuộc sống này không thể dành cho nhau. Và rất may khi thời gian đã chứng minh rằng ngày xưa Ta không phải người có lỗi cho ngả đường chia đôi và dài mãi … vì hình như con đường Ta đã chọn thật Bình yên cho nhau … như thế là Đủ !!!
 
Say ...

16h24
Hình như thời gian chẳng thích hợp cho những cảm xúc dang dở này ... cũng tại thời gian em à ..
Anh chẳng còn đủ thời gian để chia sẻ, để cảm thông với những gì thân thiết ... những cơn say thì rất nhiều mà cảm xúc thì chẳng thể trở lại. Tại cuộc sống này thay đổi từng giờ hay tại con người mình không giữ nỗi những gì đã cũ ....
Anh chẳng còn đủ rung động để tìm về mỗi khi yếu mềm, đã từng yêu rất nhiều rồi đến khi con tim dửng dưng với những thứ hiện hữu và tồn tại ... hay tại những gì ở miền Xa ấy vẫn thật sự còn khắc khoải và nhói đau !
Vài công việc đã trải nghiệm và hơn một cuộc tình nữa đã đi qua ... có người đi nhưng mình mãi đứng lại ... chắc không phải tiếc nuối mà do mình không chạy theo kịp hiện tại này thì phải. Ngày xưa có cô bé cứ đứng mãi ngẩn ngơ vì những dại khờ ... chắc tại anh dại dột để mất những gì tốt đẹp nhất. Những người xung quanh cứ bảo kiểu như anh khó vẹn toàn với tình yêu ... chắc thế, từ ngày ấy ai cũng yêu và hình như sau mỗi cuộc tình ở bến bờ cuối con thuyền tình này đều kiệt sức ... Anh không biết điểm dừng hay tại cô gái nào cũng đòi hỏi hơn thế. Cô ấy không thích anh đưa bạn anh về sau mỗi đêm say, không thích anh chỉ ngủ đến sáng và chào tạm biệt chỉ bằng một nụ hôn ... Anh thích không chỉ mình cô ấy là bạn gái duy nhất anh mời về trong những bữa ăn gia đình. Cô ấy còn thích chạy đến kể lể với ba với chị anh mỗi đêm anh bỏ mặc cô ấy với một thằng bạn thời đại học nào đó .... Anh đã yêu cô ấy ... và có thể chẳng như em đã yêu anh nhưng với anh chưa từng yêu người nào khi đang yêu cô ấy ... như thế có đủ không em ...
Ngày xưa ... ta yêu nhau ... em có thể đứng ôm anh cả vài tiếng đồng hồ nơi đầu ngõ chỉ để anh tỉnh táo an toàn khi ra về. Ngày xưa ta chẳng bao giờ trách cứ nếu như có thêm người bạn nào nữa. Ngày ấy .... xa quá ... và hình như chẳng còn cơn say nào đủ để dẫn lối anh về con đường cũ đã từng đi qua ... vì nơi ấy chắc chẳng còn thể dành cho dù là trong cơn Say tiếp sức ...
Bình yên nhé !!!
 
Đêm Định Mệnh …
write fot T :)

23h mùng 5 Têt 200 hồi đó :D

“Giờ này còn online hả anh …”
“Ah, hết Tết rồi em ạ … em đang ở nhà à?”

“Em mới xuống HN, ở nhà chán rồi … mình gặp nhau không?”

“okie. Em đọc địa chỉ cho Anh. Anh tới”

Gần 24h …
“Mình cứ đi mãi thế này hả anh? Đến bao giờ mới tới …?”

“Đây rồi … cafe vậy”

“Chị ơi … cho em 1 nâu đá và ..?”
“Anh gọi cho em 1 nâu nóng, trời lạnh thế này còn đá. Anh lấy luôn thuốc cho em nhé ..” :(
….
“Nhìn em gì mà kĩ vậy… em vẫn vậy thôi, xấu lắm hả. Bên ngoài thôi mà, xã hội nó thay đổi cả con người đấy anh à!”

Giờ mới để ý đến em, không còn khuôn mặt ngây thơ và no tròn của cô gái T.Q mới xuống HN cách đây 2 năm tôi từng gặp. Mái tóc cắt ngắn tinh nghịch pha những loại hóa chất xơ xác rồi thì phải … ánh mắt và đôi môi cũng được trang điểm kỹ lưỡng hơn trước. Có lẽ xã hội hàng ngày xung quanh em, những cuộc chơi và khói thuốc nghi ngút này làm em tôi thay đổi nhanh chóng vậy.

1h … đêm và đường phố đã vắng lặng
“Thôi mình về …”
“Anh đi với em 1 vòng hồ này nhé, vừa đủ 30 phút đấy”
“Cũng được …”
….
Đêm và hình như chẳng ai biết được có cơn mưa nào sẽ đến bất chợt…
“Anh ơi, trú mưa bến xe bus kia nhé …”

Hai bóng người ngồi lặng lẽ ở nhà chờ xe bus. Những hạt mưa đã bắt đầu thưa thớt và nhạt dần. Thi thoảng những chiếc xe máy chở 2 chở 3 những thằng choai choai đầu xanh đầu đỏ phóng vụt vào tiệm internet đêm bên hồ chiếc những ánh đèn pha loang loáng trên đường.
“ Em mặc áo vào này … lạnh đấy!”

“Em vẫn lạnh lắm … anh ôm em được không?”
Tôi cố tìm đâu đấy trên mái tóc này em của tôi ngày xưa tóc xoa và mựợt mà giờ chỉ còn xơ xác và đang run rẩy.
“Hình như em béo lên hay sao ý nhỉ, anh ôm không hết nổi vòng tay này …!”
“Điêu thế, đã bao giờ ôm em thật chặt chưa mà biết em béo hay gầy đi …”
….
“Mà sao hồi đó mình chia tay anh nhỉ?”

“Anh cũng chả biết … mà đã kịp yêu đâu mà chia tay”
1 Tuần của 2 năm về trước, bên nhau như thể chẳng thể rời xa dù chỉ là những đêm lang thang mãi… ngày cuối tuần chia tay đơn giản khi em xòe bàn tay nhòe nhoẹt đầy chữ … “Em chẳng thể nào xứng đáng với anh đâu”. Thế mà xa thật, xa lâu lắm chứ không chỉ là giận hờn hay hiểu lầm của những người yêu nhau.
“Hay mình thử yêu nhau thêm 1 tuần nữa anh nhé?”
….

4h …
“Nhìn kìa, ra đây với anh … thế này cũng phải đến gần 4h rồi đấy”
Ngoài ven hồ, có gia đình đang quăng những chiếc ba tiêu và vó lưới. Họ hình như đang cố kiếm cho được 1 buổi chợ sang hay đơn giản chỉ là món ăn trưa cho gia đình.
“Bao nhiêu tôm thế này cũng đủ để sống qua ngày đấy anh nhỉ?”
Những con tôm nhảy lách tách trên đường cố vớt vát chút sự sống, hình như cuộc sống chẳng chờ đợi ai bao giờ.

“Trời gần sáng … lạnh quá anh nhỉ?”

“Đi với anh … đến nơi thật ấm áp … nhưng em chỉ đi thôi nhé … theo anh”
Đi mãi, dọc con phố Hoàng cầu. Hết sạch phòng, có khi phải đi xa hơn
“Chú … cho bọn con sang Thái Hà!”

“Em lên trước đi, anh lấy cái gì uống…”

“Gối đầu lên tay anh này … cho dễ ngủ”

“Hình như em lại là người thay thế hình bóng của ai khác đúng không … sao vẫn thấy lạnh lắm anh àh!”
Vòng tay xiết chặt … nhưng cũng chẳng thể nóng bỏng hơn nữa. Hình như nước mắt em tuôn rơi.
“ Hay là mình yêu nhau thêm 1 tuần nữa em nhé!?”
“Ừ, thôi … yêu nhau thêm một đêm thôi”
“Ừ, yêu thêm một đêm …”
….

9h sáng . Bình minh đã đi quá xa … muộn màng cho nhưng gì thật sự bắt đầu một cách tinh nguyên.
“Để Anh đưa em về …”
“Không cần đâu anh, em tự về … Anh về đi”
….
Hai con người lại chia đôi ngã rẽ dài mãi trong cuộc đời chẳng thể có nhau. Hai ngã rẽ không nhau lại đưa ta về với cuộc sống thực tại này. Nhiều lần giật mình tự hỏi Ta là ai sau Đêm Định Mệnh ???
 
Bạn đến một chiều mưa
Niệm, hoài, xưa ... vỡ òa
Vài trăng rượu ủ kỹ
Uống về năm tháng Xa ...

Gặp gợi nhớ miền Cũ
Nâng chén hoài niệm Xưa
Rượu xá ngon hay nhạt
Say tự lòng say ra ...


 
Bạn đến một chiều mưa
Niệm, hoài, xưa ... vỡ òa
Vài trăng rượu ủ kỹ
Uống về năm tháng Xa ...

Gặp gợi nhớ miền Cũ
Nâng chén hoài niệm Xưa
Rượu xá ngon hay nhạt
Say tự lòng say ra ...



Ôi anh hai, lâu lắm rồi anh em mình không hàn huyên tâm sự...giờ em phải đi ăn cơm, khi nào anh em mình lại buôn :))
 
×
Quay lại
Top Bottom