Lần thứ bao nhiêu

Sasaki Moriko

"Nếu bắt xe ôm chỉ mất mười nghìn mà."
Thành viên thân thiết
Tham gia
4/9/2017
Bài viết
1.533
Lần thứ bao nhiêu mình đăng diary lên rồi bỏ dở?

Những cuốn nhật kí...

Chúng vô vọng.

Đơn ngữ.

Đơn phương.

Thổ lộ tâm tình với vật chết, chẳng khác gì giữ lại nỗi buồn thật sâu vào tâm khảm.


[separate]


19.1.2019.

Tình yêu bảo rằng bạn ấy từng bài xích mình. Kiểu bài xích với một người giỏi hơn.

Bạn ấy ghen tỵ cách sắp xếp ngôn ngữ, những plot nhẹ nhàng, cách mình dẫn truyện, và từng câu văn được viết ra mà bạn ấy không tài nào bắt chước.

Mình chỉ cười.

Tình yêu, con người thường ghen tỵ với những gì người ta không có.

Tình yêu, văn, thứ cậu ghen với tớ, chỉ là online, mong manh đến nỗi chỉ cần mạng Internet sập, là tất cả đều vụn vỡ. Chỉ là thứ đã không còn được quá coi trọng trong xã hội ngày nay. Con người ta đua nhau chạy theo những lim, log, sin, cos, những palant và đòn bẩy, những ruồi giấm và đậu hà lan.

Tình yêu, những gì cậu đang có trong cuộc sống, cũng làm tớ ghen tỵ.



[separate]


20.1.2019.
Facebook làm mình mệt mỏi.

Nhưng cứ như con virus, mình không bỏ được nó.

Ở đó, có tình yêu của mình, có những người bạn vẫn ngày đêm trao đổi ảnh design, có cô chị mới quen cùng kiểu nhận xét gắt gỏng...
 
@Sasaki Moriko
Con người ta đua nhau chạy theo những lim, log, sin, cos, những palant và đòn bẩy, những ruồi giấm và đậu hà lan.
nàng lớp mấy vậy mà học mấy cái này? =)) =))
 
@Sasaki Moriko
nàng lớp mấy vậy mà học mấy cái này? =)) =))
Năm nay lớp bảy. =))
Chưa học. Hồi xưa đọc Tony Buổi Sáng khi nhắc đến toán toàn bảo "omega lim log sin cos" sau bị nhiễm. Palant và đòn bẩy thì học rồi, Hóa thì chưa. D:
 
"Everything is possible.
Even, the impossible."

Lặng lẽ đọc bài về đội tuyển quốc gia Việt Nam, và comment câu đó.
Ừ... đâu có gì là không thể đâu.
Việt Nam.
 
Mệt.

Writeblock. Ngồi nửa buổi không viết được một chữ. Lời dẫn viết rồi bỏ đó. Phóng tác thần thoại vẫn chưa đăng.

"Cô ấy" đạo văn của mình.

Còn ai quen hơn với văn phong của chính bản thân? Từng dấu chấm hỏi, chấm lửng, chấm than, những cách ngắt đoạn và phân chia bố cục... phảng phất một mùi quen thuộc, của mình.

Không, cô ấy là bạn mình. Mình không muốn nghi ngờ cô ấy.

Không chỉ yêu đơn phương là không có kết quả.

Tình bạn chỉ được một bên cố bồi đắp, cũng chẳng ra gì.
 
Tôi không hiểu cậu.

Từ trước đến giờ, mèo à, tôi vẫn không hiểu cậu.

Kể cả cậu.

Cậu cũng không hiểu tôi.

Ai trong chúng ta, cũng là kẻ lừa dối. :)
 
Về nhà ăn tết thôi, cả đất nước đang chờ.

Sói dù ngủ yên vẫn là sói. Rồng có dừng chân vẫn cứ rồng.

Không sao, cửa vào vẫn đang rộng mở.
 
Quay lại
Top Bottom