nanacyan
Banned
- Tham gia
- 6/10/2011
- Bài viết
- 38
Cùng lắng nghe tâm sự của một sinh viên tỉnh lẻ, trọ học xa nhà ở Hà Nội gửi đến bố mẹ trong cơn bão giá nhà, giá điện nước hoành hành ngày cuối năm.
Sau khi đăng tải một số bài báo phản ánh những khó khăn, vất vả của sinh viên trong cơn bão tăng giá nhà, giá điện nước, giá thực phẩm ngày cuối năm, chúng tôi đã nhận được lá thư dài của bạn đọc gửi đến tòa soạn từ địa chỉ email ngocbt@gmail.com. Bức thư là những lời lẽ cảm động, chân thành, xót xa, muốn được chia sẻ những khó khăn, vất vả với gia đình, đồng thời cũng là những tâm sự nhìn nhận lại bản thân của 1 cô gái trọ học xa nhà gửi đến bố mẹ và 2 em nhỏ của mình.
Tuy nhiên, có một điều mà con mãi vẫn chưa thể quen và chấp nhận được đó là “sự thương mại hóa” trong các dịch vụ cho thuê ở thành phố đắt đỏ này bố mẹ ạ. Sinh viên chúng con trở thành đối tượng khách hàng tiềm năng, là mảnh đất kinh doanh làm giàu cho rất nhiều những ông chủ, bà chủ có nhà cho thuê…
Đã 3 tháng 22 ngày con chưa được về nhà thăm bố mẹ và 2 em. Bố mẹ và 2 em vẫn khỏe chứ ạ? Những ngày nghỉ, nhìn bạn bè nô nức xếp đồ về quê mà con thèm quá. Con muốn được về nhà để sà vào lòng mẹ, được nhìn thấy cái chau mày đăm chiêu của bố, được chơi đùa và dạy 2 em học bài… Nhưng, nhà mình xa quá, nên con đành phải ngậm ngùi ở lại những ngày nghỉ cuối tuần và buồn, nhớ nhà quay quắt.
Bố mẹ kính mến! Hàng tháng nhận số tiền 1.200.000 đồng gửi từ quê lên, con thấy xót xa tủi hổ với gia đình mình lắm! Con biết, để có được số tiền hàng tháng gửi lên cho con ăn học, bố mẹ đã phải đổ bao mồ hôi, nước mắt mới có được.
Con muốn đi làm thêm (bồi bàn trong quán cà phê, chạy bàn ở quán cơm, đi gia sư…) để phụ giúp gia đình mình nhưng bố và mẹ nhất quyết không đồng ý. Bố muốn con tập trung thời gian cho việc học vì bố không muốn con gái bố đánh rớt mất thành tích học tập xuất sắc nhiều năm liền từ khi học THPT. Mẹ lại sợ con mới chân ướt chân ráo lên Hà Nội sẽ không lường hết được những cạm bẫy nơi thành phố hoa lệ này…
Nhưng, bố, mẹ ơi! Nếu con không tranh thủ đi làm thêm gì để có thêm chút thu nhập, thì bố mẹ sẽ lại tiếp tục vất vả và cuộc sống của con với số tiền 1.200.000 đồng ở thành phố đắt đỏ này thực sự khó khăn lắm.
Bố, mẹ biết không, tháng vừa rồi, chủ nhà trọ nơi con ở lại thông báo tăng giá tiền thuê nhà và tiền điện nước. Phòng đang từ 1.400.000 đồng/tháng lên 1.550.000 đồng/tháng, điện cũng tăng thêm 1.000 đồng/Kwh, nước tăng thêm 2.000 đồng/khối so với mức giá cũ.
Với mức giá mới tăng của chủ nhà, 3 chị em chúng con tính sơ sơ cũng mất 700.000 đồng tiền nhà, tiền điện nước hàng tháng rồi. Như vậy với số tiền 1.200.000 đồng bố mẹ gửi cho thanh toán xong tiền nhà, tiền điện nước hàng tháng con chỉ còn 500.000 đồng để đóng tiền ăn, tiền vé tháng xe buýt đi học và tiền mua sách vở, tiêu vặt hằng ngày.
Những sinh viên tỉnh lẻ trọ học xa nhà như con, đứa nào cũng phải chắt bóp từng đồng bạc để ke cho đủ tháng. Giờ nhà trọ tăng giá, điện nước tăng giá, thực phẩm cũng tăng giá đến chóng mặt, chúng con chỉ biết kêu trời thôi và lại càng thấy thương bố, mẹ, 2 em ở nhà nhiều hơn. Khi mọi chi phí bị đội giá, khó khăn, vất vả lại đổ dồn lên sinh viên chúng con và đổ trực tiếp lên đôi vai gầy của các bậc làm cha, làm mẹ. Điều này khiến con thật sự phải suy nghĩ và nhìn nhận lại bản thân mình bố mẹ ạ!
Con rất sợ mỗi khi gọi điện về nhà báo bố mẹ gửi tiền sinh hoạt phí hằng tháng lên vì con biết lúc đó bố mẹ lo lắng lắm và nếu chưa có đủ tiền thì bố sẽ trằn trọc suốt đêm không ngủ được. Mẹ sẽ phải chạy khắp xóm dưới, làng trên vay tiền…
Bố mẹ quanh năm đầu tắt mặt tối với đồng ruộng, thóc lúa làm ra chỉ để lại để đủ ăn cho cả nhà đến vụ kế tiếp còn đâu bán hết lấy tiền cho 3 chị em con ăn học. Cả năm, bố chưa dám mua một cái quần áo mới để mặc. Mẹ mắc bệnh đau lưng cũng không dám đi viện khám và lấy thuốc vì tiếc tiền. Từ ngày con đi học ĐH, con biết gia đình mình lại càng khó khăn thêm, bố mẹ lại vất vả nhiều hơn. Tiền của nhà mình chỉ để giành để gửi lên Hà Nội cho con và đóng học cho 2 em ở nhà. Chưa bao giờ, bố mẹ kêu ca, phàn nàn về điều này với con mà luôn động viên để con yên tâm học hành. Tuy nhiên, những khó khăn đó con đều biết hết.
Bố mẹ kính mến! Con đã quyết định rồi, con sẽ tìm việc để đi làm thêm. Thời điểm này ở Hà Nội đang nhộn nhịp chuẩn bị đón Giáng sinh. Các anh chị sinh viên trong xóm trọ của con đi làm thêm nhiều lắm! Các anh thì đi làm ông già Noel đưa quà theo địa chỉ yêu cầu của khách. Các chị thì đi làm nhân viên thời vụ ở các cửa hàng quần áo, mỹ phẩm, hàng lưu niệm… Mấy đứa bạn ở lớp con còn chung tiền để kinh doanh bán bóng bay, bưu thiếp Giáng sinh… và cả hoa nữa. Mọi người cũng là sinh viên tỉnh lẻ lên Hà Nội trọ học như con. Họ làm được thì con gái của bố mẹ cũng làm được đúng không bố mẹ?
Qua đợt Noel này, con sẽ đi tìm chỗ để đi làm gia sư. Công việc này không mất quá nhiều thời gian nên bố mẹ không phải lo lắng gì đâu nhé! Con đi làm thêm nhưng sẽ vẫn cố gắng học tập tốt. Bố mẹ và 2 em ở nhà đừng lo lắng cho con mà hãy ăn uống đầy đủ và giữ gìn sức khỏe bố mẹ nhé!.. Bố mẹ hãy ủng hộ quyết định của con nhé! Con lớn rồi. Con không muốn mãi là gánh nặng cho gia đình mình. Con muốn được chia sẻ phần nào những khó khăn, vất vả cùng bố mẹ. Con cũng muốn mình sẽ là tấm gương để cho 2 em con noi theo nữa.
Sắp đến Tết rồi, con sắp được về nhà thăm bố mẹ và 2 em. Con nhớ mọi người nhiều lắm!
Con gái của bố mẹ
Bùi Thị Ngọc, SV năm thứ nhất trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn, (ĐHQGHN)
Hãy gửi những lời chúc ý nghĩa nhất đến người thân và bạn bè nhân dịp Năm Mới tại : https://coca-cola.zing.vn/#/wishingcard
Sau khi đăng tải một số bài báo phản ánh những khó khăn, vất vả của sinh viên trong cơn bão tăng giá nhà, giá điện nước, giá thực phẩm ngày cuối năm, chúng tôi đã nhận được lá thư dài của bạn đọc gửi đến tòa soạn từ địa chỉ email ngocbt@gmail.com. Bức thư là những lời lẽ cảm động, chân thành, xót xa, muốn được chia sẻ những khó khăn, vất vả với gia đình, đồng thời cũng là những tâm sự nhìn nhận lại bản thân của 1 cô gái trọ học xa nhà gửi đến bố mẹ và 2 em nhỏ của mình.
Bức thư là những lời lẽ cảm động, chân thành muốn được chia sẻ những khó khăn, vất vả cùng bố mẹ của cô nữ sinh ĐH năm thứ nhất
Vậy là con cũng đã quen dần với cuộc sống trọ học xa nhà, không có bố, có mẹ và các em ở bên. Những ngày tháng nhớ nhà quay quắt cũng đã dần dần nguôi ngoai khi con bận rộn với việc học hành, thi cử ở trường; khi con bắt đầu có thêm những người bạn mới ở lớp, ở xóm trọ sinh viên nơi con đang ở…“Bố, mẹ kính mến của con!Tuy nhiên, có một điều mà con mãi vẫn chưa thể quen và chấp nhận được đó là “sự thương mại hóa” trong các dịch vụ cho thuê ở thành phố đắt đỏ này bố mẹ ạ. Sinh viên chúng con trở thành đối tượng khách hàng tiềm năng, là mảnh đất kinh doanh làm giàu cho rất nhiều những ông chủ, bà chủ có nhà cho thuê…
Đã 3 tháng 22 ngày con chưa được về nhà thăm bố mẹ và 2 em. Bố mẹ và 2 em vẫn khỏe chứ ạ? Những ngày nghỉ, nhìn bạn bè nô nức xếp đồ về quê mà con thèm quá. Con muốn được về nhà để sà vào lòng mẹ, được nhìn thấy cái chau mày đăm chiêu của bố, được chơi đùa và dạy 2 em học bài… Nhưng, nhà mình xa quá, nên con đành phải ngậm ngùi ở lại những ngày nghỉ cuối tuần và buồn, nhớ nhà quay quắt.
Bố mẹ kính mến! Hàng tháng nhận số tiền 1.200.000 đồng gửi từ quê lên, con thấy xót xa tủi hổ với gia đình mình lắm! Con biết, để có được số tiền hàng tháng gửi lên cho con ăn học, bố mẹ đã phải đổ bao mồ hôi, nước mắt mới có được.
Con muốn đi làm thêm (bồi bàn trong quán cà phê, chạy bàn ở quán cơm, đi gia sư…) để phụ giúp gia đình mình nhưng bố và mẹ nhất quyết không đồng ý. Bố muốn con tập trung thời gian cho việc học vì bố không muốn con gái bố đánh rớt mất thành tích học tập xuất sắc nhiều năm liền từ khi học THPT. Mẹ lại sợ con mới chân ướt chân ráo lên Hà Nội sẽ không lường hết được những cạm bẫy nơi thành phố hoa lệ này…
Nhưng, bố, mẹ ơi! Nếu con không tranh thủ đi làm thêm gì để có thêm chút thu nhập, thì bố mẹ sẽ lại tiếp tục vất vả và cuộc sống của con với số tiền 1.200.000 đồng ở thành phố đắt đỏ này thực sự khó khăn lắm.
Bố, mẹ biết không, tháng vừa rồi, chủ nhà trọ nơi con ở lại thông báo tăng giá tiền thuê nhà và tiền điện nước. Phòng đang từ 1.400.000 đồng/tháng lên 1.550.000 đồng/tháng, điện cũng tăng thêm 1.000 đồng/Kwh, nước tăng thêm 2.000 đồng/khối so với mức giá cũ.
Với mức giá mới tăng của chủ nhà, 3 chị em chúng con tính sơ sơ cũng mất 700.000 đồng tiền nhà, tiền điện nước hàng tháng rồi. Như vậy với số tiền 1.200.000 đồng bố mẹ gửi cho thanh toán xong tiền nhà, tiền điện nước hàng tháng con chỉ còn 500.000 đồng để đóng tiền ăn, tiền vé tháng xe buýt đi học và tiền mua sách vở, tiêu vặt hằng ngày.
Những sinh viên tỉnh lẻ trọ học xa nhà như con, đứa nào cũng phải chắt bóp từng đồng bạc để ke cho đủ tháng. Giờ nhà trọ tăng giá, điện nước tăng giá, thực phẩm cũng tăng giá đến chóng mặt, chúng con chỉ biết kêu trời thôi và lại càng thấy thương bố, mẹ, 2 em ở nhà nhiều hơn. Khi mọi chi phí bị đội giá, khó khăn, vất vả lại đổ dồn lên sinh viên chúng con và đổ trực tiếp lên đôi vai gầy của các bậc làm cha, làm mẹ. Điều này khiến con thật sự phải suy nghĩ và nhìn nhận lại bản thân mình bố mẹ ạ!
Con rất sợ mỗi khi gọi điện về nhà báo bố mẹ gửi tiền sinh hoạt phí hằng tháng lên vì con biết lúc đó bố mẹ lo lắng lắm và nếu chưa có đủ tiền thì bố sẽ trằn trọc suốt đêm không ngủ được. Mẹ sẽ phải chạy khắp xóm dưới, làng trên vay tiền…
Bố mẹ quanh năm đầu tắt mặt tối với đồng ruộng, thóc lúa làm ra chỉ để lại để đủ ăn cho cả nhà đến vụ kế tiếp còn đâu bán hết lấy tiền cho 3 chị em con ăn học. Cả năm, bố chưa dám mua một cái quần áo mới để mặc. Mẹ mắc bệnh đau lưng cũng không dám đi viện khám và lấy thuốc vì tiếc tiền. Từ ngày con đi học ĐH, con biết gia đình mình lại càng khó khăn thêm, bố mẹ lại vất vả nhiều hơn. Tiền của nhà mình chỉ để giành để gửi lên Hà Nội cho con và đóng học cho 2 em ở nhà. Chưa bao giờ, bố mẹ kêu ca, phàn nàn về điều này với con mà luôn động viên để con yên tâm học hành. Tuy nhiên, những khó khăn đó con đều biết hết.
Bố mẹ kính mến! Con đã quyết định rồi, con sẽ tìm việc để đi làm thêm. Thời điểm này ở Hà Nội đang nhộn nhịp chuẩn bị đón Giáng sinh. Các anh chị sinh viên trong xóm trọ của con đi làm thêm nhiều lắm! Các anh thì đi làm ông già Noel đưa quà theo địa chỉ yêu cầu của khách. Các chị thì đi làm nhân viên thời vụ ở các cửa hàng quần áo, mỹ phẩm, hàng lưu niệm… Mấy đứa bạn ở lớp con còn chung tiền để kinh doanh bán bóng bay, bưu thiếp Giáng sinh… và cả hoa nữa. Mọi người cũng là sinh viên tỉnh lẻ lên Hà Nội trọ học như con. Họ làm được thì con gái của bố mẹ cũng làm được đúng không bố mẹ?
Qua đợt Noel này, con sẽ đi tìm chỗ để đi làm gia sư. Công việc này không mất quá nhiều thời gian nên bố mẹ không phải lo lắng gì đâu nhé! Con đi làm thêm nhưng sẽ vẫn cố gắng học tập tốt. Bố mẹ và 2 em ở nhà đừng lo lắng cho con mà hãy ăn uống đầy đủ và giữ gìn sức khỏe bố mẹ nhé!.. Bố mẹ hãy ủng hộ quyết định của con nhé! Con lớn rồi. Con không muốn mãi là gánh nặng cho gia đình mình. Con muốn được chia sẻ phần nào những khó khăn, vất vả cùng bố mẹ. Con cũng muốn mình sẽ là tấm gương để cho 2 em con noi theo nữa.
Sắp đến Tết rồi, con sắp được về nhà thăm bố mẹ và 2 em. Con nhớ mọi người nhiều lắm!
Con gái của bố mẹ
Bùi Thị Ngọc, SV năm thứ nhất trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn, (ĐHQGHN)
Hãy gửi những lời chúc ý nghĩa nhất đến người thân và bạn bè nhân dịp Năm Mới tại : https://coca-cola.zing.vn/#/wishingcard