- Tham gia
- 14/8/2010
- Bài viết
- 37
Ngày trc đọc báo thấy câu hỏi "Tại sao em và nhỏ bạn thân of em luôn thjk cùng 1 ng?" chỉ thấy buồn cười, câu trả lời là "...Tại 2 người jống nhau quá... ưu điểm, nhược điểm cũng na ná nhau nên dễ dàng tạo ra một cuộc tình tay 3..." Ngẫm nghĩ lại mình, không hề có đứa bạn thân nào jống mình cả, yên tâm lắm^^. rồi hết lần này tới lần khác, lần nào cũng "Bạn thân", cảm jác sợ hãi và đề fòng mơ hồ dần đậm nét. Có đôi lúc hình ảnh of ng đó và bạn thân mình đy bên nhau hiện lên trong đầu, cố gắng lắm mới xua đy đc. Nhưng.....mọi chuyện đâu có như ta nghĩ.....
Anh xuất hiện vs em như một fép màu vậy. Anh đặc biện hơn những người khác rất nhiều, Anh chín chắn và rất quan tâm tới em, quan trọng hơn cả, những j mà anh thể hiện đều cho thấy "Anh yêu em". Anh đã cho em niềm tin, dạy cho em biết "...yêu thương là không lừa dối..." em nhớ lần đó Anh đã jận em rất lâu. Em rất vui, thực sự rất vui ấy, khi mà mối quan hệ of Anh và bạn bè em khá là tốt "Uhm, lần này sẽ là of mình, lần này sẽ ổn thôi mà....", em đã nghĩ vậy đấy, chưa bao jờ hay đúng hơn là em không hề nhận ra jữa Anh và N có mối quan hệ nào đặc biệt ở đây. Và em đã ngã, ĐAU nhói, nhưng còn đau hơn khi người xô em ngã lại chính là Anh. Chưa bao jờ em nghĩ là Anh lại lừa dối em, cũng chưa bao jờ em nghĩ em lại quy luỵ một tên con trai như thế này, nhưng sự thật đã và đang chứng minh đúng là vậy, em tin Anh rất nhiều nên Anh có thể đưa em đy từ hết "bất ngờ" này sang "bất ngờ" khác. "...N lại mời Anh đy ăn kem này" Anh nói nhẹ nhàng, sẵn sàng bịa ngay 1 lí do để từ cho câu "Anh không đy đc", khi đó em ngồi cạnh, chỉ cưới, sao không hề nghĩ có ngày em sẽ bị lừa dối như thế nhỉ???
28 hay 29 Tết j đó, em cũng không nhớ rõ nữa, Anh rủ em đy uống nc, chỉ mình Anh và em, nhưng em thỳ không hề biết điều đó và em nhắn tin hỏi N có đy không, hôm đó N đang jận em (Nhân tiện xin lỗi N luôn^^) nên nhắn tin lại nói "...nếu có em thỳ N sẽ không đy...", em thở dài chép miệng jận j mà ghê thế....... và hình như N cũng nói như vậy với Anh, và nếu em không nhầm thỳ Anh mời cả 2 đứa bọn em rồi mới quyết định đy vs ai. Đột nhiên Anh đòi gặp em, chỉ nói em ra ngoài đy, chưa đầy 5' sau, Anh xuất hiện, mắng em xối xả khi mà em chưa hiểu là vì lí do j. Mẹ gọi, em fải vào nhà, em đã nghĩ Anh đã tức jận thế có nghĩa là em đã làm j sai rồi. Vội vàng nhắn tin hỏi Anh tại sao, Anh nói vì N, Anh nói "...em nghĩ em làm thế thỳ Anh sẽ yêu em hay sao? Em làm thế anh chỉ càng xa dời em thôi..."....Em oan ức phát khóc, tìm Anh để jải thjk nhưng có vẻ Anh không tin, em fóng xe ra đg, jó sẽ làm khô nước mắt thôi...... đâu đó cảm jác lo sợ ngày trc xuất hiện. Nhưng ông trời đâu có tha, xe em hỏng jữa đg, ng em nhớ tới đầu tiên là Anh, gọi Anh tới, anh là Bụt of mọi người mà, Anh xuất hiện, Anh đưa em đy sửa xe, rồi đưa em về cùng với lời xin lỗi, Anh nói "....mọi chuyện sẽ ổn thôi mà...". Cảm jác lo sợ khi nãy nhanh chóng biến mất, em vui vẻ trở lại. Tối hôm đó Anh nói Yêu em, Anh lấy đy nụ hôn đầu tiên of em. Em yêu Anh, yêu rất nhiều, và em vui kinh khủng^^ cuối cùng em đã làm đc (đâu đó hiện lên cái ngày Anh jận em, cái ngày em hét to:....Em thề em sẽ làm cho Anh yêu em...). Nhưng.....mọi chuyện đâu có như ta nghĩ.....
Ngay trưa ngày 30, Anh nói vs H là chưa tìm đc người mình yêu, em vẫn vui vẻ "....Anh nói không muốn cho nhiều người biết..." thế là Anh rất jữ lời hứa, nhắn tin trêu Anh hỏi lại "Anh chưa tìm đc ng mình yêu ah?", Anh nhắn tin lại "....đúng như vậy, Anh xin em cho Anh thêm thời jan.....". Đêm hôm ấy, cái cuộc "họp ja đình" và bận không thể ra ngoài trc 10h đêm là lí do khá ổn để 1 thằng con trai từ chối 1 cuộc hẹn, em đồng ý thôi bởi vì cuộc sống of em đâu chỉ có mình Anh, em còn có B1 mà. Xuống tới nhà Z, Z nói vừa thấy Anh đy vs N, đáng lẽ em fải tin, nhưng mà lòng tin em đặt nơi Anh quá lớn "Không fải đâu, làm j có chuyện đó, T of tau đang ở nhà mà" em cười xoà rồi đy vs lớp. Đy 1 vòng quay về nhà S, không thấy N đâu, cảm jác lo sợ lại ập đến, cái bóng bao trùm, to lớn, em vẫn muốn hỏi Anh, chỉ cần Anh nói "..k fải, Anh đang ở nhà..." thỳ mọi thứ sẽ lại bình yên thôi, nhưng Anh lại thẳng thừng nói "....Anh đang đy vs N, đang trong Thiên Trường". Từ chối đy chơi vs em để đy vs N, Anh có ý j đây?? Ngày mai là V-day rồi, tự nhủ là ngày cuối cùng chờ Anh. Nhưng.....mọi chuyện đâu có như ta nghĩ.....
Giao Thừa of em chìm trong nc mắt, bao nhiêu tủi thân tuôn trào, nhớ Anh quay quắt, ăn uống và nói chuyện qua loa vs em mọi ng, em đy ngủ sớm hơn mọi năm, ngày mai mọi chuyện sẽ ổn thôi mà......V-day, ngày mà em nghĩ sẽ nhận đc lời yêu chính thức từ Anh...nhưng Anh biến mất...1 ngày thật là dài, cả ngày dài em chỉ chăm chăm nhìn vào cái điện thoại. 11h đêm gần hết hi vọng, điện thoại có tin nhắn, of Anh, Anh nói muốn gặp em, lấy cớ xuống nhà Z, em ra khỏi nhà mà không hề bị nghi ngờ. Gặp nhau việc đầu tiên là Anh hỏi em có lạnh không, xin lỗi vì đã bắt em ra khỏi nhà khi khuya thế này, Anh lúc nào cũng ấm áp như thế. Anh rút ví, lôi ra tờ 50k mới coóng đưa em kèm theo 2 chữ "Mừng tuối". Em thật sự sock...cái em chờ đợi là không tồn tại, nhưng cái hiện lên trong đầu còn tồi tệ hơn, một thằng con trai trả tiền sau 1 cuộc chơi, không hơn, không kém, vậy mà em vẫn fải cầm, dù j nó cũng gắn mác là "Mừng tuổi" rồi, cả đoạn đường về, tai em ù đy, không biết Anh và em đã nói những j, em chỉ nhớ sau đó Anh lên xe, ra về. Mấy ngày Tết, em nằm bẹp ở nhà, mắt sưng húp, vì khóc và vì Anh, tự an ủi "Anh đã hứa không yêu bạn of mình rồi, ýt ra mình sẽ không fải khó xử". Nhưng.....mọi chuyện đâu có như ta nghĩ.....
Mùng 5 Tết, em lại fát hiện ra cái mà "Đy thăm hàng xóm ngày tết" of Anh lại là N, 2 ng còn đy chơi vs lớp em nữa mà, ngay ngày hôm qua đấy thôi, nghe nói 2ng đã rất tình cảm mà, tim em nhói đau. Hôm đó em không đy. Còn hôm nay, Anh lại xuất hiện cùng N, tránh mặt em, uhm, chọn lúc không có ai để ý, em trả lại Anh tờ 50k hôm trc... rồi lại nhập hội vs T, che đy nỗi buồn vừa tới, nhìn anh và N, hạnh fúc. Anh nhắn tin hỏi em thế là ý j, em chỉ nhắn lại, vẻn vẹn 3 chũ "Mừng tuối Anh", em không dám nt dài, ai mà biết đc em có nói yêu Anh nữa không, em không muốn fải quy luỵ 1 thằng con trai. Khi đó em cười suốt, có lẽ Anh nghĩ em thực sự đang vui, có tin nhắn "....em cứ cười ntn là anh yên tâm rồi..." anh nhắn, vẫn quan tâm tới em, nhưng với cái bản tính khá ương ạnh of e, em không muốn buông tha Anh dẽ dàng như thế, em muốn Anh fải cắn rứt vì em "...Vâng! em vui lắm Anh ạ, vui tới nỗi cười chảy cả nc mắt...." em mỉm cười gửi tin nhắn, đâu ai biết em vừa lau vội jọt nc mắt trên mi. Anh không nt lại....về vs lí do thấy mọi ng không thjx sự có mặt of Anh. Tàn cuộc, N gọi Anh lên đón, em về cùng Z, lại khóc....hôm đó N không hiểu sao cuối cùng lại lên nhà em cùng vs đôi jày hỏng (chó nhà Anh hư quá) và cái bánh chưng nhà Anh tự làm, ước j em là N nhỉ. Em đưa về cả đoạn đường dài em im lặng, uhm bạn thân mà.....
Mùng 6 Tết, em gặp muốn gặp Anh để jải quyết cho xong mọi việc vì em không thể học đc j khi mà đầu óc chỉ có hình ảnh Anh vui vẻ cùng N. "...Thôi kệ, gặp rồi buông tha cho nhau..." ấy là em nghĩ thế. Nhưng.....mọi chuyện đâu có như ta nghĩ.....Vừa găp Anh, câu đầu tiên em hỏi "Anh có tc vs em không?", "...có, rất nhiều..." câu thứ hai "Anh có tc j vs N không? Anh mỉm cười "Không có đâu, Anh chỉ thấy thương thương N thôi" em mỉm cười đy dạo cùng Anh, Anh đòi đeo nhẫn đôi cùng em, đòi khoác tay em, Anh cõng em đy một đoạn khá dài và sẽ sẵn sàng đy tiếp nếu như em không cố vùng xuống, cái hi vọng ngày nào quay lại, sáng lấp lánh ở đâu đó, em rất vui, nếu em không nhầm thỳ ngày hôm đó Anh đã lặp lại chữ "Yêu" khá nhiều lần... Về tới nhà việc đầu tiên em làm là khoe vs nhưng ng đã bên em những ngày trc. Nụ cười trên môi em tới tối, Anh lại làm cho em 1 vố trời jáng "...Em trai của chị..." đuôi tn of Anh, Anh cho em vào số máy hạn chế hôm đó.... Tốt thôi, ừ thỳ em trai, nước mắt ở đâu lại rơi. Nhưng em đã cho Anh quá nhiều, nhiều tới mức em không ngờ, cho đy và không nhận lại. Ngày trc em còn nghĩ "Nếu có 1 ai đó đá mình, dù còn yêu hay không cũng KHÔNG BAO GIỜ đc fép quay lại". Quy luỵ 1 thằng con trai là sai, nhưng đối vs những ng như Anh thỳ càng sai, vậy mà em hết van lơn, hết xin xỏ, dùng mọi cách đế Anh trở về, và khi đó em mới biết dù có cố gắng hay làm j đy nữa thỳ Anh sẽ không bao jờ là of em, bởi vì đối vs Anh em chỉ là 1trò chơi, 1con rối diễn trò mà thôi....Anh đá qua đá lại em đã 3 lần rồi.....em đã nghĩ mọi thứ đã thực sự kết thúc. Nhưng.....mọi chuyện đâu có như ta nghĩ.....
Ngày hôm sau khá yên ổn, mặc dù em vẫn khóc, rất nhiều. Mùng 8 Tết, lớp em đy cổ vũ AVXT, điện thoại có tin nhắn, từ Anh "....khi nào không có B ở đó thỳ Anh và em gọi điện và nt bình thường nhé, không có B thỳ thôi, Anh không muốn làm B buồn nữa..." hình như Anh gửi tin nhắn cho N, và nhầm cho em??? Nhầm ư, xin lỗi, làm j có chuyện đó, nếu em không nhầm thỳ số em và N đc lưu vs 2 tên khác hẳn nhau, và em thỳ đã đc vào số máy hạn chế rồi kia mà, không thể nhầm đc, chỉ là Anh cố tình thôi, em khóc ngay trên xe, gập ng lại mà khóc, cố gắng che những jọt nc mắt tủi hờn.....Anh muốn hành hạ em tới bao jờ đây???
8/3 ngày of con gái, em gặp Anh, Anh tránh mặt, buổi chiều lên lớp em thấy N đang vui vẻ khoe cái lắc tay, quà of Anh đấy, nỗi buồn lại vây lấy em, vô tình thôi, cái sợi ruy băng bọc quà nằm ngay trên bàn of em, ném nó ra chỗ khác, nhưng năm lần bảy lượt sợi dây ấy lại quay về chỗ of em, vung mạnh tay, sợi dây rơi xuống đất.......
********
Anh sẽ không thể ám ảnh đc em nữa đâu, như sợi dây này vậy, em biết em sẽ Quên Anh thôi, uhm, Anh sẽ hạnh fúc mà.....Còn mày.....mối tình dở dang kia.... Anh đã nói mày k có mở đầu thỳ làm j có kết thúc....... vậy nên mày hãy tan biến đy nhé..........
Anh xuất hiện vs em như một fép màu vậy. Anh đặc biện hơn những người khác rất nhiều, Anh chín chắn và rất quan tâm tới em, quan trọng hơn cả, những j mà anh thể hiện đều cho thấy "Anh yêu em". Anh đã cho em niềm tin, dạy cho em biết "...yêu thương là không lừa dối..." em nhớ lần đó Anh đã jận em rất lâu. Em rất vui, thực sự rất vui ấy, khi mà mối quan hệ of Anh và bạn bè em khá là tốt "Uhm, lần này sẽ là of mình, lần này sẽ ổn thôi mà....", em đã nghĩ vậy đấy, chưa bao jờ hay đúng hơn là em không hề nhận ra jữa Anh và N có mối quan hệ nào đặc biệt ở đây. Và em đã ngã, ĐAU nhói, nhưng còn đau hơn khi người xô em ngã lại chính là Anh. Chưa bao jờ em nghĩ là Anh lại lừa dối em, cũng chưa bao jờ em nghĩ em lại quy luỵ một tên con trai như thế này, nhưng sự thật đã và đang chứng minh đúng là vậy, em tin Anh rất nhiều nên Anh có thể đưa em đy từ hết "bất ngờ" này sang "bất ngờ" khác. "...N lại mời Anh đy ăn kem này" Anh nói nhẹ nhàng, sẵn sàng bịa ngay 1 lí do để từ cho câu "Anh không đy đc", khi đó em ngồi cạnh, chỉ cưới, sao không hề nghĩ có ngày em sẽ bị lừa dối như thế nhỉ???
28 hay 29 Tết j đó, em cũng không nhớ rõ nữa, Anh rủ em đy uống nc, chỉ mình Anh và em, nhưng em thỳ không hề biết điều đó và em nhắn tin hỏi N có đy không, hôm đó N đang jận em (Nhân tiện xin lỗi N luôn^^) nên nhắn tin lại nói "...nếu có em thỳ N sẽ không đy...", em thở dài chép miệng jận j mà ghê thế....... và hình như N cũng nói như vậy với Anh, và nếu em không nhầm thỳ Anh mời cả 2 đứa bọn em rồi mới quyết định đy vs ai. Đột nhiên Anh đòi gặp em, chỉ nói em ra ngoài đy, chưa đầy 5' sau, Anh xuất hiện, mắng em xối xả khi mà em chưa hiểu là vì lí do j. Mẹ gọi, em fải vào nhà, em đã nghĩ Anh đã tức jận thế có nghĩa là em đã làm j sai rồi. Vội vàng nhắn tin hỏi Anh tại sao, Anh nói vì N, Anh nói "...em nghĩ em làm thế thỳ Anh sẽ yêu em hay sao? Em làm thế anh chỉ càng xa dời em thôi..."....Em oan ức phát khóc, tìm Anh để jải thjk nhưng có vẻ Anh không tin, em fóng xe ra đg, jó sẽ làm khô nước mắt thôi...... đâu đó cảm jác lo sợ ngày trc xuất hiện. Nhưng ông trời đâu có tha, xe em hỏng jữa đg, ng em nhớ tới đầu tiên là Anh, gọi Anh tới, anh là Bụt of mọi người mà, Anh xuất hiện, Anh đưa em đy sửa xe, rồi đưa em về cùng với lời xin lỗi, Anh nói "....mọi chuyện sẽ ổn thôi mà...". Cảm jác lo sợ khi nãy nhanh chóng biến mất, em vui vẻ trở lại. Tối hôm đó Anh nói Yêu em, Anh lấy đy nụ hôn đầu tiên of em. Em yêu Anh, yêu rất nhiều, và em vui kinh khủng^^ cuối cùng em đã làm đc (đâu đó hiện lên cái ngày Anh jận em, cái ngày em hét to:....Em thề em sẽ làm cho Anh yêu em...). Nhưng.....mọi chuyện đâu có như ta nghĩ.....
Ngay trưa ngày 30, Anh nói vs H là chưa tìm đc người mình yêu, em vẫn vui vẻ "....Anh nói không muốn cho nhiều người biết..." thế là Anh rất jữ lời hứa, nhắn tin trêu Anh hỏi lại "Anh chưa tìm đc ng mình yêu ah?", Anh nhắn tin lại "....đúng như vậy, Anh xin em cho Anh thêm thời jan.....". Đêm hôm ấy, cái cuộc "họp ja đình" và bận không thể ra ngoài trc 10h đêm là lí do khá ổn để 1 thằng con trai từ chối 1 cuộc hẹn, em đồng ý thôi bởi vì cuộc sống of em đâu chỉ có mình Anh, em còn có B1 mà. Xuống tới nhà Z, Z nói vừa thấy Anh đy vs N, đáng lẽ em fải tin, nhưng mà lòng tin em đặt nơi Anh quá lớn "Không fải đâu, làm j có chuyện đó, T of tau đang ở nhà mà" em cười xoà rồi đy vs lớp. Đy 1 vòng quay về nhà S, không thấy N đâu, cảm jác lo sợ lại ập đến, cái bóng bao trùm, to lớn, em vẫn muốn hỏi Anh, chỉ cần Anh nói "..k fải, Anh đang ở nhà..." thỳ mọi thứ sẽ lại bình yên thôi, nhưng Anh lại thẳng thừng nói "....Anh đang đy vs N, đang trong Thiên Trường". Từ chối đy chơi vs em để đy vs N, Anh có ý j đây?? Ngày mai là V-day rồi, tự nhủ là ngày cuối cùng chờ Anh. Nhưng.....mọi chuyện đâu có như ta nghĩ.....
Giao Thừa of em chìm trong nc mắt, bao nhiêu tủi thân tuôn trào, nhớ Anh quay quắt, ăn uống và nói chuyện qua loa vs em mọi ng, em đy ngủ sớm hơn mọi năm, ngày mai mọi chuyện sẽ ổn thôi mà......V-day, ngày mà em nghĩ sẽ nhận đc lời yêu chính thức từ Anh...nhưng Anh biến mất...1 ngày thật là dài, cả ngày dài em chỉ chăm chăm nhìn vào cái điện thoại. 11h đêm gần hết hi vọng, điện thoại có tin nhắn, of Anh, Anh nói muốn gặp em, lấy cớ xuống nhà Z, em ra khỏi nhà mà không hề bị nghi ngờ. Gặp nhau việc đầu tiên là Anh hỏi em có lạnh không, xin lỗi vì đã bắt em ra khỏi nhà khi khuya thế này, Anh lúc nào cũng ấm áp như thế. Anh rút ví, lôi ra tờ 50k mới coóng đưa em kèm theo 2 chữ "Mừng tuối". Em thật sự sock...cái em chờ đợi là không tồn tại, nhưng cái hiện lên trong đầu còn tồi tệ hơn, một thằng con trai trả tiền sau 1 cuộc chơi, không hơn, không kém, vậy mà em vẫn fải cầm, dù j nó cũng gắn mác là "Mừng tuổi" rồi, cả đoạn đường về, tai em ù đy, không biết Anh và em đã nói những j, em chỉ nhớ sau đó Anh lên xe, ra về. Mấy ngày Tết, em nằm bẹp ở nhà, mắt sưng húp, vì khóc và vì Anh, tự an ủi "Anh đã hứa không yêu bạn of mình rồi, ýt ra mình sẽ không fải khó xử". Nhưng.....mọi chuyện đâu có như ta nghĩ.....
Mùng 5 Tết, em lại fát hiện ra cái mà "Đy thăm hàng xóm ngày tết" of Anh lại là N, 2 ng còn đy chơi vs lớp em nữa mà, ngay ngày hôm qua đấy thôi, nghe nói 2ng đã rất tình cảm mà, tim em nhói đau. Hôm đó em không đy. Còn hôm nay, Anh lại xuất hiện cùng N, tránh mặt em, uhm, chọn lúc không có ai để ý, em trả lại Anh tờ 50k hôm trc... rồi lại nhập hội vs T, che đy nỗi buồn vừa tới, nhìn anh và N, hạnh fúc. Anh nhắn tin hỏi em thế là ý j, em chỉ nhắn lại, vẻn vẹn 3 chũ "Mừng tuối Anh", em không dám nt dài, ai mà biết đc em có nói yêu Anh nữa không, em không muốn fải quy luỵ 1 thằng con trai. Khi đó em cười suốt, có lẽ Anh nghĩ em thực sự đang vui, có tin nhắn "....em cứ cười ntn là anh yên tâm rồi..." anh nhắn, vẫn quan tâm tới em, nhưng với cái bản tính khá ương ạnh of e, em không muốn buông tha Anh dẽ dàng như thế, em muốn Anh fải cắn rứt vì em "...Vâng! em vui lắm Anh ạ, vui tới nỗi cười chảy cả nc mắt...." em mỉm cười gửi tin nhắn, đâu ai biết em vừa lau vội jọt nc mắt trên mi. Anh không nt lại....về vs lí do thấy mọi ng không thjx sự có mặt of Anh. Tàn cuộc, N gọi Anh lên đón, em về cùng Z, lại khóc....hôm đó N không hiểu sao cuối cùng lại lên nhà em cùng vs đôi jày hỏng (chó nhà Anh hư quá) và cái bánh chưng nhà Anh tự làm, ước j em là N nhỉ. Em đưa về cả đoạn đường dài em im lặng, uhm bạn thân mà.....
Mùng 6 Tết, em gặp muốn gặp Anh để jải quyết cho xong mọi việc vì em không thể học đc j khi mà đầu óc chỉ có hình ảnh Anh vui vẻ cùng N. "...Thôi kệ, gặp rồi buông tha cho nhau..." ấy là em nghĩ thế. Nhưng.....mọi chuyện đâu có như ta nghĩ.....Vừa găp Anh, câu đầu tiên em hỏi "Anh có tc vs em không?", "...có, rất nhiều..." câu thứ hai "Anh có tc j vs N không? Anh mỉm cười "Không có đâu, Anh chỉ thấy thương thương N thôi" em mỉm cười đy dạo cùng Anh, Anh đòi đeo nhẫn đôi cùng em, đòi khoác tay em, Anh cõng em đy một đoạn khá dài và sẽ sẵn sàng đy tiếp nếu như em không cố vùng xuống, cái hi vọng ngày nào quay lại, sáng lấp lánh ở đâu đó, em rất vui, nếu em không nhầm thỳ ngày hôm đó Anh đã lặp lại chữ "Yêu" khá nhiều lần... Về tới nhà việc đầu tiên em làm là khoe vs nhưng ng đã bên em những ngày trc. Nụ cười trên môi em tới tối, Anh lại làm cho em 1 vố trời jáng "...Em trai của chị..." đuôi tn of Anh, Anh cho em vào số máy hạn chế hôm đó.... Tốt thôi, ừ thỳ em trai, nước mắt ở đâu lại rơi. Nhưng em đã cho Anh quá nhiều, nhiều tới mức em không ngờ, cho đy và không nhận lại. Ngày trc em còn nghĩ "Nếu có 1 ai đó đá mình, dù còn yêu hay không cũng KHÔNG BAO GIỜ đc fép quay lại". Quy luỵ 1 thằng con trai là sai, nhưng đối vs những ng như Anh thỳ càng sai, vậy mà em hết van lơn, hết xin xỏ, dùng mọi cách đế Anh trở về, và khi đó em mới biết dù có cố gắng hay làm j đy nữa thỳ Anh sẽ không bao jờ là of em, bởi vì đối vs Anh em chỉ là 1trò chơi, 1con rối diễn trò mà thôi....Anh đá qua đá lại em đã 3 lần rồi.....em đã nghĩ mọi thứ đã thực sự kết thúc. Nhưng.....mọi chuyện đâu có như ta nghĩ.....
Ngày hôm sau khá yên ổn, mặc dù em vẫn khóc, rất nhiều. Mùng 8 Tết, lớp em đy cổ vũ AVXT, điện thoại có tin nhắn, từ Anh "....khi nào không có B ở đó thỳ Anh và em gọi điện và nt bình thường nhé, không có B thỳ thôi, Anh không muốn làm B buồn nữa..." hình như Anh gửi tin nhắn cho N, và nhầm cho em??? Nhầm ư, xin lỗi, làm j có chuyện đó, nếu em không nhầm thỳ số em và N đc lưu vs 2 tên khác hẳn nhau, và em thỳ đã đc vào số máy hạn chế rồi kia mà, không thể nhầm đc, chỉ là Anh cố tình thôi, em khóc ngay trên xe, gập ng lại mà khóc, cố gắng che những jọt nc mắt tủi hờn.....Anh muốn hành hạ em tới bao jờ đây???
8/3 ngày of con gái, em gặp Anh, Anh tránh mặt, buổi chiều lên lớp em thấy N đang vui vẻ khoe cái lắc tay, quà of Anh đấy, nỗi buồn lại vây lấy em, vô tình thôi, cái sợi ruy băng bọc quà nằm ngay trên bàn of em, ném nó ra chỗ khác, nhưng năm lần bảy lượt sợi dây ấy lại quay về chỗ of em, vung mạnh tay, sợi dây rơi xuống đất.......
********
Anh sẽ không thể ám ảnh đc em nữa đâu, như sợi dây này vậy, em biết em sẽ Quên Anh thôi, uhm, Anh sẽ hạnh fúc mà.....Còn mày.....mối tình dở dang kia.... Anh đã nói mày k có mở đầu thỳ làm j có kết thúc....... vậy nên mày hãy tan biến đy nhé..........