- Tham gia
- 4/3/2013
- Bài viết
- 854
đấy là lời dẫn về creepypasta, sau đây mình xin post một số creepypasta đã được chọn lọcMột số bạn là Vozer hay thường đọc báo GenK, GameK chắc chắn sẽ thấy gần đây rộ lên các câu chuyện về Creepypasta, là những câu chuyện kinh dị và kì lạ được cộng đồng mạng phát tán từ rất lâu.. Theo phong trào mình post bài này lấy kha khá tư liệu từ Voz và https://www.creepypasta.com/. Tuy nhiên mình cảnh báo các câu chuyện và tấm hình sau mang tính kinh dị rất cao, có thể gây ám ảnh lớn với trẻ nhỏ, các bạn nào có tinh thần tốt hãy đọc...
Các câu chuyện này chỉ được dân chúng dựng lên, không có cơ sở rõ ràng nên các bạn chỉ nên coi nó là chuyện phiếm đọc cho vui thôi nhé
Theo vn-zoom
như đã cảnh báo ở trên rồi nhé, yếu tim đừng đọc
1.Slenderman
Slender Man là một nhân vật được dựng lên từ những tấm ảnh đó là một sinh vật có tay dài thòng lòng gầy nhom vói khuôn mặt chỉ có cái miệng không mắt và mũi, mặc một bộ comple màu đen đeo cà vạt (ma lịch sự). Nhiều câu chuyện được dựng lên xung quanh nó ảo ảo thật thật.
Nạn nhân của Slender man thường là những kẻ mất trí hoặc bị ảo giác, nó sẽ xâm vào tâm trí nạn nhân, tuy nhiên nếu là con nít thì nó lại tỏ ra thân thiện (ông Ba Bị), người lớn thì bị nó dẫn đắt và điều khiển, họ sẽ gặp ác mộng, sổ mũi ốm liệt. Và hấp dẫn nhất là nó sẽ dẫn người ta vào một khu rừng gần đó, nơi mà họ sẽ bị giết
Một số người đã cho rằng mình đã thấy Slender sau đây là câu chuyện của 1 người
Càng ngày tôi càng mất ngủ, tôi thức hàng đêm, canh chừng cửa sổ với con dao trong tay, phòng khi thứ đó có thật.
Nó bắt đầu khoảng một hoặc hai tháng trước đây với bạn tôi (tôi đang sử dụng một tên khác vì lý do an toàn), Vic. Tôi đang lên mạng xem youtube thì Vic biểu tôi xem thử mấy cái video về Slender trên mạng. Tôi đồng ý nhưng thực sự thì tôi không xem mà đợi chừng vài tuần sau, lúc đang chán tôi đã lên mạng và search về nhân vật này. Nhưng tôi cũng chỉ coi đó là một tin đọc cho vui và bỏ ngoài hết mọi chuyện.
Một hôm Vic đến nhà tôi trong tâm trạng bất thường và anh ấy cho rằng gần đây anh hay có cảm giác bị người khác theo dõi. Tôi đã mời Vic đến ngủ tại nhà và anh nhận lời. Tối hôm đó tôi và Vic chơi games tới tận khuya khoảng 3h sáng chúng tôi mới đi ngủ. Sáng hôm sau tôi thức dậy nhưng không thấy Vic, tôi nghĩ rằng Vic đã dậy và kiếm gì đó để ăn. Tuy nhiên tôi xuống nhà tìm Vic nhưng không thấy. Tôi gọi cho Vic và nghe thấy tiếng điện thoại phát ra từ nhà tắm. Hoá ra Vic bị đau bụng và ngủ quên trong nhà tắm... không có gì quá bất thường xảy ra.
Hai tuần sau Vic cứ suốt ngày nói về Slender và Marble Hornets tôi nghĩ rằng anh ấy đang dần bị ám ảnh bởi nhân vật này. Tôi quyết định đến thăm Vic. Đến nơi thì không thấy Vic, chủ nhà nói rằng Vic đã chuyễn đến thành phố khác sống, ông ấy còn nói rằng gần đây Vic càng trở nên hoang tưởng, suốt ngày ở trong nhà như canh chừng cái gì đó. Tôi hỏi chủ nhà địa chỉ mới của Vic và xin ông ấy xem qua nhà Vic. Căn nhà khá lộn xộn và bẩn, tôi đến sau nhà và bỗng thấy một vòng tròn to thật to trên tường cùng dấu X ghi trên đó. Lúc đó tôi nghĩ đó chỉ là trò đùa của bọn trẻ ranh trong xóm. Tôi trả chìa khoá lại cho chủ nhà và về nhà.
Tối hôm đó là một đêm bão to. Tôi chợt thức vì nghe tiếng sấm ngoài trời, tôi quyết định xuống bếp uống nước thì nghe những tiếng động lạ phát ra, nghĩ rằng chắc là do con chó của mình nên tôi không kiểm tra. Xuống đến cầu thang tôi bỗng sững người, gáy lưng tôi rợn lạnh. Tôi có một cảm giác rất rõ ràng là ai đó đang theo dõi mình và dường như có một thứ gì đó rất cao đứng ngay sau tôi, tôi quay ngay lại nhưng không thấy gì cả. Tôi lặng lẽ trở về gi.ường và ngủ.
Sáng hôm sau tôi đi tìm Vic, tôi đến địa chỉ mà chủ nhà cho tôi nhưng Vic không có tại đó. Tôi đã để lại lời nhắn yêu cầu Vic liện lạc với tôi sớm nhất có thể. Tôi rất lo cho Vic...............
Vê nhà, tôi chợt lạnh người khi thấy trên vỉa hè trước nhà tôi xuất hiện một hình tròn to đùng cùng dấu X, y như cái biều tượng tại nhà Vic. Tôi để rèm mở để bắt mấy lũ nhóc ranh nào vẽ lên vỉa hẻ nhà tôi. Tôi đang ăn trưa với một cái sandwich thì nhận được mail từ Vic trong đó ghi " Anh đang bị theo dõi". Tôi bất ngờ không biết liệu Vic có bị hoang tưởng quá không. Sau khi đọc tôi đã gọi cho Vic và hỏi Vic về việc này tuy nhiên Vic nói rằng anh không thể nói chuyện lâu, anh lập tức hỏi tôi có điều gì kì lạ xảy ra không. Tôi cho Vic biết về cái biểu tượng trước vỉa hè nhà mình. Anh bảo tôi hãy cẩn thận.Đêm đó tôi không thể ngủ được vì cứ có cảm giác ai đó đang theo dõi mình từ ngoài sân, có những lúc như tôi thấy một cái bóng đen to dài ngoài đấy. Đã 4 giờ sáng tôi vẫn cầm chắc con dao trong tay nhìn ra ngoài cửa sổ. Tôi phải tìm ra câu trả lời, có lẽ Vic có thể giúp tôi...
Và nếu bạn là một trong đó đã theo tôi, dừng ngay đi. Chuyện này đã đi quá giới hạn. Nhưng nếu bạn tiếp tục,tôi sẽ tìm thấy bạn và tôi sẽ gọi cảnh sát vì chuyện rình rập này
Nếu có ai biết bất cứ điều gì, xin vui lòng giúp đỡ tôi.2.Creep về đoạn phim bị mất của Tom and Jerry: Tom basementĐây là một câu chuyện bên xứ Âu xa xôi. Nơi xâu thẳm trong những cánh rừng. trên đồng bằng, trong thung lũng hoặc ngay cả giữa thành phố, mọi người kháo nhau về một sinh vật. Họ sợ nó. Nó bí ẩn. Thoát ẩn thoát hiện và mang theo sự tà ác kinh người. Họ gọi nó là Slender Man.
Có vẻ như Slender Man trong văn hoá châu Âu khá giống với ông Kẹ, ông Ba Bị trong văn hoá châu Á. Đều bí hiểm và chưa rõ là có thật sự tồn tại hay ko. Slender Man lần đầu tiên được đề cập đến trong diễn đàn Something Awful Forum's "Create Paranormal Images", được miêu tả là " mặc bộ vest đen và sơ mi trắng, thắt cà vạt đen hoặc đỏ, thiếu một vài bộ phận trên khuôn mặt, với thân hình to lớn (Cao từ 1 m8 đến 3 m) và tay chân không bình thường.
Từ năm 1990, đã có nhiều người nói rằng họ thấy hoặc thậm chí chụp đc hình của nó. Thậm chí từ năm 2000 đến 2010, nhiều người còn thông báo đã quay đc đoạn phim cảnh Slender Man tấn công con người.
Nhưng sự thiếu nhất quán làm cho ko ai dám khẳng định, liệu Slender Man có tồn tại hay ko.
Một người Tây Ban Nha tên Gabriel kể lại với khuôn mặt khiếp sợ rằng đã chạm trán với nó, sau khi bình tĩnh hơn, câu chuyện đã dần đc hé lộ.
Anh ấy kể về việc mình bị ám ảnh bởi hình ảnh một người đàn ông, một người cao, gầy và ko rõ mặt. Hình ảnh này hiện lên khắp mọi nơi anh đi qua, khắp mọi thứ anh cầm lên, và cả trong giấc mơ của anh. Những gì anh cảm nhận đc, là sinh vật đó đang tồn tại, núp một chổ nào đó và đang quan sát anh hằng ngày. Gabriel ghét nó, anh không thể ngủ ngon, anh ko thể ra ngoài. Anh chỉ biết núp trong nhà và sợ hãi. Lúc đầu anh nghĩ mình bị giám sát. Nhưng cái thứ cao đến 3 m và mỏng như cây tre đó ko thể là con người. Gabriel liền nghĩ ngay về Slender Man. Con quái vật trong huyền thoại mà bà đã kể cho anh nghe lúc anh còn nhỏ. Nhưng ý nghĩ đó nhanh chóng bị gạt đi: "Slender Man? Nó là cái gì cơ chứ? Mình điên mất rồi, nó làm gì có thật."
Tuy nhiên Gabriel nhanh chóng lên mạng và tìm đọc mọi thông tin về Slender Man. Ko cần phải nói Gabriel đã mất ngủ như thế nào. Mỗi đêm anh đều nằm trên sàn, trong phòng ngủ. Lắng nghe những tiếng gõ mạnh bất chợt vào cửa sổ. Và thi thoảng là những tiếng ọp ẹp của ván sàn như là có người đang bước đi trên đó.
Gabriel tâm sự: " Bạn có hiểu cảm giác một mình bạn đang ngồi trong phòng, và cánh cửa đột nhiên từ từ mở ra, mà không rõ lý do? Hay phòng bạn đang ngồi trở nên lạnh lẻo bất thường nhưng khi bạn đi ra thì nhiệt độ lại trở lại như cũ. Tôi đã gặp đấy!"
Gabriel sợ hãi. Anh thắp sáng tất cả các phòng kể cả đêm hay ngày. Và ko bao giờ thôi lo sợ. Một tuần sau, Gabriel mới dám bước ra ngoài đường. Anh nghĩ có lẻ anh bị ảo giác, anh đã tự kỉ ám thị mình về sự tồn tại của nó. Anh nghĩ anh cần ra ngoài để thay đổi không khí và quên đi tất cả. Mọi thứ có vẻ bình thường. Ít nhất là cho đến khi anh bắt đầu quay về nhà. Trên đường về, anh có đi ngang qua khu rừng. Anh muốn đi qua rừng, vì không khí trong lành là rất tuyệt. Bổng anh nhìn thấy một mảnh giấy nhỏ. Nó không giống như rác hay giấy vụn bay đi, nó như đc xếp gọn gàng và chờ một ai đó nhặt lên. Anh đã nhặt nó lên.
Đó là một bản vẽ, một tờ giấy vẽ nó - Slender Man. Một hình vé phác vội vã với dòng chữ nghệch ngoạc bên dưới: "No! No! No! No! No! No! No.. ". Ko khí như đổi sang màu xám. Bầu trời kéo may đen. Gabriel bắt đầu lo sợ và đi vội về nhà anh ko muốn bị mắc mưa. Về đến nhà. Anh ko thể nào làm đc gì, ngoài ngồi 1 chổ và chìn chằm chằm vào bức vẽ. Anh muốn ngủ. Nhưng hình ảnh đó như nguyền rủa anh. Nó ám ảnh anh mọi lúc. Gabriel nhanh chóng đốt tờ giấy đi, trở về phòng và nằm xuống. Anh chợp mắt vì quá mỏi mệt. Trong giấc mơ, anh thấy mình đang nằm trên gi.ường, phòng không có đèn và những gì anh thấy là ánh trăng hắt qua cửa sổ, soi rõ hình thù một ai đó đang đứng phía chân gi.ường. LÀ NÓ! SLENDER MAN! Gabriel muốn hét lên nhưng ko thể, tay chân anh ko thể cử động. Anh nằm đó. Chết điếng, tim như muốn nổ tung. Và cổ họng uất nghẹn. Vài phút sau, tay (" Nhiều người nói là tay nhưng tôi nghĩ nó giống xúc tu hơn" - Gabriel tâm sự), tay của con quái vật đó vương dài lên không, chạm vào khuôn mặt anh, và anh lại chìm vào giấc ngủ.
Gabriel tỉnh dậy, "Chết tiệt! Một giấc mơ chết tiệt", anh nguyền rủa, anh đi rửa mặt cho tỉnh táo, và nhận ra rằng, trên mặt mình vẫn còn dính một thứ chất nhầy kì lạ. Anh trở lại phòng khách, anh muốn xem điều gì đã xảy ra đêm qua qua chiếc camera chống trộm và những máy thu âm anh bí mật đặt khắp nơi. Có những âm thanh như tiếng cửa hé mở, tiếng bước chân trên sàn. Nhưng đoạn phim thì lại ko xem đc. Nó đã bị xoá, bởi một ai đó.
Không! ko! ko! ko! Điều này ko thể xảy ra đc. Gabriel ko tin vào điều đó. Nhưng anh chợt nhận ra rằng trên bàn, mảnh giấy đang nằm đó, mảnh giấy mà anh đã đốt tối qua. Giờ này đáng lẽ nó chỉ còn đống tro thôi chứ? Anh cầm mảnh giấy lên. Có lẽ là một trò đùa của ai đó, đây là một bản copy thôi nhỉ? Anh nghĩ thế, và anh ko thấy trò đùa này vui một chút nào. Anh đang bế tắc.
Mọi việc bổng trở nên bất thường hơn trong nhiều ngày, Gabriel như cảm nhận đc Slender Man trong nhà mình. Mỗi khi anh bước ra khỏi một căng phòng nào đó, có cảm giác như nó đang nhìn anh từ sau lưng, hoặc là trong tấm gương anh đi qua. Anh cảm thấy nhà anh giờ ko còn an toàn. Anh xuống bếp lấy đủ thức ăn trong một tuần và cố thủ trong phòng. Hằng ngày, anh ngồi đó, nhìn vào cánh cửa phòng đã khoá trái, lắng nghe những âm thanh kì lạ sau nó và run lẩy bẩy.
Chết tiệc! Cái gì thế? Anh thề rằng anh đã nghe tiếng gì đó chuyển động trên hành lang. Nó chắc chắn có thật, vì nó lớn đến nổi đánh thức anh dậy khi anh chợp mắt vì mệt. Lúc này đang là ban đêm, và ban chiều anh vẫn chưa bật đèn phòng. Anh run sợ, nhìn chằm chằm vào bóng tối. Chợt, anh nhận ra rằng, trước mặt anh, có một hình tối hơn không gian còn lại. "Tôi biết điều này nghe có vẻ điên rồ, nhưng có bao giờ bạn nhìn thấy một bóng tối đen ko bình thường? Giống như, khi bạn đang ở trong một căn phòng tối với ánh sáng chỉ có rất ít và tất cả mọi thứ đã phủ bóng đen, nhưng một số bóng dường như đậm hơn so với những gì còn lại? Tôi thề, mặc dù lúc đó xung quanh tôi rất tối, nhưng tôi vẫn nhận ra thứ tối hơn so với phần còn lại" - Gabriel kể lại.
Ồ không. Không, không không không không không không. Gabriel bắt đầu nhìn rõ hơn bóng tối đó. Nó giống với những gì mãnh giấy vẽ. Một người đàn ông cao và gầy. Có vẻ như anh ta đang mặc một bộ đồ.. một bộ vest đen.. Ôi chúa ơi! Đó là hắn ta. Slender Man. Hắn đang ở đây, ngay dưới gi.ường Gabriel. Và nó giống hệt với giấc mơ anh đã thấy. Gabriel cảm thấy tê lạnh, ko thể cử động, hắn đưa tay lên, để lên trán anh, anh bắt đầu nhận ra là 5 ngón tay giống như 5 xúc tu đang dính vào trán anh. Gabriel muốn thoát ra. Anh muốn tay anh nghe lệnh mình, nắm lấy thứ đó đẩy ra, và tung cửa chạy thật nhanh ra ngoài. Nhưng anh đã ko thể điều khiển đc nó, th.ân thể anh đông cứng trong nổi sợ hãi. Còn những xúc tu trên trán thì bắt đầu dài ra, và quấn vòng quanh th.ân thể anh, nó giống như một cái kén đang bao lấy người anh vậy. Khi anh chỉ còn khuôn mặt, hắn bắt đầu tiến lại gần. Cúi xuống nhìn anh. Cuối cùng anh đã thấy được khuôn mặt hắn. Một không có mắt, cũng ko có mũi hay miệng. Đó là những gì anh nhìn thấy trước khi bị quấn kín hoàn toàn.
Sáng hôm sau. Một người chăn cừu tìm thấy Gabriel, anh đc tìm thấy trong một cái kén ngoài bìa rừng. Và vẫn sống. Anh đã lập tức thu dọn hành lý và chuyển về Madrid.
Anh tâm sự với tôi: "Vào cái khoảnh khắc cuối cùng ấy. Mặc dù hắn ta không hề có mặt, nhưng tôi thề, tôi có cảm giác dường như hắn đang mỉm cười".
Ps: Quan sát kỹ những tấm ảnh bên trên, người ta hay chụp được hình ảnh của Slender Man khi chụp những đứa trẻ. Đừng lạnh người, nếu bạn nhận ra Slender Man trong những tấm hình bạn chụp cùng bạn bè. Bạn đã may mắn vì Slender Man đã không để ý đến bạn, nhưng còn bạn bè của bạn trong tấm hình ? Không chắc là họ cũng may mắn như bạn...
3.Những mẩu giấyTập phim bắt đầu với cảnh Tom đang nằm ngủ trước cửa tầng hầm, điều này khiến cho người chủ không mấy làm hài lòng, ông ta đánh thức Tom dậy bằng 1 cái dẫm chân đau điếng vào đuôi nó, cùng với lời cảnh báo những hậu quả khó lường có thể sẽ xảy ra với Tom nếu nó còn tiếp tục lảng vảng trước cửa tầng hầm này.....
Trong lúc đó, như thường lệ, Jerry chứng kiến toàn bộ sự việc tại hốc tường nơi nó sinh sống, chỉ có điều khác lạ là nét vẽ của Jerry trong tập phim này ẩn chứa rất nhiều điều kì quái, với nét mặt và nụ cười có thể nói là khó hiểu và ghê rợn...
Những phút tiếp theo của bộ phim diễn ra 1 cách thông thường, với những trò chọc phá của Jerry đẩy Tom vào những cuộc rượt đuổi, và 1 vài lần trong số những cuộc rượt đuổi đó lại dẫn vào khu vực cửa tầng hầm. Ông chủ đương nhiên không hài lòng về việc này, và Tom tiếp tục phải gánh chịu thêm những trận đòn đau đớn đến mức tím tái cả mình mẩy, máu chảy ở 1 số nơi trên cơ thể cùng với đôi chân băng bó khập khiễng...
Lúc này dường như đã quá sức chịu đựng, Tom đành phải khóc lóc cầu xin Jerry đừng chọc ghẹo thêm nữa. Nhưng Jerry chỉ đáp lại với 1 nụ cười ma quái, tiếp tục đẩy Tom vào khu vực cửa tầng hầm. Lần này thì người chủ thực sự tức giận, hắn chửi Tom bằng những lời lẽ cực kỳ cay độc và khó nghe ( hoàn toàn k phù hợp với 1 bộ phim hoạt hình dành cho trẻ em).
Jerry cuối cùng cũng đã bắt đầu cảm thấy thương hại Tom, nó liên nhặt 1 con dao gần đó, và đâm người chủ 1 đường dao rất gọn gàng khiến người chủ hoàn toàn gục ngả....
Tom và Jerry kéo xác người chủ xuống tầng hầm. Và điều kinh dị hiện ra trước mắt là tầng hầm này chứa phải đến hàng chục xác chết đang trong quá trình phân hủy, tất cả xác chết này đều có dấu hiệu bị giết 1 cách dã man....
Tom & Jerry bắt tay nhau ăn mừng 1 kế hoạch giết người hoàn hảo vừa diễn ra, tiếp nối cho những vụ giết ng hàng loạt trước đó .... Bất chợt Jerry đột ngột thay đổi sắc mặt, nhìn Tom và cất 1 tiếng nói đầy ma quái "DON'T YOU BELIEVE IT!" và bất ngờ đâm tới tấp vào người Tom cho đến khi th.ân thể nó không được còn nguyên vẹn, và sau đó quẳng xác Tom chồng chất với những xác chết khác trong tầng hầm.
Ở cảnh cuối của bộ phim, Jerry đặt 1 tấm bảng "For Sale" trước cửa căn nhà, nó nở 1 nụ cưới quái dị và bắt đầu tiếp tục chuẩn bị cho kế hoạch sắp tới....
Cho đến nay vẫn chưa có ai xác định thực hư về sự tồn tại của tập film này, vậy nên mọi nỗ lực tìm kiếm đoạn clip trên Youtube hay các trang web chia sẻ video khác đều vô vọng.....
4.Tên sát nhân người Đức:Armin WeiwesMọi chuyện bắt đầu khi tôi tìm thấy mẩu giấy đó .Tôi tìm thấy nó ở dưới đáy 1 trong những cái hộp chuyển nhà của tôi , nó có dòng chữ : "XIN CHÀO , LÀM ƠN TRẢ LỜI!"
Tôi không biết mảnh giấy này đã nằm ở đây được bao lâu nữa vì tôi đã để quên cái hộp dưới tầng hầm kể từ khi tôi mới chuyển đến . Tôi bỏ qua nó , coi như không có chuyện gì xảy ra cho đến buổi sáng hôm sau , khi tôi mở cái máy làm cafe của mình thì ở bên trong có 1 tờ giấy ướt có dòng chữ : "LÀM ƠN TRẢ LỜI , CỨU TÔI VỚI!" Lúc đó , tôi vẫn nghĩ đó chỉ là 1 trò đùa của 1 trong đám bạn của tôi bởi vì ms chỉ lúc trước khi pha cafe tôi không thấy gì trong đó cả .
Nhưng sau đó tôi bắt đầu tìm thấy nhiều mẩu giấy , dưới miếng di chuột , dưới bàn máy tính ,ở trong cuộn giấy vệ sinh , dưới cái đầu DVD .... ở những chỗ mà sẽ không ai nghĩ đến , ở những chỗ mà sẽ không ai tìm kiếm cả và sẽ rất ngu ngốc khi để lại 1 thông điệp ở những chỗ đó . Nhưng chúng vẫn liên tục xuất hiện , chỉ vs 1 nội dung lặp đi lặp lại : Cầu xin tôi cứu giúp .
Cho đến 1 ngày , tôi ngán ngẩm vs trò đùa này và quyết định viết lại vào phía sau 1 mẩu giấy được đặt trong máy giặt của tôi : Xin chào , tôi đang trả lời bạn đây , xin hãy giải thích tình huống của bạn ? Tôi đặt mẩu giấy vào máy giặt và đi vào phòng vệ sinh . Ngay khi bước ra tôi lập tức nhận thấy tôi đã có "thư" trả lời ở trên bàn phòng khách . Nó viết : CẢM ƠN , TÔI ĐANG BỊ GIAM GIỮ! . Tôi tiếp tục ghi vào đằng sau tờ giấy :"Anh bị giam giữ ở đâu ? Làm sao anh có thể liên tục gửi giấy cho tôi ? Chần chừ 1 lúc tôi quyết định đặt nó đằng sau di-văng và núp ở sau cánh cửa chờ xem ai sẽ xuất hiện . Tôi ngồi chờ như 1 thằng ngốc trong 3 tiếng đồng hồ nhưng không có ai xuất hiện và trong suốt ngày hôm đó tôi không nhận được mẩu giấy nào khác nữa .
Ngày hôm sau , khi tôi kiểm tra hòm thư , tờ giấy lại xuất hiện :"TÔI BỊ KẸT Ở CHIỀU KHÔNG GIAN 2D Ở DƯỚI ANH" . Tôi bực mình ghi viết vào tờ giấy : "Cho dù là ai đi nữa thì trò đùa này éo hay chút nào cả , để tao yên "
Ngày hôm sau , tôi nghiên cứu về the second Dimension(chiều không gian 2D) mà tớ giấy nhắc đến . Tôi đọc được những dòng sau : Chiều không gian thứ nhất là 1 điểm được xác định trong vũ trụ . Chiều không gian thứ 2 ( dòng này được gạch chân ) là những thứ có chiều cao và rộng trong khi không gian thứ 3 có thêm chiều dài .Chiều không gian thứ 4 có thêm thời gian và thứ 5 là quá khứ : là những thời điểm đã từng xảy ra trôi nổi trong dòng thời gian . Tôi ngẫm nghĩ và ghi vào mẩu giấy : "Sao anh có thể đọc được mảnh giấy này nếu anh ở chiều không gian thứ 2 ? thậm chí anh còn không tồn tại " rồi để nó vào trong ngắn kéo .
Câu trả lời của tôi đến vào sáng hôm sau , khi tôi đang chuẩn bị tắm : "CHỮ VIẾT LÀ 2D .KHẲ NĂNG NHÌN LÀ 2D . 2 THỨ THUỘC VỀ 2D CÓ THỂ SỬ DỤNG ĐƯỢC "
Nhưng chừng đó thông tin là chưa đủ để tôi có thể giúp được anh ta - cho dù đó có là ai hay cái gì đi chăng nữa . Tôi viết tiếp :" Làm thế nào để tôi giúp được anh " vào mẩu giấy vào xả nó xuống toilet .
"LÀM CHO TÔI THÀNH 3D" thông điệp tiếp theo được tôi đón nhận ở trong 1 thanh sô cô la chưa bóc ra . Làm thế quái nào tớ giấy lại ở trong 1 thanh sô cô la chưa bóc ra được ? Nhưng tôi tự nhủ chắc có lẽ chỉ là 1 chương trình TV thực tế , đến phút cuối sẽ xuất hiện camera và bọn họ sẽ cười vào mặt mình . Tôi chỉ ghi lại "BẰNG CÁCH NÀO???" . Tôi vẫn nhớ chỗ tôi để mảnh giấy bởi vì sau đó 1 thời gian dài tôi không nhận được thứ gì khác nữa . Tôi để nó bên trong vết rạn của cái tủ gương = gỗ của tôi và sau đó nửa năm , tôi không còn nhận được thông điệp nào nữa .
1 buổi sáng nọ , chuẩn bị đi làm , tôi vào phòng và chỉn chu quần áo trong gương , vẫn chính cái gương đó mặc dù bây h tôi đã chuyển nó sang hướng đối diện . Bỗng tôi để ý thấy 1 vật gì vuông vuông ở trên tường khi nhìn vào gương , quay lưng lại nhìn bức tường tôi rất kinh ngạc khi không thấy gì , quay vào gương thì vẫn thấy . Tôi kéo từ từ cái tủ gương lại gần , cho đến khi tôi có thể nhìn vào gương và đọc đước mẩu giấy qua vai tôi : " LÀM CHO MÀY THÀNH 2D"
Tôi kinh hoàng biến ngay khỏi ngôi nhà . Sau 1 tuần ở nhờ nhà bạn gái tôi vứt bỏ tấm gương , cái máy làm cafe , cái tủ , tất cả mọi thứ . Tôi vẫn thường hoảng sợ khi thấy bất kì mẩu giấy nào đó trên sàn nhà hoặc trong quần áo . Tôi vẫn sợ hãi là 1 ngày nào đó tôi mở 1 quyển sách ra và lại thấy những thông điệp khủng khiếp đang ám ảnh tôi
Bạn có thể lên google để tìm đoạn phim đóArmin Weiwes, sinh ngày 1 tháng 12 năm 1961, là một sát nhân người Đức, kẻ mà tiếng tăm đã lan khắp thế giới sau khi giết và ăn thịt một nạn nhân mà hắn ta thuyết phục trên Internet. Và vì hành động này, hắn còn có tên gọi là tên sát nhân Rotenburg hay Der Metzgermeister ( Trùm Đồ tể ).
Chi tiết
Trong quá trình đi tìm nạn nhân phục vụ thú vui , Weiwes đưa ra một quảng cáo trên trang web "The Cannibal Cafe" với nội dung như sau : tìm một cá nhân có thể hình đẹp, tuổi từ 18 đến 30 để giết và sau đó ăn thịt..." . Bernd Jürgen Brandes đã trả lời mẩu quảng cáo này, cùng một số người khác ( sau này rút lại đề nghị ). Điểm đặc biệt là Weiwes không hề đưa ra một lời nào đề nghị hay dọa dẫm nào, hắn để nạn nhân tự quyết định đến với mình....
Sau khi gặp nhau vào ngày 9 tháng 3 năm 2001, cả hai bắt đầu thực hiện đoạn video cho " cái chết " của Bernd, và quay phim tại ngôi nhà nhỏ của Weiwes tại Rotenburg. Weiwes cắt đứt bộ phận sinh dục của Bernd Brandes, cả hai cùng ăn nó trước khi chuyển sang giết chết nạn nhân. Trong video cho thấy, Weiwes đã cố gắng dùng răng cắn đứt d.ương v.ật nạn nhân, nhưng do không thành nên hắn dùng dao để cắt rời nó ra.....Dĩ nhiên Brandes không thể nào nhai được cái " của quý " còn sống của chính mình, nên Weiwes đã dùng một chiếc chảo, ướp gia vị mà tìm cách chiên nó ( cùng với mỡ được lóc ra từ người Brandes - nạn nhân. Tuy nhiên do quá khét nên hắn đã ném cho con chó nhà hắn nuôi xử lý.....
Trong khi chờ nạn nhân chảy máu đến chết. Weiwes thảng nhiên ngồi đọc một cuốn truyện Startrek trong 3 tiếng đồng hồ, thỉnh thoảng cho nạn nhân một ít thuốc giảm đau, một lượng thuốc ngủ và một chai rượu mạnh ( cốt nhằm kéo dài sự sống )......
Khi thời khắc đã điểm, Weiwess hôn từ biệt nạn nhân của mình và tiến hàng mổ xẻ trong căn phòng mà hắn đã xây dựng sẵn. Sau khi đâm Brandes nhiều nhát vào cổ, Weiwess treo ngực cơ thể nạn nhân lên bằng những chiếc móc treo thịt động vật, róc một lượng lớn thịt theo một đường từ giữa 2 chân đến cổ ( hắn thậm chí còn cố ngiền số xươn bị rời ra thành bột ).
Toàn bộ quá trình được ghi lại trong một cuốn băng dài 2 tiếng đồng hồ
Weiwess trữ xác nạn nhân trong vòng mười tháng, dần dần ăn lượng thịt này ( tổng cộng đến khi bị bắt thì hắn đã ăn được gần 20kg thịt nạn nhân ). Hành vi này bị phát hiện khi một sinh viên đại học phát hiện đoạn quảng cáo ban đầu và những câu hội thoại giữa sát thủ với nạn nhân
Khi bị đem ra tòa vào 30 tháng 1 năm 2004, Weiwess bị kết tội giết người nhưng chỉ chịu 8 năm tù. Lý do là nạn nhân đã tình nguyện chịu chết về tay hắn. Nhưng sau sự phản đối từ nhân dân và phía truyền thông, nước Đức đã mở lại tòa án và kết án hắn tù chung thân. Hắn còn cho rằng: vẫn còn 100 tên ăn thịt người đang nhởn nhơ tồn tại ngoài kia
5.Mereana Mordegard Glesgorv
6.Liếm bàn tayTrên youtube khoảng tháng 4 năm 2008 có clip mang tên Mereana Mordegard Glesgorv, dài 28s rất kỳ lạ. Có thể bạn sẽ không tìm thấy nó ngay lần search đầu tiên, nếu tìm ra thì chỉ là một clip ngắn có hình một người đàn ông đứng trước phông nền đỏ, nhìn chằm chằm rồi mờ dần ,trên môi nở một nụ cười mỉm...
Tuy nhiên nó chỉ là một phần của một đoạn clip dc up lên sau đó gần 1 tháng
Đoạn clip được cho là " phim gốc " đó dài 2 phút , và đã bị xóa ngày sau có báo cáo 153 người sau khi xem đoạn clip trên tự móc 1 mắt chính mình và gửi bưu điện đến văn phòng Youtube tại San Bruno , California. Một số khác thì tự sát theo nhiều cách khác nhau. Cơ quan điều tra không hiểu làm thế nào một người có thể gửi bưu điện con mắt của chính mình sau khi tự tay móc nó ra., và những dòng ký tự họ tự rạch trên trán mình thì đến nay cũng chưa giải mã được.
Để dập tắt sự nghi ngờ, Youtube đã upload 20 giây đầu của đoạn clip, như cảnh báo mọi người không nên đi tìm bản gốc cũng như upload lại nó. Đoạn clip full cũng chỉ được xem qua bởi một nhân viên của Youtube, và nhân viên bắt đầu la hét cuồng loạn chỉ sau gần một phút xem. Người này ngay lập tức được tiêm thuốc an thần và không thể nhớ gì về nội dung đoạn clip sau khi tỉnh dậy. Tuy nhiên, theo lời những người đã xông vào phòng để giúp nhân viên trên, thì họ nói là nghe thấy âm thanh rít cao như tiếng máy khoan . Không ai trong số đó dám nhìn vào màn hình lúc ấy
Người upload đoạn clip không bao giờ được tìm thấy, địa chỉ IP cũng không tồn tại. Nhưng xác định được danh tính người đàn ông trong clip. Ông ta tên Byron Cortez, sống tại U.S Virgin Island
Một số nguồn nghi ngờ rằng clip đó chỉ là trò dàn dựng ( Internet hoax ), nhưng một số cho rằng nó có thật, và Youtube đã cố tình chỉnh sửa nửa sau của clip ( 1.02 - hết ) để che đậy nội dung thật. Ai đúng ai sai thì hiện nay vẫn chưa giải đáp được, nhưng sự thật là cái clip ấy vẫn đang trôi nổi ngoài kia, trên mạng Internet.
7.Thí nghiệm 15 ngày ko ngủ của người NgaMột cô gái trẻ đẹp một ngày nọ phải ở nhà một mình cùng với con chó nhà thân cận. Lúc này trời đã tối, và trên bản tin thời sự nhà chức trách đang ra thông báo về một tên sát nhân đang lẩn khuất trong khu vực dân cư mà cô đang sống. Tối hôm đó, cô gái cẩn thận khóa chặt mọi cửa nẻo, từ cửa chính đến cửa sổ, duy chỉ có ô cửa nhỏ dưới tầng hầm là chưa đóng. " Thôi chắc không sao đâu, cửa đó nhỏ quá mà", cô bèn để nó như vậy, chỉ khóa cánh cửa dẫn xuống tầng hầm và đi thẳng lên phòng ngủ.....Như mọi hôm, con chó trung thành lại rúc vào dưới gi.ường , bảo vệ cô qua đêm.....
Trong đêm đen tĩnh mịch, cô chợt tỉnh giấc bởi tiếng nước nhỏ giọt vọng lại từ phía nhà tắm. Nửa mê nửa tỉnh, cũng chả muốn phải xuống gi.ường để khóa vòi nước mà mất đi giấc ngủ ngon, như thói quen, cô bất giác đưa tay xuống rờ vào đầu con chó cưng, cảm nhận cái liếm ấm áp thường lệ của nó rồi an tâm ngủ tiếp..... Nhưng lại một lần nữa cô tỉnh giấc vì tiếng nước rỉ rả khó chịu đó, và lại đưa tay xuống gi.ường, con chó vẫn ở đấy, liếm bàn tay cô chủ . Cô cảm thấy và tiếp tục yên giấc......
Trằn trọc, khó ngủ vì tiếng nước rỉ rả phiền toái lúc giữa đêm ngon giấc, cô mệt mỏi bước xuống gi.ường, uể oải và thầm bực tức lê bước về phía nhà tắm. Càng tới gần nhà tắm, tiếng nước nhỏ giọt càng trở nên rõ ràng. Cô chậm chạp đẩy cửa nhà tắm, lúc này tối như mực, cô bèn bật đèn lên.....
Chào đón cô gái là một cảnh tượng man rợ, xác con chó cưng bị treo lủng lẳng trên cái vòi nước, máu rỉ ra từ vết cắt trên cổ chú chó nhỏ từng giọt, từng giọt xuống bồn tắm đỏ thẫm
Hoảng loạn, nhưng cô chợt nhận ra trong gương có gì đó rất lạ. Cô gái liền quay ra đằng sau, và nhận ra một dòng chữ viết bằng máu ở trên bức tường phòng tắm :
" Con người cũng biết liếm tay đấy......"
Cuối những năm 1940, các nghiên cứu gia người Nga thực hiện một thí nghiệm : giữ 5 người không ngủ liên tục trong vòng 15 ngày sử dụng hỗn hợp khí gas không mùi. Các cá nhân này được giữ trong một môi trường khép kín, khí oxi vẫn được bơm vào liên tục, nhưng bên cạnh đó hỗn hợp khí gas trên vẫn duy trì ở tỷ lệ thích hợp, nhằm giữ họ sống và trên hết là : không ngủ được. Trong căn phòng rộng rãi đó, họ có tất cả những gì họ cần: sách vở, ghế để ngồi nghỉ ( nhưng không thể dùng để nằm ), hệ thống nước sinh hoạt và vệ sinh, và lượng lương khô cần thiết để duy trì sự sống.
Và họ là những tù nhân chính trị, bị bắt trong chiến tranh Thế giới lần 2
5 ngày đầu tiên của thí nghiệm, các tù nhân không ngừng kêu ca, hỏi về việc liệu họ sẽ được trở về nhà nếu tuân thủ theo người Nga hoàn thành thí nghiệm này ? trong khi đó, những cuộc hội thoại giữa 5 người họ liên tục được ghi lại, và hành vi của họ luôn được quan sát bởi hệ thống camera ngầm.....Câu chuyện tán gẫn của 5 người thường là những gì họ trải qua trong quá khứ, gia đình, vợ con, chiến tranh.....và khi chạm mốc ngày thứ tư, câu chuyện dần mang hướng u ám, sầu thảm
Ngày thứ 5. Các cá nhân tham gia có xu hướng kể lại những gì đã làm, và những sự kiện đã đem họ tới đây. Một số đã có dấu hiệu của bệnh hoang tưởng. Họ ngừng tán chuyện cùng nhau, mà không ngừng thì thầm vào những chiếc Microphone - thứ họ dùn khi yêu cầu cần thiết. Những lời thì thầm khó nghe, trầm trầm. Hoặc họ cứ nhìn chăm chăm vào tấm kính một chiều - nơi mà có những nhà khoa học ngày đêm dõi theo họ. Phải chăng họ nghĩ họ sẽ vượt qua 15 ngày không ngủ ?? Và các nhà khoa học nghĩ rằng đó là do ảnh hưởng của khí gas
Ngày thứ 9.....một người trong số họ bắt đầu gào thét man dại. Ông ta chạy khắp phòng, gào bằng tất cả sức lực của mình trong 3 tiếng liền, mãi cho đến khi những gì ông có thể phát ra đươc chỉ còn là những tiếng ú ớ vô nghĩa ....." có lẽ dây thanh quản đã bị đứt ?? "các nhà quan sát nghĩ..... Nhưng ngạc nhiên nhất là phản ứng của các cá nhân còn lại - những đồng đội của người đàn ông kia. Họ vẫn tiếp tục thì thầm với chiếc Mic, mãi đến khi cá thể thứ 2 bắt đầu gào thét....
Bỗng nhiên, tiếng gào thét chấm dứt...cũng như tiếng rì rầm trong Microphone cũng im bặt..
3 ngày nữa đã trôi qua, các nhà khoa học lo phát sốt, kiểm tra hàng giờ những cái Microphone xem liệu chúng có phải bị hư không...Vì không thể nào 5 con người trong cùng một căn phòng khép kín lại không làm phát sinh bất cứ tiếng động nào. Họ không chết . Chỉ số hấp thụ o6xy cho thấy 5 cá nhân vẫn sống khỏe mạnh.....
Ngày thứ 7, hệ thống camera đột nhiên mất tín hiệu. Nhưng thí nghiệm vẫn được tiếp tục , chỉ còn trông cậy qua hệ thống Microphone và ô kính một
chiều nhỏ bé và ánh sáng leo lét trong căn phòng chứa 5 người họ.....
Mãi đến ngày thứ 14, các nhà khoa học và quân đội ( giờ đã có mặt ), thực hiện giải pháp cuối cùng: thiết lập hệ thống giao tiếp vào căn phòng, đưa ra một số đề nghị với mong muốn nhận lại những tín hiệu sống, dù là yếu ớt từ 5 cá nhân mà họ nghĩ đã chết, hay đã chuyển sang sống thực vật. Một người nói :
"Chúng tôi sẽ vào để kiểm tra micrphone, tránh xa khỏi cửa và nằm úp xuống sàn nhà. Nếu hợp tác, bạn sẽ được tự do ngay lập tức"
Tuy nhiên đáp lại gợi ý cho sự tự do trên, là một câu trả lời ngắn gọn nói với một giọng điệu bình thản :
" Chúng tôi không muốn được tự do nữa...."
Tranh cãi nổ ra giữa những nhà khoa học và các tay tướng lĩnh đã đầu tư cho thí nghiệm này. Không thể đưa ra môt ý kiến nào để giải thích, họ đã quyết định mở cửa căn phòng vào ngày thứ 15 lúc nửa đêm.
Khí ôxi được bơm đầy vào căn phòng, khí gas thì rút dần ra ngoài. Ngay lập tức, 3 giọng nói khẩn khoản xin họ hãy bơm lại khí gas đó vào phòng, tha thiết như thể cả mạnh sống họ đang phụ thuộc như vậy. Dù gì đi nữa, binh lính bắt đầu tiến vào căn phòng, họ bắt đầu gào thét man dại hơn lúc trước. Và những gì các binh sĩ nhìn thấy dường như vượt quá sức tưởng tượng của họ
4 cá nhân vẫn còn sống, nhưng không ai dám nói rằng, có phải thật sự là " họ còn sống ? "
Lương khô vẫn còn nguyên, cho thấy là từ ngày thứ 5 trở đi, họ không ăn chút nào cả. Trong góc căn phòng , một đống thịt và nội tạng của một người đó đã bịt kín nút thoát nước của phòng. Có vẻ như người này đã tự cào cấu ngực, bụng mình liên tục đến chết. Căn phòng giờ đây ngập trong nước quá cả bàn chân. 4 cá nhân còn sống cũng có dấu hiệu của việc tự hành hạ mình, họ bị tróc da phần ngực và bụng , da và máu vẫn còn vương trên đầu ngón tay gầy guộc...
" Làm sao chúng ta có thể gọi họ là những con người " các binh sĩ nói với nhau.
Những cơ thể ốm yếu, máu me loang thấm những chiếc áo. Gần như da ngực đã bị tróc hết, lộ ra những mảng xương sườn, những mảng da bị cào tróc lộ cả những gân máu đỏ.......Nhưng xem ra cơ quan tiêu hóa vẫn còn hoạt động, có khả năng tiêu hóa được thức ăn, cũng như hệ hô hấp...
Họ thảo luận xem liệu có nên đưa những " con người " này ra khỏi căn phòng , chấm dứ cuộc thí nghiệm hay không....Nhưng binh lính liền từ chối quay lại căn phòng đó, sau gì họ đã chứng kiến. Trong căn phòng thí nghiệm, 4 giọng nói thay phiên nhau cầu xin được tiếp tục sống trong căn phòng, trog thứ khí gas đó....Vũ lực được áp dụng....4 cá nhân đó phản ứng một cách điên cuồng, như thể dùng hết mọi tan lực chống lực sự cưỡng chế. Họ dùng răng cắn và cổ, dùng tay cào khắp mặt , một người lính thì bị giựt đứt t.inh hoàn và gần như đứt một chân vì sự hung bạo này.... Trong lúc đó, một cá thể thí nghiệm đã bị thương, chảy máu liên tục. Viên y tá liền thực hiện cầm máu và tiêm thuốc an thần cho các cá thể còn lại, nhưng dường như vô vọng...Dù đã bị tiêm một lượng an thần gấp 10 lần ngưỡng người thường có thể chịu được, như " họ " vẫn kháng cự như những con thú bị dồn đến đường cùng, chống cự điên loạn các bác sĩ và người lính.....Họ không ngừng gào thét:
" NỮA ĐI ! CHO TÔI NỮA ĐI....."
Cuối cùng thì chỉ còn 3 người sống sót sau lần cưỡng chế, "họ" ngay lập tức bị trói chặt và chuyển đến phòng nghiên cứu.....trong khi vẫn không ngừng van xin được hít thở thứ khí gas đó...
Cá nhân đầu tiên được đưa lên bàn mổ, ông ta không còn dây thanh quản nữa bởi vì nó đã bị đứt do kêu thét quá lâu. Ông ta chỉ còn có thể gật, và lắc đầu của mình, khi một bác sĩ gợi ý cho ông ta hít lại thứ khí gas kia, ông ta liền gật đầu liên tục tỏ vẻ đồng ý, thậm chí cả lời yêu cầu phẫu thuật mà không cần thuốc gây mê. Quá trình phẫu thuật diễn ra 6 giờ, quá ngưỡng chịu đựng mà một con người có thể trải qua... Một y tá, viết lại trải nghiệm kinh hoàng của mình: ông ta luôn cười với tôi, mỗi khi tôi liếc nhìn bắt gặp ánh mắt của ông ta, rất nhiều lần......
Khi cuộc phẫu thuật kết thúc, thay vì tiếp tục nằm im như ông ta đã làm trong suốt 6 tiếng qua, thì lại tiếp tục chống cự. Mãi khi một người đưa cây bút và mẩu giấy, thì điều ông ta muốn mới được làm rõ:
" MỔ XẺ TÔI NỮA ĐI"
Cá thể thứ 2 thứ, với tình trạng tương tự, cũng trải qua cuộc phẫu thuật. Nhưng ông ta không chống cự, mà chỉ cười ngặt nghẽo liên tục, một giọng cười của một kẻ mất trí hoàn toàn. Những giây phút mà đươc xem như tỉnh táo của người này là khi ông ta được hít thở thứ khí gas khí nghiệm..... Khi các nhà nghiên cứu hỏi: họ cần thứ khí này làm gì ? Chỉ có một câu trả lời duy nhất :
"Tôi phải luôn giữ mình tỉnh giấc.... "
Không khí hoảng loạn lan ra khắp trạm, không ai biết việc gì đang xảy ra. Và đúng lúc này, viên chỉ huy ra đội, ra lệnh nhốt tất cả 3 cá thể thí nghiệm và các nhà nghiên cứu chuẩn bị cho một cuộc phi tang .....
Nhưng ngay trước khi ông ta kịp ra lệnh, một y sĩ đã kịp tước khẩu súng ngắn, và bắn vào đầu ông ta ngay trước khi viên tướng này kịp bước ra khỏi căn phòng. Và với sự sợ hãi , ông chĩa khẩu súng vào cá thể duy nhất còn lại, cất tiếng hỏi:
"MÀY LÀ THỨ GÌ ? Tao phải biết... !!! "
Cá thể thứ 3 cười mỉm và trả lời:
" Các người quên bọn ta dễ dàng thế ư ?? Bọn ta cũng chính là các người, là sự điên cuồng luôn lẩn khuất, cầu xin sự giải thoát từng giây từ tận cùng tâm trí thú vật của các người ...."
" Bọn ta là thứ mà các ngươi luôn tìm cách trốn tránh trong mỗi giấc ngủ, là thứ mà các người làm cố dịu êm mỗi khi muốn tìm về sự bình yên của màn êm, thứ mà không bao giờ có "
Viên y sĩ sững người, và một lúc sau nổ súng giết chết cá thể nghiên cứu.....với một phát vào giữa ngực
Những lời cuối cùng trước khi cá thể trút hơi thở cuối cùng :
" Gần....tự do....rồi "
8.Jeff the killer
9.Pokemon:Lavender townJeff the killer là một nhân vật tâm thần, lúc nhỏ Jeff và anh trai thường bị bắt nạt bởi 3 thằng bạn tên là Randy, Keith và Troy. Trong một bữa tiệc Jeff lại bị 3 tên này bắt nạt, chúng đổ thuốc tẩy lên người Jeff rồi châm lửa đốt. Jeff đã lên cơn điên và gíết chết cả 3 người. Lúc đó Jeff dường như đã trở thành 1 tên tâm thần hoàn toàn.
Lúc tỉnh lại ở bệnh viện, khuôn mặt Jeff đã bị bỏng hoàn toàn, biến dạng khủng khiếp đôi môi như mất hoàn toàn. Tuy nhiên Jeff lại thấy thích thú với khuôn mặt mới này và hắn cười điên dại. Bác sỹ nghĩ đó chỉ là tác dụng phụ của thuốc an thần.
Jeff được trở về nhà, và ngay buổi tối đầu tiên, mẹ của Jeff thấy Jeff đang rạch khuôn mặt mình ra từ chỗ cái miệng đến hết má. Và thế là trên khuôn mặt Jeff lúc nào cũng có nụ cười man rợ, việc này theo Jeff giúp hắn không phải tốn công vào việc cười nữa ( giống Joker trong Batman). Jeff còn đốt hết lông mày của mình để mọi người có thể thấy toàn bộ khuôn mặt của mình. Mẹ của Jeff báo việc này với bố của Jeff, cho rằng con mình đã bị điên. Sau đó Jeff đã giết cả bố và mẹ của mình rồi anh trai.
Một thời gian sau có hàng loạt vụ giết người hầu như là trẻ con. Lũ nhóc bị giết lúc nằm ngủ. Một đứa trẻ đã may mắn thoát được và kể lại kẻ giết người có một nụ cười nhợt nhạt gớm ghiếc cùng đôi mắt đen tối. trước khi giết, hắn ta chỉ nói nhỏ nhẹ với nạn nhân "Đi ngủ đi".... Đó chính là Jeff the killer
10.Username 666 trên youtubeLavender Town Syndrome (hội chứng Lavender Town)
Red và Green là 2 phiên bản Pokemon đầu tiên được ra mắt tại Nhật Bản vào ngày 27/2/1996, trong đó có một địa danh mang tên Lavender Town. Ít lâu sau khi phát hành, người ta ghi nhận rất nhiều trường hợp trẻ em từ độ tuổi 7-12 đã tự sát theo nhiều cách khác nhau, số khác đổ bệnh hoặc nhẹ hơn cảm thấy đau đầu kinh khủng, và tất cả đều có một điểm chung đó là đã chơi Pokemon Red hoặc Green.
Nhiều tin đồn nhanh chóng xuất hiện sau đó, cho rằng nguyên nhân là do một địa điểm có tên Lavender Town và tất cả những vụ tự sát chỉ xảy ra sau khi các nạn nhân đã đặt chân tới nơi này trong game. Bắt đầu nghiên cứu theo hướng đó, người ta nhận thấy rằng bản nhạc nền của Lavender Town mang giai điệu rất u ám và có chứa những âm thanh tần số rất cao mà chỉ tai của trẻ em mới cảm nhận được bởi chúng chưa phát triển hết, gây ra ảnh hưởng xấu đến đầu óc và cơ thể. Cái tên Lavender Town Syndrome cũng từ đó mà xuất hiện và được cho là nguyên nhân gây ra 200 trường hợp tự sát, phần lớn bằng cách treo cổ hoặc nhảy lầu.
Hiện tại, bản nhạc nền của Lavender Town có nhiều sự khác biệt giữa các phiên bản, nhưng những vụ tự sát chỉ được ghi nhận trong đợt phát hành đầu tiên của Pokemon. Hãng phát triển game khi đó đã phải tiến hành chỉnh sửa bằng cách hạ tần số của những âm thanh được cho là nguyên nhân, và từ đó chưa có trường hợp trẻ em tự sát nào xảy ra. Khác với đa số creepypasta khác đã được chứng minh là hư cấu, Lavender Town Syndrome hiện vẫn còn đang nằm trong vòng bí ẩn và gây tranh cãi.
Bản nhạc nguyên gốc trong Lavender Town.
[V-Z]
Trong Pokemon Red, Lavender Town được biết đến là nơi yên nghỉ dành cho các Pokemon, vì vậy mà bản nhạc nền của nó cũng mang màu một màu sắc u ám đặc trưng.
Ngoài ra một số người khi mở bản nhạc này bằng công cụ chỉnh sửa đã thấy sóng âm của bài hát vẽ nên hình thù kì lạ tựa tựa như con maaaaaaaaaaa
Bạn có thể tìm thấy đoạn video trên google"Tôi đã làm việc cho Youtube vào năm 2006. Là một nhân viên chăm chỉ, và tôi cũng thường xuyên đăng tải video. Có điều tôi không biết là một số mod của Youtube khóa một tài khoản. Tôi hỏi họ tại sao lại khóa nhưng họ không muốn cho tôi biết.
Tôi thắc mắc vì sao tôi ko được phép xem trang đó hơn là nội dung của nó. Nhưng chỉ một lát sau, một trong số những moderator đó chuyền cho tôi một tờ giấy viết tay. Viết một đường dẫn trên đó. Anh ta yêu cầu tôi đừng hổi thêm bất cứ điều gì về tài khoản đó một lần nào nữa. Đường dẫn đó là một tài khoản trên youtube, 'www .youtube. com/666'. Tôi trở về nhà sau giờ làm và truy cập vào đường dẫn đó trên máy tính cá nhân. Tài khoản đã bị tạm khóa nên ko có gì đáng lo cả.
Nhưng, khi tôi refesh trang một vài lần, có gì đó khác lạ xảy ra. Tất cả các từ khóa video chuyển thành ký tự "X 666" và toàn bộ chữ trên màn hình đổi thành '666.' Ban đầu tôi nghĩ có ai đó đã ha.ck máy của mình, nhưng rất nhanh tôi bỏ qua ý nghĩ đó và tiếp tục refresh trang vài lần. Rất nhanh sau đó, một cửa sổ hiện ra. Đó là channel của 666. Tôi xem qua một vài video của user này, tất cả đều rất điên khùng. Một video chiếu cảnh 4 đứa bé đang tự vặn đầu của chúng. Một video khác thì có những hình ảnh méo mó.
Tôi quyết định dừng ở đây và đi qua kênh khác, nhưng một cửa sổ trống hiện ra. tôi click vào button trống rỗng và nó dẫn tôi đến một video khác của 666.
Video này chiếu cảnh một phụ nữ đang chìm trong một bể bơi đầy máu và những cảnh đáng ghê tởm bắt đầu xảy ra. Với ý nghĩ những điều này thật gớm ghiếc tôi quyết định tạm dừng video. Nó không cho tôi dừng, không có bất kỳ phản ứng nào khi tôi bấm tạm dừng. Tôi lại cố tắt cửa sổ trình duyệt, lại một lần nữa ko có phản ứng, tôi thử mọi cách, chuyển sang video khác nhưng mọi thứ đều không hoạt động. Tôi nghĩ không có cách nào để thoát khỏi video này nhưng lại bất chợt nghĩ tới...
'Nút shutdown, đúng rồi !' Tôi quyết định bấm nút shutdown máy tính và virus sẽ không có cách gì hoạt động nữa, nhưng mà nút bấm cũng không hoạt động. Tôi biết máy tính đã bị ha.ck.
Tất cả mọi hy vọng biến mất. Tôi không thể thoát khỏi trình duyệt, và video cứ tiếp tục chạy. Và không có gì có thể dừng tôi lại được. Người phụ nữ trong video bắt đầu liếc sang tôi, nhìn tôi với âm thanh và nhịp trống hỗn loạn của nhạc nền.
Một lúc sau, cánh tay người phụ nữ thò ra khỏi video, và giết chết tôi."
Hiệu chỉnh bởi quản lý: