Hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng

Cuonlennho

"Cuộc đời yên ổn, năm tháng bình yên."
Thành viên thân thiết
Tham gia
5/3/2010
Bài viết
1.776
Một đêm, nằm ngủ cạnh chồng, tôi đang mơ một giấc mơ rất đẹp. Chẳng hiểu sao, chồng tôi bỗng ngồi phắt dậy, làm tôi giật mình tỉnh giấc.

Còn chưa kịp hỏi "Anh sao thế" thì bỗng có hai bàn tay thò ra, rồi thở dài thườn thượt, anh lại nằm xuống, rất nhanh sau đó lại vang lên tiếng ngáy "long trời lở đất".

Tôi đã ở bên người đàn ông này 12 năm. Có rất nhiều chuyện đã diễn ra bình yên như nó vốn có, đó là những tình cảm nhỏ bé, những rung động nhỏ bé và những xúc cảm nhỏ bé. Đêm hôm đó, ngoài trời lất phất mưa phùn, trong phòng ấm áp. Tôi bỗng nhớ lại biết bao câu chuyện.

yeu-chong-nhieu.jpg

Lấy nhau 10 năm, trải qua bao yêu thương, bao xúc cảm nồng cháy cuối cùng cũng bị thời gian gây bao thương tích. Nhưng vào khoảnh khắc này, tôi thấy yêu anh hơn những gì mình tưởng tượng.

Mỗi năm khi mùa đông đến, chân tay tôi lúc nào cũng bị cóng. Chồng tôi có thòi quen là đặt tay tôi vào nách anh, cả người tôi được anh ôm trọn trong lòng. Sợ bị lạnh sang anh, tôi sẽ đợi một lúc, nhân lúc anh không chút ý liền rụt tay ra. Bị anh phát hiện, lần nào cũng bị anh mắng phải kẹp chặt tay vào cho ấm, không được bỏ ra. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn trong tưởng tượng của tôi.

Mỗi lần đi chơi xa, đến những chỗ đông người, anh sẽ kéo tôi nép vào người anh, đôi vai anh sẽ che chắn cho tôi, để đảm bảo tôi không bị đám đông cuốn đi. Khi chúng tôi có thêm con trai, vai trái của anh sẽ là tôi, anh sẽ để con ngồi trên vai phải. Có anh ở bên, dù ở bất cứ đâu, tôi cũng cảm thấy an toàn và thanh thản. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy, hóa ra anh yêu tôi nhiều hơn tôi tưởng.

Có lần anh đi công tác, buổi tối gọi điện cho tôi nói chuyện đến hai tiếng đồng hồ, chủ đề toàn về những chuyện linh tinh. Lần đầu tiên tôi thấy anh kể lể lắm điều đến thế. Khi về nhà anh mới nói cho tôi biết, anh bạn ở cùng gọi điện về nhà biết tin thời tiết ở nhà đang bất ổn, mưa tuyết dữ dội. Anh lo tôi sẽ sợ hãi nên đã gọi điện để đánh lạc hướng suy nghĩ của tôi. Tôi hỏi thế sao "anh không nói luôn là em đừng sợ".

Anh nói: "Nếu mà em không sợ, thì hỏi thế lại làm e lo lắng thì sao?" Tôi xúc động, mắt nhòe đi vì nước mắt, đó phải là tình yêu nào mới có thể chu đáo và cẩn thận đến thế. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.

Bát đũa còn có lúc xô, vợ chồng cũng khó tránh khỏi đôi lần cãi vã. Chỉ cần mỗi lần cãi nhau đến giai đoạn căng thẳng, việc đầu tiên anh làm là chạy đến trước cửa, đứng yên ở đó, để đảm bảo là tôi sẽ không tức giận đến nỗi chạy ra khỏi nhà. Lần cãi nhau kịch liệt nhất tôi đã chọn sự im lặng, tôi tự cảm thấy mình đã làm anh rất đau lòng. Anh ôm gối ra ngoài phòng khách ngủ, trong lúc tôi đang băn khoăn nên xin lỗi anh thế nào, anh bỗng chạy về phòng, trông mắt như đang tức tối, nhưng anh vẫn nằm bên cạnh tôi. Lúc ấy, tôi cảm thấy, hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.

Những tình cảm ấy luôn khiến chúng tôi không quen khi phải xa nhau trong thời gian dài. Anh đi công tác chỉ một tuần, ngày thứ năm đã giải quyết xong việc để về nhà sớm. Lại tiếng gõ cửa quen thuộc ấy, tôi xúc động chạy ra mở cửa, lại bị anh mắng cho một trận: "Chẳng hỏi là ai đã mở cửa, nhỡ là người xấu thì sao.". Tôi bĩu môi, lòng đầy tủi thân. Lại nhìn thấy mặt anh dài ra như cái bơm, chỉ tức là không xông vào đánh cho anh mấy cái. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.

Gần đây, vào lúc đầy tâm trạng nhất, lúc thật lòng nhất, tôi đã hỏi anh: "Anh có còn yêu em như hồi ban đầu chúng mình mới yêu nhau không?" Những lúc như thế, anh thường quay sang liếc tôi, khi tâm trạng tốt mới nói ra được câu "Em thử nói xem?" Thế rồi nào là than vãn thời gian vô tình, thỉnh thoảng cũng nhớ đến hồi yêu nhau anh anh em em suốt ngày, nhưng anh lại quên rất nhiều việc đã làm cho tôi. Anh đã quên mỗi lần đi công tác, cứ đúng 7 giờ anh lại nhắn tin gọi tôi dậy đi làm, anh đã quên mỗi lần có việc lại đưa tôi lên taxi, lại ghi nhớ biển số xe, anh đã quên lần tôi bị quệt xe, câu anh hỏi đầu tiên là "Em có bị thương ở đâu không?".... Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.

Trong lúc tôi đang viết những dòng này, anh đang nằm trên ghế sofa xem ti vi, cắn hạt dưa. Anh xòe tay ra, trong lòng bàn tay là rất nhiều hạt dưa đã cắn sẵn, tôi cảm động nhìn anh, anh tỏ ra mất kiên nhẫn, bảo tôi mãi chẳng thấy chìa tay ra nhận. Lúc ấy, tôi cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.

Nghĩ lại bao năm dã qua, dù là những ngày đầu còn nhiều khó khăn hay đến hôm nay, khi cuộc sống đã bắt đầu khá giả hơn, những thứ gì tôi thích, anh đều tìm cách mua cho tôi, anh chưa bao giờ tiếc tôi thứ gì.

Thực ra dùng tiền mà đo đếm tình cảm có phần quá thực dụng, nhưng đó là sự thực cuộc sống. Tôi nói những suy nghĩ ấy cho người đàn ông đang ngồi cạnh mình. Anh nhìn thẳng vào mắt tôi, nói: "Em lại nghĩ gì thế, cứ nói anh nghe xem nào." Lúc ấy, tôi vẫn cảm thấy, hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.

Thực ra, một người phụ nữ cũng chỉ muốn những điều ấy. Không ham hư vinh, phú quý, không ham an nhàn, hưởng lạc, chỉ mong người ở bên cạnh mình có thể được như thế, đó chỉ là những sự quan tâm rất nhỏ bé nhưng đều là những tình cảm thật lòng, những tình cảm vô tư nhưng chân thành, luôn bảo vệ tôi, quý trọng tôi. Cùng nhau đối diện với khó khăn, làm thế nào để cùng vượt qua khó khăn, làm thế nào để cho tôi niềm tin này, để tôi tin tưởng rằng tôi có thể dựa vào đôi vai ấy đến suốt đời.

Như vậy, tôi còn gì phải lo lắng nữa!

Sưu tầm.​
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
Rất hay, rất xúc động, hi vọng đây là một câu chuyện thật. Ước gì mình cũng tìm được người thương mình như thế....
 
chắc là có thật :D
nếu muốn đọc truyện có thật thì Lan Thanh đọc Tràn đầy (tràn đầy tình yêu dành cho em) của Cố Tây Tước, truyện thật của tác giả đó
mình đã ko tin là có soái ca ngoài đời thực cho tới khi đọc truyện đó :))
 
Rất hay, rất xúc động, hi vọng đây là một câu chuyện thật. Ước gì mình cũng tìm được người thương mình như thế....
Chúc Lan Thanh tìm được 1 vị hôn phu có tiếng ngáy "long trời lở đất" ^^
 
chắc là có thật :D
nếu muốn đọc truyện có thật thì Lan Thanh đọc Tràn đầy (tràn đầy tình yêu dành cho em) của Cố Tây Tước, truyện thật của tác giả đó
mình đã ko tin là có soái ca ngoài đời thực cho tới khi đọc truyện đó :))

Không, tui muốn của Việt Nam kìa...

Chúc Lan Thanh tìm được 1 vị hôn phu có tiếng ngáy "long trời lở đất" ^^

=)) Thiệt là khỏi đỡ. Thây kệ, miễn mình thì tiếng ngáy có là gì
Đêm nằm thì ngáy ó o
Mình yêu bảo ngáy cho vui nhà:))
 
Rất muốn tìm thấy 1 người như vậy :3
Ngôn tình cũng rất hay đọc, nhưng toàn lựa truyện SE or OE mà đọc ko hà =))
Mình đúng là khác người :D
 
diva0302 khác gì đâu, cũng nhiều người thích đọc SE đó
cơ mà công nhận các nàng tim khỏe nha
ta đọc một bộ SE thì sẽ ngẩn ngơ vài ngày :v
 
chắc là có thật :D
nếu muốn đọc truyện có thật thì Lan Thanh đọc Tràn đầy (tràn đầy tình yêu dành cho em) của Cố Tây Tước, truyện thật của tác giả đó
mình đã ko tin là có soái ca ngoài đời thực cho tới khi đọc truyện đó :))
Tiểu thuyết mà có bác soái ca nào không đẹp hoàn hảo :D
Ngày xưa mới đọc tiểu thuyết, mấy truyện đầu tiên đọc sau phải ngẩn ngơ nhiều ngày, nhưng giờ đọc nhiều loãng rồi nhưng vẫn bị cún hút :))
Mình có người em họ mê tiểu thuyết tới nỗi lấy chồng rồi còn thức suốt đêm đọc truyện, mấy lần chồng tức quá đuổi ra khỏi phòng đóng cửa không cho vào.....:))
 
Tiểu thuyết mà có bác soái ca nào không đẹp hoàn hảo :D
Ngày xưa mới đọc tiểu thuyết, mấy truyện đầu tiên đọc sau phải ngẩn ngơ nhiều ngày, nhưng giờ đọc nhiều loãng rồi nhưng vẫn bị cún hút :))
Mình có người em họ mê tiểu thuyết tới nỗi lấy chồng rồi còn thức suốt đêm đọc truyện, mấy lần chồng tức quá đuổi ra khỏi phòng đóng cửa không cho vào.....:))
chết chết
mình cũng tình trạng nghiện nặng đây (^^^)
 
oài, mỗi lần đọc lại cái này lại thấy xúc động đậy vô cùng :'(
ai sẽ buộc dây giày cho tôi đây :v
 
×
Quay lại
Top Bottom