- Tham gia
- 7/2/2012
- Bài viết
- 393
( thơ tự do, mọi ng đừng chém =.=)
Bé chỉ là một cô gái nhỏ…
Và cô gái đó cần sự yêu thương….
********
Nhưng thượng đế không cho bé ngày vui………
Lão bắt bé phải lo chuyện người khác……..
Quan tâm chăm sóc từng người một……...
Không quản khó khăn nhọc nhằn….
Rồi hắn đến……..
Bé vui khi đọc tin nhắn của hắn……..
Bé cười khi nghe giọng hắn nói……..
Bé buồn khi điện thoại chờ hoài không sáng…….
Bé thương hắn phải sống xa nhà…….
Và nguyện làm người em gái tinh thần mãi mãi….
Bé khóc cùng hắn trong đêm đông giá lạnh mà không cần biết vì sao hắn buồn….
Bé ngốc nghếch tin vào đôi cánh thiên thần…
Tin vào điều diệu kì sẽ xảy ra…
Tin rằng sau cơn mưa trời lại sáng….
Tin rằng mọi thứ sẽ như mơ…
Nhưng hắn nào có hay ….không chú ý đến sự hi sinh đó…..
Và…..
Bé đã khóc khi trái tim rỉ máu…
Một buổi chiều trong cơn mưa nặng hạt….
Bé ngồi bên chiếc xe đạp ngã nhào……
Giọt nước mắt hòa với màn mưa trắng xóa…..
Chỉ mong có một bàn tay đưa ra…..
Nhưng…..
Khi tên bạn ngốc tới nơi, bé đã ngồi đó gần cả tiếng đồng hồ……
Bé lả đi trong tiếng kêu của đứa bạn……..
Tin nhắn đến hắn không hồi đáp
Cuộc gọi tới gặp tiếng “ bận” đau thương……
Bé từng mong một hoàng tử….
Đã ngồi ôm hình bóng của ai kia……
Bây giờ………..
Bé đã tin cược sống không có hoàng tử.
Và bé cũng chẳng phải lọ lem…
Cuộc sống cho bé gia đình và bạn bè
Nhưng không cho bé một bờ vai vững chắc….
Để được yêu thương….
Mười sáu năm có mặt trên đời
Bé biết mình là một cô gái nhạy cảm
Từng mong không ai quan tâm tới mình
Từng mong mình được thu nhỏ lại không ai nhận ra
Như thế.......bé sẽ không phải đau…
Rồi…..
Ngày nghe tin trái tim hắn có chủ
Trái tim bé nức nở tuôn trào…
Trước mặt bạn bè
Bé không khóc chỉ cười…
Nụ cười sao mà xót xa…
Đã biết trước sẽ có ngày này
Tại sao bé lại cảm thấy hụt hẫng
Bé ơi….
Guồng xe đạp mang bé hòa vào dòng người tấp nập của buổi chiều muộn
Bé tỉnh táo lách xe tiến về phía trước
Như muốn quên đi tất cả
Hãy quên đi bé….
Bé luôn mạnh mẽ trước mọi việc
Nhưng bé lại khóc
Tiếng nhạc mở to bất thường
Trốn vào góc tối trong ngôi nhà nhỏ
Giọt nước mắt rơi…..
Đã chắc chắn hắn không thuộc về mình
Vì sao bé cứ mãi chờ đợi
Đợi làm gì khi hắn không đến…
Đợi làm gì khi trái tim đau….
Bé ngốc nghếch nghe lời hắn nói
Để cuối cũng cũng biết mình ngu ngơ…
Mỗi buổi sáng thức dậy
Bé chỉ mong thêm một ngày để yêu thương mọi người…
Chỉ sợ thời gian không còn kịp
Để lời yêu thương đến muôn nơi
Bé cần thời gian sắp xếp lại mọi việc
Vì lúc này mọi thứ cứ rối tung lên
Một ngày mùa đông sương lạnh giá
Bé ngồi lặng bên nhánh bằng lăng
Bằng lăng tím màu hi vọng
Còn bé thì……..
Màu tím đã tàn rồi………….
_______________________________
Gửi nhỏ ngốc rio_sp: tuổi 16 sẽ trôi qua rất nhanh, đừng phí hoài nó vô ích
Gửi ng devil muốn đấm vào mặt: ông không xứng đáng………
Bé chỉ là một cô gái nhỏ…
Và cô gái đó cần sự yêu thương….
********
Nhưng thượng đế không cho bé ngày vui………
Lão bắt bé phải lo chuyện người khác……..
Quan tâm chăm sóc từng người một……...
Không quản khó khăn nhọc nhằn….
Rồi hắn đến……..
Bé vui khi đọc tin nhắn của hắn……..
Bé cười khi nghe giọng hắn nói……..
Bé buồn khi điện thoại chờ hoài không sáng…….
Bé thương hắn phải sống xa nhà…….
Và nguyện làm người em gái tinh thần mãi mãi….
Bé khóc cùng hắn trong đêm đông giá lạnh mà không cần biết vì sao hắn buồn….
Bé ngốc nghếch tin vào đôi cánh thiên thần…
Tin vào điều diệu kì sẽ xảy ra…
Tin rằng sau cơn mưa trời lại sáng….
Tin rằng mọi thứ sẽ như mơ…
Nhưng hắn nào có hay ….không chú ý đến sự hi sinh đó…..
Và…..
Bé đã khóc khi trái tim rỉ máu…
Một buổi chiều trong cơn mưa nặng hạt….
Bé ngồi bên chiếc xe đạp ngã nhào……
Giọt nước mắt hòa với màn mưa trắng xóa…..
Chỉ mong có một bàn tay đưa ra…..
Nhưng…..
Khi tên bạn ngốc tới nơi, bé đã ngồi đó gần cả tiếng đồng hồ……
Bé lả đi trong tiếng kêu của đứa bạn……..
Tin nhắn đến hắn không hồi đáp
Cuộc gọi tới gặp tiếng “ bận” đau thương……
Bé từng mong một hoàng tử….
Đã ngồi ôm hình bóng của ai kia……
Bây giờ………..
Bé đã tin cược sống không có hoàng tử.
Và bé cũng chẳng phải lọ lem…
Cuộc sống cho bé gia đình và bạn bè
Nhưng không cho bé một bờ vai vững chắc….
Để được yêu thương….
Mười sáu năm có mặt trên đời
Bé biết mình là một cô gái nhạy cảm
Từng mong không ai quan tâm tới mình
Từng mong mình được thu nhỏ lại không ai nhận ra
Như thế.......bé sẽ không phải đau…
Rồi…..
Ngày nghe tin trái tim hắn có chủ
Trái tim bé nức nở tuôn trào…
Trước mặt bạn bè
Bé không khóc chỉ cười…
Nụ cười sao mà xót xa…
Đã biết trước sẽ có ngày này
Tại sao bé lại cảm thấy hụt hẫng
Bé ơi….
Guồng xe đạp mang bé hòa vào dòng người tấp nập của buổi chiều muộn
Bé tỉnh táo lách xe tiến về phía trước
Như muốn quên đi tất cả
Hãy quên đi bé….
Bé luôn mạnh mẽ trước mọi việc
Nhưng bé lại khóc
Tiếng nhạc mở to bất thường
Trốn vào góc tối trong ngôi nhà nhỏ
Giọt nước mắt rơi…..
Đã chắc chắn hắn không thuộc về mình
Vì sao bé cứ mãi chờ đợi
Đợi làm gì khi hắn không đến…
Đợi làm gì khi trái tim đau….
Bé ngốc nghếch nghe lời hắn nói
Để cuối cũng cũng biết mình ngu ngơ…
Mỗi buổi sáng thức dậy
Bé chỉ mong thêm một ngày để yêu thương mọi người…
Chỉ sợ thời gian không còn kịp
Để lời yêu thương đến muôn nơi
Bé cần thời gian sắp xếp lại mọi việc
Vì lúc này mọi thứ cứ rối tung lên
Một ngày mùa đông sương lạnh giá
Bé ngồi lặng bên nhánh bằng lăng
Bằng lăng tím màu hi vọng
Còn bé thì……..
Màu tím đã tàn rồi………….
_______________________________
Gửi nhỏ ngốc rio_sp: tuổi 16 sẽ trôi qua rất nhanh, đừng phí hoài nó vô ích
Gửi ng devil muốn đấm vào mặt: ông không xứng đáng………