Thiên.Thanh
Thành viên
- Tham gia
- 28/2/2018
- Bài viết
- 0
[DAY 1]
Chào bé yêu. Đây không phải lần đầu tiên mẹ viết nhật ký về con. Mẹ đã phân vân mãi, nhưng thật sự lúc này mẹ cần một nơi để giải toả tâm trạng. Có lẽ một lúc nào đó mẹ sẽ xoá hết đi, nhưng hiện tại, hãy để mẹ được thoải mái bộc lộ những cảm xúc của mẹ nhé.
Con đến với mẹ rất tình cờ, thậm chí lúc này mẹ vẫn nghĩ hình như mẹ chỉ đang mơ thôi. Mọi chuyện diễn ra nhanh quá. Mẹ có con, rồi sức khoẻ mẹ giảm sút đến mức mẹ không thể tiếp tục đi làm. Mẹ đành nghỉ việc rồi về quê với ông bà ngoại. Mẹ vẫn cảm thấy mọi chuyện xảy ra quá sức chóng vánh. Đương nhiên mẹ không trách gì con rồi. Con là điều tốt lành đầu tiên đã đến với mẹ. Mẹ chỉ trách mình không kịp chuẩn bị, cả tâm lý, cả sức khoẻ, để đón con đến một cách suôn sẻ hơn.
Những ngày đầu có con, và ngay cả bây giờ, mẹ vẫn khóc quá nhiều. Mẹ biết như vậy là không tốt, nhưng mẹ không thể ngừng suy nghĩ, không thể ngừng khóc. Chắc là do hóc môn thay đổi nhỉ, mẹ trở nên yếu đuối quá mức cần thiết. Mẹ của con, vẫn luôn rất mạnh mẽ đối diện với đủ mọi chuyện, giờ đây biến thành một bà bầu ngày đêm rúc mặt vào gối khóc không thành tiếng. Mẹ không chia sẻ những khó khăn mà mẹ đang phải đối mặt này với ai. Những người bạn thân thiết của mẹ, mẹ nghĩ ai cũng đều có những vấn đề riêng của mình. Còn bố của con, đã từ lâu rồi mẹ không còn có thể thoải mái tâm sự với bố con như trước nữa. Mẹ không hiểu tại sao, mẹ chỉ chưa tìm ra lý do.
Đã có những lúc, mẹ chưa yêu con nhiều vì những gì mẹ đang phải chịu đựng là quá sức của mẹ. Mẹ hi vọng con không buồn vì điều đó. Và cũng có những lúc, mẹ nằm mơ thấy mẹ đánh mất con, và mẹ tỉnh dậy trong sợ hãi và tuyệt vọng. Mẹ hi vọng con sẽ hiểu, vì con đang là người quan trọng nhất đối với mẹ. Đôi khi, mẹ lại tưởng tượng ra tình huống cuộc sống của mẹ không còn có con, mẹ sẽ hành động như thế nào, tâm trạng của mẹ sẽ ra sao. Đáng lẽ những suy nghĩ linh tinh vớ vẩn đó không nên được phép xuất hiện mới phải, nhưng như mẹ đã nói rồi đó, do nội tiết thay đổi, tâm trạng của mẹ cũng thất thường theo. Sức khoẻ suy yếu, không ăn được cũng không ngủ được, nôn ói suốt ngày, tinh thần không ổn định, tất cả những thứ ấy đang từng ngày đánh gục mẹ. Mẹ chịu đựng được, vì con, nhưng không phải lúc nào mẹ cũng mạnh mẽ được như vậy.
Mẹ có cảm giác con là một bé nhóc rất lì lợm ngang bướng, di truyền của mẹ, khó tính khó chiều, di truyền của bố. Và con mạnh mẽ, con nhất định sẽ sống tốt. Con phải sống, vì con sống thì mẹ mới có thể là mẹ của con.
Chào bé yêu. Đây không phải lần đầu tiên mẹ viết nhật ký về con. Mẹ đã phân vân mãi, nhưng thật sự lúc này mẹ cần một nơi để giải toả tâm trạng. Có lẽ một lúc nào đó mẹ sẽ xoá hết đi, nhưng hiện tại, hãy để mẹ được thoải mái bộc lộ những cảm xúc của mẹ nhé.
Con đến với mẹ rất tình cờ, thậm chí lúc này mẹ vẫn nghĩ hình như mẹ chỉ đang mơ thôi. Mọi chuyện diễn ra nhanh quá. Mẹ có con, rồi sức khoẻ mẹ giảm sút đến mức mẹ không thể tiếp tục đi làm. Mẹ đành nghỉ việc rồi về quê với ông bà ngoại. Mẹ vẫn cảm thấy mọi chuyện xảy ra quá sức chóng vánh. Đương nhiên mẹ không trách gì con rồi. Con là điều tốt lành đầu tiên đã đến với mẹ. Mẹ chỉ trách mình không kịp chuẩn bị, cả tâm lý, cả sức khoẻ, để đón con đến một cách suôn sẻ hơn.
Những ngày đầu có con, và ngay cả bây giờ, mẹ vẫn khóc quá nhiều. Mẹ biết như vậy là không tốt, nhưng mẹ không thể ngừng suy nghĩ, không thể ngừng khóc. Chắc là do hóc môn thay đổi nhỉ, mẹ trở nên yếu đuối quá mức cần thiết. Mẹ của con, vẫn luôn rất mạnh mẽ đối diện với đủ mọi chuyện, giờ đây biến thành một bà bầu ngày đêm rúc mặt vào gối khóc không thành tiếng. Mẹ không chia sẻ những khó khăn mà mẹ đang phải đối mặt này với ai. Những người bạn thân thiết của mẹ, mẹ nghĩ ai cũng đều có những vấn đề riêng của mình. Còn bố của con, đã từ lâu rồi mẹ không còn có thể thoải mái tâm sự với bố con như trước nữa. Mẹ không hiểu tại sao, mẹ chỉ chưa tìm ra lý do.
Đã có những lúc, mẹ chưa yêu con nhiều vì những gì mẹ đang phải chịu đựng là quá sức của mẹ. Mẹ hi vọng con không buồn vì điều đó. Và cũng có những lúc, mẹ nằm mơ thấy mẹ đánh mất con, và mẹ tỉnh dậy trong sợ hãi và tuyệt vọng. Mẹ hi vọng con sẽ hiểu, vì con đang là người quan trọng nhất đối với mẹ. Đôi khi, mẹ lại tưởng tượng ra tình huống cuộc sống của mẹ không còn có con, mẹ sẽ hành động như thế nào, tâm trạng của mẹ sẽ ra sao. Đáng lẽ những suy nghĩ linh tinh vớ vẩn đó không nên được phép xuất hiện mới phải, nhưng như mẹ đã nói rồi đó, do nội tiết thay đổi, tâm trạng của mẹ cũng thất thường theo. Sức khoẻ suy yếu, không ăn được cũng không ngủ được, nôn ói suốt ngày, tinh thần không ổn định, tất cả những thứ ấy đang từng ngày đánh gục mẹ. Mẹ chịu đựng được, vì con, nhưng không phải lúc nào mẹ cũng mạnh mẽ được như vậy.
Mẹ có cảm giác con là một bé nhóc rất lì lợm ngang bướng, di truyền của mẹ, khó tính khó chiều, di truyền của bố. Và con mạnh mẽ, con nhất định sẽ sống tốt. Con phải sống, vì con sống thì mẹ mới có thể là mẹ của con.