Giá trị của chờ đợi

sunday00

Thành viên thân thiết
Thành viên thân thiết
Tham gia
21/8/2010
Bài viết
81
Ánh đèn vàng liên tiếp nối nhau . Ánh vàng của đèn xe trong ánh vàng của của đèn đường . Ánh vàng chói lên trong ánh mắt . Tất cả hòa lẫn 1 màu chờ đợi trong nó . Chuyến xe bus cuối cùng . Tôi cho là vậy . 1 chiếc xe bus trở về bến , 1 hy vọng . 1 chuyến nữa về bến . 1 thất vọng . Và tiếp tục 1 thất vọng . Tôi đứng dậy trở về nhà , không hy vọng 1 chuyến xe bus nào đó rời bến .
- Anh mua gì ?
- Cho em 3 cái bánh su !
Tôi nói mà không ngước mặt lên .
. . .
Một chiếc xe lướt ngang qua , hơi tiếc nuối .
- Dù sao cũng chẳng phải chuyến xe mình muốn đợi .
Tôi tự an ủi mình . Mặc dù nếu lên xe đó tôi vẫn có thể đến nơi mình muốn đến .
Chậc .
Cái bánh thứ mấy 97 trong buổi tối . Hôm nay trời mưa nhỏ , trời se lạnh . Kể ra ngồi gần lò nướng thế này kể cũng thích .
- Anh mua gì ?
- Cho em 3 cái bánh su .
" Em cái con khỉ mốc , nói năng mà không nhìn ai . Đã thế ta cho chờ luôn ."
- 18 ngàn "em" .
Lạ thật !
. . .
11h kém 10 . Mình chuẩn bị về thôi . Hôm nay bán được 100 cái . 3 cái của "em" nó là cuối cùng . Hix . Quả tạ quá . Mà số 100 cũng may mắn quá chứ . " Em " nó cũng đẹp trai .
- Bếp nóng quá , chắc vậy
9.gif

Ba cái bánh cùng 1 lời an ủi cho buổi tối .
. . .
5h30 A.m .
Tôi cảm giác gì đó khi vừa bước lên xe . Không rõ , có thể đó là 1 ánh mắt . Nhẹ nhàng . Chắc thế . Cảm giác cũng nhanh trôi qua . Hoặc cũng có thể không muốn giữ nó lại . Tựa đầu vào kính , thả hồn theo ánh đèn chưa tắt . Nhớ .
. . .
Sao hôm nay ngồi học mà mình chẳng có xíu tâm trạng nào vậy ta .
Sáng nay mình lại gặp hắn trên xe bus . Vẫn cái vẻ mặt lạnh lùng , ánh mắt nhìn xa xăm . Như chờ đợi . Có cái gì đó đượm buồn . Nó làm mình suy diễn nhiều thứ quá . Nhưng thôi kệ . Đến trường rồi . Mình nhanh chóng hòa vào đám bạn , bước vào lớp . Và rồi cũng thật bất ngờ khi mình lại thấy hắn , lẻ loi trong lớp marketing '"hàng xóm" .
Lẻ loi , cô độc . . .

Dần tôi cũng không còn thấy lạ lẫm , khó chịu với cảm giác , ánh mắt đó nữa . Đôi lúc cũng thắc mắc , muốn biết đó là ai . Nhưng rồi tôi không muốn nghĩ đến . Đúng hơn là tôi không cho phép mình nghĩ đến .
. . . Ngày đó , cũng ánh mắt đó , nhưng đó là ánh mắt của chính tôi . Khi lần đầu tiên gặp nhỏ , tôi không biết mình đã nhìn nhỏ bao nhiêu lần trong cái lần gặp đầu tiên ấy . Hay, chỉ là 1 . Ừm chỉ 1 , nhưng trong bao lâu ? Tôi tự hỏi .
. . . Tôi bước xuống xe , như 1 quán tính . Tôi không biết sao mình lại xuống trạm này nữa . Chỉ biết rằng , trước mặt tôi , là nhỏ và biển .
Chọn cho mình chiếc ghế , nhỏ ngồi đó . Mặc cho gió thổi tung những sợi tóc
. . .
Hay ngồi ở biển , lặng lẽ . Chỉ ngồi yên , mắt mở ra đó , nhưng có lẽ anh ta không nhìn gì cả . Mình chẳng hiểu anh ta đang nghĩ gì nữa . Có 1 điều mình có thể chắc , là anh ta không thích biển . Và rồi chính mình cũng chẳng biết vì sao mình lại nghĩ thế , Chỉ cảm nhận , như 1 sự thật hiển nhiên của cảm xúc .
Mình quan tâm anh ta vì điều gì đây ? Marketing , mình chợt cười . Có gì hấp dẫn với 1 người đơn độc như vậy ? Cái ánh mắt , điều anh ta đang nghĩ hay chỉ đơn giản là cái cách anh ta nhìn biển ?

Đêm tháng 11 , lạnh . Gió biển hôm nay nhiều hơn , lạnh hơn . " Mấy giờ rồi nhỉ ? " . Tôi tự hỏi nhưng không buồn xem đồng hồ . " Về thôi " .
Kéo cao cổ áo , bước trên con đường nhiều gió hơn mọi ngày . "Trời sắp mưa " . Tôi tự nhủ .
- Anh có thích biển không ? Nhỏ chợt hỏi khi tôi vừa bước đến .
- Tôi không chắc ! Tôi nói , tay đưa tập khăn giấy cho nhỏ .
- Tôi phải về , cảm ơn anh ! Nhỏ nhận lấy tập khăn và đứng lên .
Còn lại mình tôi , ngồi lại trên chiếc ghế còn vương hơi ấm . Hôm nay đã là ngày thứ bao nhiêu , tôi ngồi đây , nhìn về hướng mà nhỏ đã nhìn . Khác chăng , hôm nay nhỏ khóc .
Cơn mưa nhẹ nhàng rơi xuống , ngắt đi những dòng suy nghĩ .
------------------------------------
( Tác phẩm đầu tay , vẫn còn đang viết . Mong mỏi người ủng hộ ):KSV@04:
 
OMG, đọc xong mà cứ như xem phim inception hum qua, chẳng hiểu gì ráo!!!
Góp ý, góp ý nhá: Bạn gõ sai quy tắc đánh máy ùi. Dấu câu phải ngắt như tớ đây nè!
mà câu chuyện này hình như bạn viết lời của 2 người cùng lúc, mỗi người một màu à :D
lạ wo", lạ wo", mới být lần đầu
Mặc dù "không hiểu gì cả" nhưng cũng thanks bạn phát :D
 
Hihi. Từ từ rồi sẽ hiểu thôi , mình chưa quan tâm đến dấu câu mấy. Thanks bạn nha!
Hi vọng bạn sẽ đón đọc.
 
Bạn ơi lần sau đừng dùng màu xanh này nhé khó đọc lắm. Tớ lại còn bị cận nữa chứ. hix! Đọc ko nổi, lóa mắt lắm.
 
Khửa khửa, đây có phải là tự truyện của tác giả hem nhỉ ;))
 
Tớ đã sửa lại màu nâu. Tại tớ viết trên blog ( nền đen ). Cảm ơn các bạn đã đón nhận.
Khửa khửa, đây có phải là tự truyện của tác giả hem nhỉ
Không phải tự truyện của mình đâu. Mơ ước lãng mạn thôi . Hihi
 
Các bạn thông cảm . Mình sẽ up lên khi viết xong. Cảm thấy up thế này đọc mất hứng các bạn quá . Mình sẽ cố gắng hoàn thành trong time sớm nhất .
 
×
Quay lại
Top Bottom