- Tham gia
- 18/4/2013
- Bài viết
- 12.616
Em ạ, đừng biến mình thành bản sao của đám đông. Tuổi trẻ là của em, cuộc sống là của em, em có quyền quyết định mình sẽ rẽ lối nào, dù rằng đích đến suy cho cùng cũng chỉ là hạnh phúc.
“Bây giờ anh đứng lại… Em cứ bước tiếp đi!”
Anh đã từng nói với em như thế, vào cái ngày mà anh rời xa em rồi đi mãi. Bởi em còn trẻ mà, em còn trẻ quá. Em cứ tận hưởng những gì em thích, cứ sống đúng với những gì em nghĩ. Tuổi trẻ đã đi qua thì chẳng thể nào quay trở lại được lần nữa. Đừng bồng bột, đừng dại khờ, đừng ngây dại mà hi sinh những thứ em đang và sẽ có. Đừng tự đặt trên vai mình những gánh nặng vô hình, đừng tự hành hạ bản thân mình mà hãy hóa mọi thứ lung linh. Và rồi, em sẽ có được những điều tuyệt vời nhất!
“Bây giờ anh đứng lại… Em cứ bước tiếp đi!”
Em ạ! Tuổi hai mươi có quá nhiều đam mê và hoài bão. Cứ đi đi và đừng bao giờ dừng lại nếu em chưa sẵn sàng. Đừng quan trọng đích đến mà hãy tận tâm tận hưởng cuộc hành trình. Em biết đấy, chẳng điều gì giá trị có thể dễ dàng đạt lấy cả. Đôi lúc, thứ mà em có được sau cùng không phải là điều em mong ước thật sự, nhưng quá trình để lấy được nó chắc hẳn em sẽ không bao giờ quên. Anh dừng lại, để em bước tiếp, để em tự tin vào chính những gì em chọn mà không phải vướng bận bất cứ sự ràng buộc vô hình nào…
“Bây giờ anh đứng lại… Em cứ bước tiếp đi!”
Đừng quẩn quanh, đừng tự dằn vặt bản thân mình với những âu lo vô tình. Cuộc sống vốn dĩ chẳng có tiêu chuẩn nào đánh giá em sống đúng hay sai. Em chỉ cần nhớ lí do vì sao mình tồn tại và được sống đến bây giờ. Và có lẽ, một điều may mắn là anh được góp mặt trong cuộc sống của em, dù rằng đó chỉ là một khoảng thời gian ngắn ngủi. Đừng trốn tránh hay hoài nghi bất kì điều gì, đừng để trên môi xuất hiện nụ cười vương mỏi mệt. Anh không biết con đường em chọn, em đi sẽ dẫn em về đâu, nhưng chắc chắn đó sẽ là một nơi rất tuyệt em à, chỉ cần bản thân em tin là thế.
“Bây giờ anh đứng lại… Em cứ bước tiếp đi!”
Em ạ, đừng biến mình thành bản sao của đám đông. Tuổi trẻ là của em, cuộc sống là của em, em có quyền quyết định mình sẽ rẽ lối nào, dù rằng đích đến suy cho cùng cũng chỉ là hạnh phúc. Đừng tìm kiếm những thứ em muốn, mà hãy tạo ra cho mình cơ hội để có được nó. Đừng so sánh mình với bất kì ai, dù là em, hay giấc mơ của em có giản đơn, bình dị và gần gũi. Đừng để trái tim trở nên già cỗi, đừng để ngọn lửa nhiệt huyết trong em tàn lụi. Anh đứng lại, để thấy em đi tiếp cuộc đời của tuổi trẻ này.
Cuộc sống là sự trao đổi giữa cho và nhận, bao giờ sự hi sinh cũng cần thiết. Anh biết, ai rồi cũng sẽ trải qua tuổi trẻ, nhanh thôi, nhưng liệu em có thể hoàn tất điều đó hay không, tùy thuộc vào em cả. Em cứ nương vào tuổi trẻ của mình mà đi, mà sống, mà yêu. Cuộc đời còn dài rộng lắm, cứ vững tin và bước đi em nhé.
“Bây giờ anh đứng lại… Em cứ bước tiếp đi!”
Anh đã từng nói với em như thế, vào cái ngày mà anh rời xa em rồi đi mãi. Bởi em còn trẻ mà, em còn trẻ quá. Em cứ tận hưởng những gì em thích, cứ sống đúng với những gì em nghĩ. Tuổi trẻ đã đi qua thì chẳng thể nào quay trở lại được lần nữa. Đừng bồng bột, đừng dại khờ, đừng ngây dại mà hi sinh những thứ em đang và sẽ có. Đừng tự đặt trên vai mình những gánh nặng vô hình, đừng tự hành hạ bản thân mình mà hãy hóa mọi thứ lung linh. Và rồi, em sẽ có được những điều tuyệt vời nhất!
“Bây giờ anh đứng lại… Em cứ bước tiếp đi!”
Em ạ! Tuổi hai mươi có quá nhiều đam mê và hoài bão. Cứ đi đi và đừng bao giờ dừng lại nếu em chưa sẵn sàng. Đừng quan trọng đích đến mà hãy tận tâm tận hưởng cuộc hành trình. Em biết đấy, chẳng điều gì giá trị có thể dễ dàng đạt lấy cả. Đôi lúc, thứ mà em có được sau cùng không phải là điều em mong ước thật sự, nhưng quá trình để lấy được nó chắc hẳn em sẽ không bao giờ quên. Anh dừng lại, để em bước tiếp, để em tự tin vào chính những gì em chọn mà không phải vướng bận bất cứ sự ràng buộc vô hình nào…
“Bây giờ anh đứng lại… Em cứ bước tiếp đi!”
Đừng quẩn quanh, đừng tự dằn vặt bản thân mình với những âu lo vô tình. Cuộc sống vốn dĩ chẳng có tiêu chuẩn nào đánh giá em sống đúng hay sai. Em chỉ cần nhớ lí do vì sao mình tồn tại và được sống đến bây giờ. Và có lẽ, một điều may mắn là anh được góp mặt trong cuộc sống của em, dù rằng đó chỉ là một khoảng thời gian ngắn ngủi. Đừng trốn tránh hay hoài nghi bất kì điều gì, đừng để trên môi xuất hiện nụ cười vương mỏi mệt. Anh không biết con đường em chọn, em đi sẽ dẫn em về đâu, nhưng chắc chắn đó sẽ là một nơi rất tuyệt em à, chỉ cần bản thân em tin là thế.
“Bây giờ anh đứng lại… Em cứ bước tiếp đi!”
Em ạ, đừng biến mình thành bản sao của đám đông. Tuổi trẻ là của em, cuộc sống là của em, em có quyền quyết định mình sẽ rẽ lối nào, dù rằng đích đến suy cho cùng cũng chỉ là hạnh phúc. Đừng tìm kiếm những thứ em muốn, mà hãy tạo ra cho mình cơ hội để có được nó. Đừng so sánh mình với bất kì ai, dù là em, hay giấc mơ của em có giản đơn, bình dị và gần gũi. Đừng để trái tim trở nên già cỗi, đừng để ngọn lửa nhiệt huyết trong em tàn lụi. Anh đứng lại, để thấy em đi tiếp cuộc đời của tuổi trẻ này.
Cuộc sống là sự trao đổi giữa cho và nhận, bao giờ sự hi sinh cũng cần thiết. Anh biết, ai rồi cũng sẽ trải qua tuổi trẻ, nhanh thôi, nhưng liệu em có thể hoàn tất điều đó hay không, tùy thuộc vào em cả. Em cứ nương vào tuổi trẻ của mình mà đi, mà sống, mà yêu. Cuộc đời còn dài rộng lắm, cứ vững tin và bước đi em nhé.
Theo Trí Thức Trẻ