- Tham gia
- 23/7/2013
- Bài viết
- 1.721
Đừng vội cho tôi đôi cánh...
Bạn bè hay nói tôi là kẻ mơ mộng...
Vâng , tôi thừa nhận.
Họ còn nói tôi kì quái...
Vâng tôi thừa nhận.
Nhiều người nói tôi hoang tưởng...
Ặc, riêng cái khoản này cho tôi được phép để trong dấu ngoặc đơn bàn sau nhé!
Tôi hay ước mơ , hay khát vọng , thích theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình. Trước mỗi sự vật , sự việc tôi thường có suy nghĩ theo lối " những người bình thường chả mấy ai làm thế".
Con bạn tâm sự nó vừa " 5 ngón" với người yêu vì gã một chân đạp hai thuyền . Nó buồn còn tôi thấy tiếc sao nó không nói câu " Say goodbye! " trước giành khí phách?
Ngày lễ tết đi trên đường thấy tình nhân người ta " thân thiết" .Hỏi tôi thấy hâm mộ không . Nếu bảo không thì thật ra có chút dối lòng nhưng nghĩ lại thấy cũng chẳng thấm vào đâu bởi tôi nghĩ : " một người một cái bánh , một ly trà sữa, vào khu vui chơi , rạp chiếu chỉ cần trả tiền một vé không hời hơn sao?"
Lớp có liên hoan tiệc tùng. Định bụng cũng sẽ đi nhưng rồi " Ở nhà ngủ cho nó sướng thây"
Tôi đắm chìm trong biển mật của hàng trăm quyển love story nhưng luôn tự nhắc nhở " Độc dược đó mày không chơi nổi đâu!"
Tôi nói khá nhiều , ừ thì phải nói là rất nhiều là khác nhưng tôi không thích người khác nói nhiều??
Tôi thích nhanh chóng chán . Mỗi ngày đều có một ước mơ riêng và cố sức chạy theo nó. Khi nó thành " thật" tôi lại chẳng thấy nó còn ý nghĩa gì ...
Bảo tôi đừng mơ mộng ...
Tôi không làm được.
Bảo tôi đừng nghĩ linh tinh...
Tôi không làm được .
Nhưng xin đừng vội cho tôi đôi cánh ...
để tôi đừng bay mà từng bước , tường bước tới gần chúng - những niềm vui nho nhỏ của tôi!
writen by PhongVu
Bạn bè hay nói tôi là kẻ mơ mộng...
Vâng , tôi thừa nhận.
Họ còn nói tôi kì quái...
Vâng tôi thừa nhận.
Nhiều người nói tôi hoang tưởng...
Ặc, riêng cái khoản này cho tôi được phép để trong dấu ngoặc đơn bàn sau nhé!
Tôi hay ước mơ , hay khát vọng , thích theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình. Trước mỗi sự vật , sự việc tôi thường có suy nghĩ theo lối " những người bình thường chả mấy ai làm thế".
Con bạn tâm sự nó vừa " 5 ngón" với người yêu vì gã một chân đạp hai thuyền . Nó buồn còn tôi thấy tiếc sao nó không nói câu " Say goodbye! " trước giành khí phách?
Ngày lễ tết đi trên đường thấy tình nhân người ta " thân thiết" .Hỏi tôi thấy hâm mộ không . Nếu bảo không thì thật ra có chút dối lòng nhưng nghĩ lại thấy cũng chẳng thấm vào đâu bởi tôi nghĩ : " một người một cái bánh , một ly trà sữa, vào khu vui chơi , rạp chiếu chỉ cần trả tiền một vé không hời hơn sao?"
Lớp có liên hoan tiệc tùng. Định bụng cũng sẽ đi nhưng rồi " Ở nhà ngủ cho nó sướng thây"
Tôi đắm chìm trong biển mật của hàng trăm quyển love story nhưng luôn tự nhắc nhở " Độc dược đó mày không chơi nổi đâu!"
Tôi nói khá nhiều , ừ thì phải nói là rất nhiều là khác nhưng tôi không thích người khác nói nhiều??
Tôi thích nhanh chóng chán . Mỗi ngày đều có một ước mơ riêng và cố sức chạy theo nó. Khi nó thành " thật" tôi lại chẳng thấy nó còn ý nghĩa gì ...
Bảo tôi đừng mơ mộng ...
Tôi không làm được.
Bảo tôi đừng nghĩ linh tinh...
Tôi không làm được .
Nhưng xin đừng vội cho tôi đôi cánh ...
để tôi đừng bay mà từng bước , tường bước tới gần chúng - những niềm vui nho nhỏ của tôi!
writen by PhongVu