Đừng sống khi không yêu

hoa tử vy

Thành viên thân thiết
Thành viên thân thiết
Tham gia
28/10/2014
Bài viết
131
Chắc nhiều người sẽ nói rằng tôi là con người như vậy mà lại viết và nói ra những câu từ như thế. Viết về những phía sau, đằng lưng của cuộc sống gia đình, những bất hạnh mà người phụ nữ đang gặp phải, đang phải đối mặt

Hạnh phúc, may mắn, tình yêu thường khiến cho người ta mơ mộng rồi tưởng tượng ra câu chuyện, tương lai đầy màu hồng nhưng tôi coi chúng như một thách thức, một trải nghiệm đầy thú vị

Nhưng bạn buộc phải tin rằng tôi như vậy

Tôi, cô sinh viên năm ba với bao tuổi trẻ ,nhiệt huyết, tuổi thanh xuân, những mối tình trên ghế giảng đường, những thứ rất mới mẻ và hiện đại nhưng tôi lại cảm nhận về cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc rất rõ, cuộc sống đó để nói về nó thì tôi có thể nói cả ngày mà vượt khỏi sức tưởng tượng của bạn nghĩ về tôi

tôi chắc chả có gì nổi bật xung quanh đám bạn hay nổi bật trong gia đình cả, lại càng không là gì đối với xã hội đầy rẫy những triết lý, những thực tế mà tôi đang trải nghiệm từng ngày cả

tôi thích viết về mình, viết về cuộc sống, viết về những người mà vô tình tôi gặp trên đường tấp nập, hay thậm chí là viết về vẻ đẹp của thiên nhiên, của đóa hoa hé nở, của những đàn bướm đang rập rờn vui đùa trong nắng, nhưng thường là về chính con người tôi

cảm xúc chẳng bao giờ là giới hạn hay là thứ có thể vứt bỏ được, những lúc như vậy tôi thường để nó tỏa sáng, để nó phát huy chứ không kìm nén, giấu nó vào một góc trong con người của mình

Quyển sổ, cây bút là thứ mà tôi luôn mang khi ra ngoài, tôi nghĩ mình cần nó ở khắp mọi nơi, mọi lúc , khi cần tôi có thể gửi gắm vào trang giấy, vào những nét chữ để nó lưu lại cho tôi những giây phút, những mường tượng mà tôi đang trải

Tôi - cô gái giản dị, thuần khiết, trong veo như cánh hoa Ban, mạnh mẽ như cây cỏ và bền vững như Oải hương . tôi đơn giản trong cách ăn mặc, trong ăn uống nhưng vì cái đơn giản đấy mà mọi người thấy tôi phức tạp, tôi không biết mình thích gì hơn, cứ cho thế nào cũng được nên mọi thứ trở nên khó khăn và tẻ nhạt

Tôi ngoan ngoãn, lễ phép, biết điều là suy nghĩ của người lớn khi nhận xét về tôi, nhưng chắc không ai tin được tôi lại có thể hư đốn hay nói nặng nề hơn rằng tôi là đứa con bất hiếu, mất dạy khi đối xử và nói về cha mình

Tôi sai khi tôi chỉ muốn cha mình không còn trên đời này nữa, nhiều người không có cha mẹ ở bên chắc sẽ thấy tôi rất ngu ngốc, được ăn học mà lại nói vậy, bao nhiêu bài học, bao nhiêu video tôi đã xem về sự trả giá khi không đối xử tốt với cha mình, những sự trả giá đó là vì họ có được những ông bố biết lo lắng, biết hi sinh vì con- bố tôi thì không

Bố lười biếng, không quan tâm đến việc học hành, cũng không thấy rằng chúng tôi rất thiếu thốn và rất xấu hổ khi không được như các bạn cùng trang lứa. Chi tiêu trong gia đình, bao việc đè lên vai mẹ trong khi bố lại là người đàn ông, là trụ cột

Tình yêu, gia đình không hạnh phúc là thứ cảm xúc, những câu chuyện có thật về cuộc sống tôi đang có , tôi đang chứng kiến và thất vọng từng ngày
 
Nếu thích viết thì em cứ viết, viết mọi lúc mọi nơi... Thế nhưng em nhất định không được trách người lớn dù họ có như thế nào... Lúc trước chị cũng như em thường hay không hài lòng với người khác nhiều khi chị cũng tự đặt dấu hỏi cho mình "liệu chúng ta có đồi hỏi người khác quá nhiều khi mà tất cả chúng ta điều có giới hạn"....em nè bố có thể không có nhiều tiền và không quan tâm như em muốn nhưng biết đâu ông đang bận suy nghĩ cách kiếm tiền để 1 ngày ông đừơng đường chính chính mà lo cho em thì sao nhưng hơi lâu 1 chút thôi...? Chúng ta phải tự học cách chấp nhận em ạ.
 
bạn hãy cứ nhìn xuống và thấy bố bạn còn tốt hơn nhiều người khác. Bố tôi cũng không tốt. Ông rất giàu, gia đình tôi chưa bao giờ phải lo nghĩ về vấn đề tiền bạc. Bởi chúng tôi còn phải lo nghĩ về hạnh phúc gia đình. Tôi chưa bao giờ cảm thấy mình yêu bố. Tình cảm bố con đối với tôi như một điều lạ lùng. Tôi rất yêu mẹ, vì mẹ tôi có thể làm tất cả mọi thứ và tôi cũng căm ghét bố bởi ông chính là nguyên nhân làm mẹ tôi buồn khổ.
 
@bill04 em chấp nhận, nhưng chị phải hiểu rằng là cả ngày, cả tháng, thậm chí cả năm ở nhà rồi gia đình chỉ trông vào tháng lương của mẹ e chỉ 3 tr, rồi mẹ e tiết kiệm để xây nhà cũng bị bố em dành mất công là tiền bố e xây chứ ai, rồi bố e cãi láo với bà, chả nghe ai, việc đồng áng ở nhà cũng k làm, mẹ e nói thì cãi nhau rồi tức kêu k làm nữa. E trước đi làm thêm còn có tiền để dành k phải xin mẹ, giờ thì bận học nên k đi được nên hàng trăm thứ đổ lên vai mẹ e, thật sự là e chưa gặp ng đàn ông nào hèn như bố e đâu, e nói như vậy với mẹ e mà, và mẹ e cũng hiểu Từ khi sinh ra e đã quen và chứng kiến nhiều cảnh bố e đánh mẹ rồi, e năm nay 22 tuổi mà chưa hề 1 lần được bố em nói bố cho tiền mua quân áo, cho tiền nạp thẻ điện thoại,... nó k thực hiện đc khi k có tiền phải k chị, nhưng lúc có tiền bố e cũng k đưa cho mấy chị em đóng tiền học, chỉ giữ 1 mình thôi, chúng e xin tiền học thì bố kêu k có. tết bán được 20tr tiền đào bố e cũng chả cho mấy chị em đồng nào để mua quần áo, rồi cũng hết, giờ thì 1 đồng chả có, đi khám bệnh phải xin mẹ e, có ng đàn ông nào k biết lo cho gia đình, k thương con cái như bố e k
 
@jiegeng nhà bạn k phải lo về vật chất nhưng còn hơn mình, nhà tớ 23 năm qua chưa có ngày hp, mỗi bữa ăn, mỗi lần bố mẹ chạm mặt nhau mà mẹ t toàn nói đến tiền, mẹ t làm tất cả mọi thứ để bọn t có tiền học và k phải thiếu thốn thứ gì cả. T đang học đại học nhưng tiền tiêu của t thì k bao giờ có, chỉ đủ tiền đi xe bus thôi, cả năm cũng chẳng bao giờ bảo mẹ mua cho bộ quần áo, hay thích cái nọ ,cái kia. T tự hào khi mình có những tính đấy, đỗ đại học niềm vui sướng nhất của t là đc mẹ mua cho bộ quần áo mặc dù nó k đẹp, k mới, nh cũng vui lắm khi rất lâu rồi mới đc mua. Nhìn ở ngoài thi k ai kêu nhà t khó khăn cả , nhà t 2 tầng, rộng rãi, trong nhà cũng đầy đủ hết mọi thứ, máy giặt, tủ lạnh, bình nóng lạnh,.....đất rất rộng, sống xung quanh là thành phố, khu công nghiệp,nhưng sau đó là những chi tiêu hàng ngày mà mấy mẹ con phải chi li từng đồng (mặc dù có tiền để dành nhưng để sau này lo cho 2 đứa). Giờ t học cách chấp nhận và mỉm cười với thứ t đang có, t k còn khó khăn với bố nữa mà cho đó là thói quen, cuộc sống này còn đợi t khám phá phía trước mà
 
@hoa tử vy đọc comt cuả em mà chị cũng thấy buồn . ..song em có biết không hôm nay chị gặp 5 đứa trẻ khiếm thị... Chị quan sát và thấy rằng tuy mọi thứ điều mờ ảo nhưng các bé rất tươi vui, rất ngây thơ dù trên người khoát những bộ quần áo tầm thường không phải nói là cũ nhưng chị thấy các bé rất đẹp đối với chị và điều đặc biệt là các bé không sống với gia đình mà được các masoeur nuôi dạy ....em thấy đó điều mà em đang trãi qua hết sức khó khăn với em, tuy nhiên đây là thử thách đầu tiên trong cuộc đời chị tin rằng chỉ 1 thời gian nữa thôi khi mà em tốt nghiệp có việc làm thì em mới có thể giúp lại mẹ, và em thấy đó khi không thể đặt niềm tin cho ai thì hãy đặt niềm tin cho mình, về phần ba em hãy yêu thương ông mặc dù em chưa bao giờ cảm nhận đựơc tình yêu của ông thì em hãy cho ông thấy rằng ông vẩn là ba em, từng chút từng chút 1.
-----
Còn chị chắc phải tiếp tục cày cấy vì còn quá nhiều ngừơi cần chị và chuyện của em làm chị giật mình phải chọn ngừơi đàn ông như thế nào thì mới tốt cho con cái sau này đây. :KSV@18:
 
@bill04 hồi còn nhỏ và đến năm em 18-19 tuổi, e vẫn luôn bình thường và mong ngày bố em thay đổi nhưng khó lắm chị à, chả ai là thay đổi được cả, càng già thì người ta càng biết và chăm chỉ hơn nhưng bố e thì ngược lại, bố e toàn nói với mẹ là " tao chả làm, tao cần gì làm", chị thử nghĩ xem có làm hay k thì chúng e cũng có được nhờ đâu, người đàn ông phải biết xấu hổ khi con cái xin tiền học lần nào cũng k có, tiền điện, nước, xăng xe cũng k có luôn, k có tiền mua thức ăn thì chúng e cũng nhịn chứ biết làm sao, em đã yêu thương và mong ngày bố thay đổi nhưng chắc sẽ k bao giờ nữa rồi, cứ mỗi lần uống rượu là về gây chuyện với mẹ em, rồi 2 bố mẹ cãi nhau, e lớn rồi e xấu hổ lắm chứ. Bố e k hề nhận thức được điều đó thì phải, k biết bố có nghĩ rằng sau này 3 chị em mà lấy phải người chồng như bố, khổ như mẹ em thì người làm cha mẹ sẽ thấy thế nào không, e sợ thay bố em như thế rồi chả ai dám lấy e ý khi biết hoàn cảnh như vậy
 
Mình là con trai, đang là sinh viên học xa nhà và cảm thấy đời mình qúa may mắn. Nay thấy bạn tâm sự muốn góp ý. Bạn có bao giờ ngồi nói chuyện trứơc mặt Bố của Bạn chưa. Bạn đã từng muốn thử thỗ lộ với Ổng chưa. Mình không biết phải nói gì nhưng biết là bạn đang rất bất mản, và bạn đang già đi nhiều so với tuổi đó. Tối trước khi ngủ hãy nghĩ tới tương lai phía trước còn nhiều điều tươi đẹp lắm, không biết chừng trẻ lại 4 tuổi đó. Cuối cùng chúc Bạn và gia đình hạnh phúc hơn nữa trong cuoc sống. Hãy mở loa hết công suất nghe bài " Bay - Thu Minh" đê.đê! Oke. Nhớ nghe!
 
@nguyennhatduy0369 tớ đã từng ngồi trước nói chuyện rất nhiều, nhưng chưa nói đc 3 câu thì bố t đứng dậy và quát tháo k nghe, t học bài kêu bố bật nhỏ tivi thôi cho con học thì bố t chửi , em gái t trước khi đi ngủ đọc bài cho mẹ t nghe xem thuộc chưa thì bố mắng nó kêu k đọc để tao ngủ,...., mình suy nghĩ và thấy già đi, nhưng nó chẳng sai khi mình suy nghĩ cho mẹ, hiểu cho mẹ cả. trẻ hơn 4 tuổi, xinh đẹp nhưng k biết chia sẻ và hiểu cho mẹ, cứ mặc kệ k tiết kiệm hay k để ý đến ai thì có là người con gái tốt, người vợ hiền sau này k chứ
 
@hoa tử vy, đọc xong và cảm thấy cậu đang khá là ghét bố cậu. Theo tớ thấy thì bố chẳng bao giờ ghét con mình cả, bố cậu như vậy có lẽ là do cảm thấy bản thân bất lực khi không thể thay đổi gì được cho gia đình, khi người ta suy nghĩ quá nhiều và bị áp lực người ta thường rất dễ giận giữ và đổ nó lên đầu người khác mà ( cậu thử nghĩ xem, chẳng ngay cả cậu cũng có vô số lần giận dỗi vô cớ người khác sao)
Tớ tin chắc rằng nếu sau này cậu có con, cậu sẽ cảm nhận được bố cậu sẽ có cách ứng xử rất lạ với cháu của mình ( yêu thương, quan tâm và vô cùng chiều chuộng cháu)

Nếu muốn ngồi lại với ba, cậu hãy nói chuyện với ba bằng cách thử xin ba cậu ý kiến về một điều gì đó trong cuộc sống của cậu xem nhé, đừng bao giờ thể hiện thái độ kiểu lên mặt dạy đời hay cau có, ai cũng có lòng tự trọng và con trai thì cái tôi, lòng tự trọng rất cao.
 
@hoa tử vy sao khổ thế hả em, cố lên em gái chỉ cần ráng 1 thời gian nữa thôi, em có thể làm được thứ em muốn.... "sau cơn mưa trời lại sáng" và "hết mưa rồi thì nắng hồng lên thôi".
 
@Thiên Ngân k chỉ tớ mà bà nội t, bác t chả ai nói chuyện đc, nói với bà nội t bố t chả bao giờ nói đc tử tế chỉ có cãi ầm lên, hoặc chửi bậy, nói chung nói những từ k ai nghe được ý. Không chỉ mình t thấy thế này mà ngay cả mẹ t, bà nội t, những người sống cùng đều . T kể thì chưa hết và các bạn chưa cảm nhận đc nên nói vậy thôi, có bao giờ cả năm bố c k đưa tiền cho mẹ c, cả năm k cho các cậu một đồng nào chưa, đã k cho bố t còn đi kể ra ngoài ra chúng tớ ăn học tốn lắm, bố t đi làm mà k đủ nuôi, trong khi toàn ở nhà, việc đồng đầy ra k làm, mẹ t kêu đi bơm nước, phun thuốc sâu cũng k, còn nói là tao không làm, rồi cũng lại đến 2 mẹ con t sớm hôm tranh thủ làm. Mỗi nhà mỗi cảnh, t đọc 1 bài viết nào nói về bố mẹ t cũng sẽ khuyên ng đó giống cậu vậy nh chỉ trong hoàn cảnh ông bố đó tốt và những điều đó có vẻ hơi quá khiến con ông ý khó chịu hay gì đó thôi. Còn trong hoàn cảnh t là do bố t k thương chúng t, k biết lo cho gia đình nên t mới tỏ thái độ vật thôi c à, ví dụ khi ăn cơm thì bố t k biết nhường chúng t ăn đâu, hoặc làm gì cũng chỉ nghĩ đến quyền lợi của mình chứ k phải bọn t. T nhớ có lần đang ăn cơm bố t chửi bậy xong mắng bà t, t cãi lại nhưng k láo thì bố t chửi t , t nói bố cũng cãi bà, bố có làm gì cho bà k, k mua biếu bà đc gì,.....rồi bố t cầm bát định ném vào mặt t nh mẹ t ngăn lại. Cậu thử hỏi xem, đứa con gái như mình, ngoan ngoãn, năm học lớp 3 t đã biết nấu cơm, giặt giũ, đi tát nước khắp đồng, t k đc đi học thêm, k đi chơi với bbe để tiết kiệm tiền, cho đến giờ thói quen vẫn vậy khi gia đình t đã có, mỗi lần chi tiêu gì t đều suy nghĩ rất kĩ và đưa ra quyết định, t gần như năm nào cũng đc HS Giỏi, rồi t thi Đại học bằng chính năng lực của mình, vất vả đi xe bus sớm hôm về nhà k ở trọ cho rẻ, t cũng chưa hề nói bậy hay vô lễ với ai một câu nào, chưa hề biết đánh hay chửi ai, t cũng tôn trọng bố t trong gia đình dù những lúc bố sai nhưng do tính bố vậy nên t phải nói để im cửa, im nhà. Tớ sai gì chứ
 
Đáng lẽ bạn phải chia sẻ với bố những dòng cảm nghĩ này. Thay vì viết lên đây để tất cả mọi ng biết rằng bạn ghét bố. Mọi ng nghĩ sao, tôi ko biết. Nhưng với tôi: Bố bạn sai, bạn càng sai. Có bao giờ bạn tâm sự với bố mình chưa? Xin lỗi nếu những dòng này làm bạn buồn. Nhưng chúng ta không cùng quan điểm. Nếu bạn nói: Hãy ở trong trường hợp của tôi đi rồi hãy nói. Thì cách hành xử của tôi sẽ là trò chuyện với bố :)
 
@Fuji Kiyo bạn nghĩ tôi chưa từng nói chuyện, tâm sự với bố mình à, để hiểu hết về 1 con người thì chưa đủ qua mấy dòng tâm sự tôi nói ở trên đâu. Tôi ngồi nc quá nhiều, k riêng tôi mà mẹ tôi, bà nội, các bác, anh chị em, thậm chí cả người ngoài nhưng k ăn thua, và nó càng làm bố tôi trở nên tồi tệ hơn vì tính sĩ diện, bảo thủ bạn hiểu không?, tôi và mẹ càng nói thì bố tôi càng làm khác đi, nhà tôi toàn người ăn học trừ bố tôi, ai cũng nói điều hay lẽ phải, ngồi giảng giải, rất tình cảm nhưng chưa nổi mấy câu thì bố tôi đứng dậy rồi quát tháo người khác, chửi vợ con, đánh đập mẹ tôi ầm xóm lên
 
@hoa tử vy cứ tự lập mà sống thôi bạn, ko có bố cũng được, chỉ cần mẹ con thương yêu nhau là được rồi ^^
 
@hoa tử vy Vậy tôi cũng ko biết sao. Tôi cũng bó tay, vậy bạn chỉ có thể tự lập mà thôi! Chúc bạn sống tốt!
 
×
Quay lại
Top Bottom