- Tham gia
- 28/6/2010
- Bài viết
- 18
Đôi khi...
Thích phóng xe thật nhanh, để nghe nỗi niềm bay đâu đó trên tóc, va vào mặt, vụt vào má, vào ngực... rồi sượt dài ra sau gáy...
Đôi khi...
Thích chạy chầm chậm, để cơn buồn mặc tình đeo đẳng trên làn da, trong khoé mắt… nhìn quanh, thấy giọt buồn cũng giăng mắc trên cỏ cây hoa lá, cũng rơi nhẹ trên vỉa hè…
Đôi khi… Thích cái cái cảm giác lành lạnh… để nhớ cái ấm áp của rất xa xăm…
Đôi khi…
Ghét cái cảm giác run bần bật mà chẳng thèm mặc áo ấm…
Đôi khi…
Muốn chạy thật nhiều trên sân bóng, thở phì phì… tim đập nhanh… để mệt mỏi tràn lên cả người, vậy mà thấy nỗi đau vẫn còn phủ kín tâm hồn…
Đôi khi…
Muốn dừng lại, thanh thản nhìn quanh… mà nghe cuộc chiến trong tim cứ dồn dập…
Đôi khi…
Trò chuyện vu vơ, cười nói sảng khoái… mà trong lòng vẫn ngột ngạt mây mưa…
Đôi khi…
Muốn gọi những điều đã qua là kỷ niệm… chợt nghĩ kỷ niệm tức là những – điều - đã – qua – trong - quá - khứ, không thể quay trở lại (?)... chạy trốn…
Đôi khi…
Muốn gọi tất cả là những - điều - ngọt - ngào… bất chợt thấy đắng trên đầu môi, tim nghe ran rát… những điều ngọt ngào… cũng không còn nữa…
Đôi khi...
Muốn thời gian trôi nhanh, để tất cả trôi đi… khuất thật xa và... quên lãng đi...
Đôi khi…
Muốn thời gian chậm lại, đứng yên nhé… để ngoảnh nhìn kỷ niệm, đưa tay với lấy, cất vội vào tim… sợ gió bay ngang… vô tình cuốn mất…
Đôi khi… Thấy tất cả trôi nhanh quá… muốn nhặt nhạnh, gom góp lại…
Đôi khi…
Muốn đem tất cả vứt vào một xó, một góc nào đó, thỉnh thoảng ghé qua, nhìn lại và… nghe nhoi nhói trong tim…
Đôi khi…
Muốn đưa tất cả suy nghĩ về lý trí… nhưng tình cảm vẫn độc chiếm tâm hồn…
Đôi khi…
Muốn suy nghĩ và làm nhiều thứ, muốn chối bỏ, muốn hành động… nhưng cũng không làm, có khi không làm được, có khi lại làm mà không đạt được, có khi lại nghĩ kỹ chẳng muốn làm mà cũng lại làm…
Đôi khi…
Muốn lặng mà hồn chẳng yên…
Đôi khi…
Muốn viết mà viết không được… viết rồi – thật nhiều - lại chẳng muốn post…
Đôi khi… Trở mình, muốn quậy tưng lên một cuộc sống năng động… lãng quên… cười nói… vô tư và làm việc…
Đôi khi…
Ngoảnh nhìn… khoảng trống… nghẹn ngào…
Đôi khi…
Thấy cuộc sống là một chuỗi mâu thuẫn khó thể giải quyết…
Đôi khi… chỉ là đôi khi…
… mà nỗi niềm chẳng là đôi khi…
… cứ ở đó…
… dằng xé và…
… dai dẳng…
Thích phóng xe thật nhanh, để nghe nỗi niềm bay đâu đó trên tóc, va vào mặt, vụt vào má, vào ngực... rồi sượt dài ra sau gáy...
Đôi khi...
Thích chạy chầm chậm, để cơn buồn mặc tình đeo đẳng trên làn da, trong khoé mắt… nhìn quanh, thấy giọt buồn cũng giăng mắc trên cỏ cây hoa lá, cũng rơi nhẹ trên vỉa hè…
Đôi khi… Thích cái cái cảm giác lành lạnh… để nhớ cái ấm áp của rất xa xăm…
Đôi khi…
Ghét cái cảm giác run bần bật mà chẳng thèm mặc áo ấm…
Đôi khi…
Muốn chạy thật nhiều trên sân bóng, thở phì phì… tim đập nhanh… để mệt mỏi tràn lên cả người, vậy mà thấy nỗi đau vẫn còn phủ kín tâm hồn…
Đôi khi…
Muốn dừng lại, thanh thản nhìn quanh… mà nghe cuộc chiến trong tim cứ dồn dập…
Đôi khi…
Trò chuyện vu vơ, cười nói sảng khoái… mà trong lòng vẫn ngột ngạt mây mưa…
Đôi khi…
Muốn gọi những điều đã qua là kỷ niệm… chợt nghĩ kỷ niệm tức là những – điều - đã – qua – trong - quá - khứ, không thể quay trở lại (?)... chạy trốn…
Đôi khi…
Muốn gọi tất cả là những - điều - ngọt - ngào… bất chợt thấy đắng trên đầu môi, tim nghe ran rát… những điều ngọt ngào… cũng không còn nữa…
Đôi khi...
Muốn thời gian trôi nhanh, để tất cả trôi đi… khuất thật xa và... quên lãng đi...
Đôi khi…
Muốn thời gian chậm lại, đứng yên nhé… để ngoảnh nhìn kỷ niệm, đưa tay với lấy, cất vội vào tim… sợ gió bay ngang… vô tình cuốn mất…
Đôi khi… Thấy tất cả trôi nhanh quá… muốn nhặt nhạnh, gom góp lại…
Đôi khi…
Muốn đem tất cả vứt vào một xó, một góc nào đó, thỉnh thoảng ghé qua, nhìn lại và… nghe nhoi nhói trong tim…
Đôi khi…
Muốn đưa tất cả suy nghĩ về lý trí… nhưng tình cảm vẫn độc chiếm tâm hồn…
Đôi khi…
Muốn suy nghĩ và làm nhiều thứ, muốn chối bỏ, muốn hành động… nhưng cũng không làm, có khi không làm được, có khi lại làm mà không đạt được, có khi lại nghĩ kỹ chẳng muốn làm mà cũng lại làm…
Đôi khi…
Muốn lặng mà hồn chẳng yên…
Đôi khi…
Muốn viết mà viết không được… viết rồi – thật nhiều - lại chẳng muốn post…
Đôi khi… Trở mình, muốn quậy tưng lên một cuộc sống năng động… lãng quên… cười nói… vô tư và làm việc…
Đôi khi…
Ngoảnh nhìn… khoảng trống… nghẹn ngào…
Đôi khi…
Thấy cuộc sống là một chuỗi mâu thuẫn khó thể giải quyết…
Đôi khi… chỉ là đôi khi…
… mà nỗi niềm chẳng là đôi khi…
… cứ ở đó…
… dằng xé và…
… dai dẳng…
Hiệu chỉnh bởi quản lý: