- Tham gia
- 22/5/2010
- Bài viết
- 194
Với hiện tượng đánh rắm, chúng ta thường chia ra làm: rắm to , rắm nhỏ , hay là rắm thối , rắm không thối. Không nên loại bỏ trường hợp rắm thơm, vì thực tế đã có người đánh rắm ra mùi sinh tố bơ ,hoặc mùi mãng cầu dầm sữa chua . Có điều tùy vào môi trường và hoàn cảnh mà chúng ta sẽ tìm cách điều chỉnh loại rắm cho phù hợp!!!
Trong 1 cuộc liên hoan thì bạn có đánh to đùng cũng chả đứa nào nghe thấy cả, nên to nhỏ không vấn đề.Nhưng đang ngồi ghế đá công viên với người yêu thì bạn mà đánh to, nó sẽ cuốc cả cái guốc vào mặt bạn!!!
Tương tự như thế. Đôi lúc ta muốn đánh rắm thật thối nhưng có khi lại muốn thả cái thối theo làn gió bay đi thật xa thật xa!!!
Đấy! Nghĩa là hoàn cảnh sẽ quyết định rắm của bạn. Nói thế không có nghĩa là bạn có thể sử dụng đít của mình hiệu quả và chính xác mỗi lúc cần để đú với cả hoàn cảnh!!! Cái gì cũng phải học!!! Bạn sẽ dần hiểu được nguyên lý và mọi cách điều khiển .
Bạn có biết thói quen đáng yêu của 1 người đẹp trai, đẹp cả cứt mũi như tớ hồi bé là gì không ? Đó là mỗi khi đánh rắm , nhanh chóng thò tay vô úp đít …đánh cái PẸT … úp tay lại. Sau đó đưa lên mũi ngửi say đắm . Đợt ấy , bạn tớ bị nghiện cái trò này. Đợt nào nhiều rắm , phải thò cả 2 tay xuống. Rùi đưa lên ngửi dần . Không thấy thối đâu , chỉ thấy mùi gì đó thật dễ thương chỉ muốn nó lưu mãi trên mũi . Híc ! Giờ lớn mới thấy hồi bé nó ngu. Làm thế thể tích khí rắm sẽ bị lọt qua kẽ tay bay đi đáng kể. Bây giờ đọc Entry của mấy thằng hot blogger mới biết trò đánh vào cái chén. Rùi úp vô mũi. Hương vị đó sẽ thuần khiết và không bị trộn mùi ôxy!!! Ngu quá cơ!!!
Tuy nó là hiện tượng rất ư là bình dị như là ăn cơm, nhưng bảo là : Mày ơi , ăn cơm đi ! Hay là: cậu ơi , tớ ăn cơm nhé… nghe nó không chán như là : Mày ơi , đánh rắm đi ! hay là :cậu ơi , tớ đánh rắm nhé!!! Thường thì chúng ta sẽ thấy rằng : Nếu không có rắm , thì cuộc trò chuyện về rắm rất rôm rả !!! Nhưng chỉ cần có mùi rắm bốc lên là sẽ không có đứa nào ho hé đến chủ đề đó . Để không bị soi mói, thì chỉ cần học cách đánh rắm nhỏ từ rắm bị to! Còn thối hay không thối thì không cần nghĩ tới. Kết cấu mũi của mỗi người khác nhau ! Nhiều lúc rắm của bạn chẳng bị thối , nhưng phải thằng mũi bị thối. Nó lại đổi cho rắm bạn vãi thối . Kệ nó đi!!!
Lúc bình thường , để đạt đến được trạng thái đánh rắm sẽ không đơn giản tí nào . Nhưng bạn cứ nhịn ỉa khoảng đôi ba ngày, thì lúc đó bạn đánh rắm sẽ thành nhịp điệu . Ngồi 1 mình không sao , mình đánh mình ngửi , bàn ghế ngửi , quạt trần , đèn tuýp ngửi … nhưng vào môi trường khác , việc không bị gây chú ý sẽ chiếm tối đa thời gian và trí óc của bạn . Ngồi quán nét đánh 1 quả rắm thật thối , người ta có khi sẽ nghĩ là người ngồi trái bạn , 1 quả thật thối nữa người ta đoán là người ngồi bên phải bạn. Nhưng 1 quả cực kì thối nữa sẽ mang tên bạn khi 2 thằng bên cạnh nó đi về từ đời nào rồi. Đánh liên tục rất dễ bị lộ!!!
Chưa kể đến tình huống kìm nén nhưng bị thất bại , 1 tiếng : Ỉn….Ỉn ….Ỉn … phoẹt phoẹt phát ra thật dài luôn là tâm điểm của mọi sự chú ý . Mình chưa dám rơi vào tình huống như thế. Nhưng mình biết nó có thể đủ sức dẫn con người ta đến con đường chết . Đi ăn cơm cùng bố mẹ chồng tương lai mà đánh : Bủm pẹt …1 phát thật to tướng thì nguy cơ lúc về sẽ thắt cổ tự tử là hơn 80 % , đau đớn , cay đắng con người ta dễ chịu đựng hơn là sự xấu hổ tột cùng . Thầy giáo đang quay đít viết bảng , mà đánh PỈN 1 phát tung cả vạt áo thì 100% hôm sau sẽ xin chuyển nghề , không còn mặt mũi nào mà nhìn học sinh nữa .
Thế mà hồi cấp 2 mình đã cùng a dua nghịch dại với bạn bè trong trò, xát cái lá gì ý , lên trên ghế của cô giáo . Chúng nó bảo là , ngồi 1 lúc cô giáo sẽ đánh rắm cứ phải gọi là tung cả đinh ghế , cũng may là ko bị sao cả vì cô giáo xin ra ngoài có việc . Hôm sau , mấy chú thợ xây phải đi xây lại bức tường ở nhà vệ sinh khu giáo viên , tự nhiên bị đổ ụp mà không hiểu vì sao .
Chữa ngại trong việc bị đánh rắm , hoặc biến nó thành niềm vui cho mọi người mỗi khi bị phát hiện đánh 1 phát rắm quả là điều khó hơn chúng ta tưởng rất nhiều . Tư tưởng tự ti , mặc cảm tội lỗi , sẽ đẩy gương mặt của mọi người cúi gằm sát đất và không biết phải làm gì . Chỉ ước thời gian hãy quay trở lại trước thời điểm đó để đẩy tiếng rắm vào với hư vô!!!
Mùa hè xanh năm vừa rồi , trong đội Tình nguyện có 1 SV mà được mọi người tôn là thần rắm . Sáng ngày ra , nó đánh thức anh em bằng mỗi thằng 1 quả rắm thật thối vào giữa mặt!!! Chuẩn ra thì là giữa mũi ! Thằng nào thằng nấy tức anh ách , nhưng không chiến lại được nó trò đó, vì nguy cơ rặn nhầm rắm thành cục cứt to và thối giữa quần là điều hoàn toàn có thể xảy ra . Mỗi khi có thằng buồn đánh rắm lại cố nhịn và chạy ngay đi tìm cái thằng đấy để trả thù. Nhưng toàn lúc nhìn thấy nó thì rắm rơi mẹ nó ra ngoài. Thế mới chán ! xong lại phải chạy thật nhanh vì có thể bị nó đuổi theo để dí rắm vào mặt đánh cái BÙM. Nó có thể đánh mười mấy quả liên tiếp , với độ vang chát chúa. Nếu nó nói : Rắm này ! rắm này … ! Thì anh em là phải chạy sơ tán tan tác. Nếu thông minh hơn thì phải cầm cái dùi chọc cho nó lòi rắm ra thì nó mới không đánh được rắm .
Mệt lắm ý !!! Lúc buồn buồn và nhớ trường , nhớ bạn , mình vẫn ngồi đánh rắm và ngồi ngửi 1 mình !!! Cuộc sống sẽ thật vô nghĩa nếu vắng đi tiếng rắm!
Nguồn: Internet
Trong 1 cuộc liên hoan thì bạn có đánh to đùng cũng chả đứa nào nghe thấy cả, nên to nhỏ không vấn đề.Nhưng đang ngồi ghế đá công viên với người yêu thì bạn mà đánh to, nó sẽ cuốc cả cái guốc vào mặt bạn!!!
Tương tự như thế. Đôi lúc ta muốn đánh rắm thật thối nhưng có khi lại muốn thả cái thối theo làn gió bay đi thật xa thật xa!!!
Đấy! Nghĩa là hoàn cảnh sẽ quyết định rắm của bạn. Nói thế không có nghĩa là bạn có thể sử dụng đít của mình hiệu quả và chính xác mỗi lúc cần để đú với cả hoàn cảnh!!! Cái gì cũng phải học!!! Bạn sẽ dần hiểu được nguyên lý và mọi cách điều khiển .
Bạn có biết thói quen đáng yêu của 1 người đẹp trai, đẹp cả cứt mũi như tớ hồi bé là gì không ? Đó là mỗi khi đánh rắm , nhanh chóng thò tay vô úp đít …đánh cái PẸT … úp tay lại. Sau đó đưa lên mũi ngửi say đắm . Đợt ấy , bạn tớ bị nghiện cái trò này. Đợt nào nhiều rắm , phải thò cả 2 tay xuống. Rùi đưa lên ngửi dần . Không thấy thối đâu , chỉ thấy mùi gì đó thật dễ thương chỉ muốn nó lưu mãi trên mũi . Híc ! Giờ lớn mới thấy hồi bé nó ngu. Làm thế thể tích khí rắm sẽ bị lọt qua kẽ tay bay đi đáng kể. Bây giờ đọc Entry của mấy thằng hot blogger mới biết trò đánh vào cái chén. Rùi úp vô mũi. Hương vị đó sẽ thuần khiết và không bị trộn mùi ôxy!!! Ngu quá cơ!!!
Tuy nó là hiện tượng rất ư là bình dị như là ăn cơm, nhưng bảo là : Mày ơi , ăn cơm đi ! Hay là: cậu ơi , tớ ăn cơm nhé… nghe nó không chán như là : Mày ơi , đánh rắm đi ! hay là :cậu ơi , tớ đánh rắm nhé!!! Thường thì chúng ta sẽ thấy rằng : Nếu không có rắm , thì cuộc trò chuyện về rắm rất rôm rả !!! Nhưng chỉ cần có mùi rắm bốc lên là sẽ không có đứa nào ho hé đến chủ đề đó . Để không bị soi mói, thì chỉ cần học cách đánh rắm nhỏ từ rắm bị to! Còn thối hay không thối thì không cần nghĩ tới. Kết cấu mũi của mỗi người khác nhau ! Nhiều lúc rắm của bạn chẳng bị thối , nhưng phải thằng mũi bị thối. Nó lại đổi cho rắm bạn vãi thối . Kệ nó đi!!!
Lúc bình thường , để đạt đến được trạng thái đánh rắm sẽ không đơn giản tí nào . Nhưng bạn cứ nhịn ỉa khoảng đôi ba ngày, thì lúc đó bạn đánh rắm sẽ thành nhịp điệu . Ngồi 1 mình không sao , mình đánh mình ngửi , bàn ghế ngửi , quạt trần , đèn tuýp ngửi … nhưng vào môi trường khác , việc không bị gây chú ý sẽ chiếm tối đa thời gian và trí óc của bạn . Ngồi quán nét đánh 1 quả rắm thật thối , người ta có khi sẽ nghĩ là người ngồi trái bạn , 1 quả thật thối nữa người ta đoán là người ngồi bên phải bạn. Nhưng 1 quả cực kì thối nữa sẽ mang tên bạn khi 2 thằng bên cạnh nó đi về từ đời nào rồi. Đánh liên tục rất dễ bị lộ!!!
Chưa kể đến tình huống kìm nén nhưng bị thất bại , 1 tiếng : Ỉn….Ỉn ….Ỉn … phoẹt phoẹt phát ra thật dài luôn là tâm điểm của mọi sự chú ý . Mình chưa dám rơi vào tình huống như thế. Nhưng mình biết nó có thể đủ sức dẫn con người ta đến con đường chết . Đi ăn cơm cùng bố mẹ chồng tương lai mà đánh : Bủm pẹt …1 phát thật to tướng thì nguy cơ lúc về sẽ thắt cổ tự tử là hơn 80 % , đau đớn , cay đắng con người ta dễ chịu đựng hơn là sự xấu hổ tột cùng . Thầy giáo đang quay đít viết bảng , mà đánh PỈN 1 phát tung cả vạt áo thì 100% hôm sau sẽ xin chuyển nghề , không còn mặt mũi nào mà nhìn học sinh nữa .
Thế mà hồi cấp 2 mình đã cùng a dua nghịch dại với bạn bè trong trò, xát cái lá gì ý , lên trên ghế của cô giáo . Chúng nó bảo là , ngồi 1 lúc cô giáo sẽ đánh rắm cứ phải gọi là tung cả đinh ghế , cũng may là ko bị sao cả vì cô giáo xin ra ngoài có việc . Hôm sau , mấy chú thợ xây phải đi xây lại bức tường ở nhà vệ sinh khu giáo viên , tự nhiên bị đổ ụp mà không hiểu vì sao .
Chữa ngại trong việc bị đánh rắm , hoặc biến nó thành niềm vui cho mọi người mỗi khi bị phát hiện đánh 1 phát rắm quả là điều khó hơn chúng ta tưởng rất nhiều . Tư tưởng tự ti , mặc cảm tội lỗi , sẽ đẩy gương mặt của mọi người cúi gằm sát đất và không biết phải làm gì . Chỉ ước thời gian hãy quay trở lại trước thời điểm đó để đẩy tiếng rắm vào với hư vô!!!
Mùa hè xanh năm vừa rồi , trong đội Tình nguyện có 1 SV mà được mọi người tôn là thần rắm . Sáng ngày ra , nó đánh thức anh em bằng mỗi thằng 1 quả rắm thật thối vào giữa mặt!!! Chuẩn ra thì là giữa mũi ! Thằng nào thằng nấy tức anh ách , nhưng không chiến lại được nó trò đó, vì nguy cơ rặn nhầm rắm thành cục cứt to và thối giữa quần là điều hoàn toàn có thể xảy ra . Mỗi khi có thằng buồn đánh rắm lại cố nhịn và chạy ngay đi tìm cái thằng đấy để trả thù. Nhưng toàn lúc nhìn thấy nó thì rắm rơi mẹ nó ra ngoài. Thế mới chán ! xong lại phải chạy thật nhanh vì có thể bị nó đuổi theo để dí rắm vào mặt đánh cái BÙM. Nó có thể đánh mười mấy quả liên tiếp , với độ vang chát chúa. Nếu nó nói : Rắm này ! rắm này … ! Thì anh em là phải chạy sơ tán tan tác. Nếu thông minh hơn thì phải cầm cái dùi chọc cho nó lòi rắm ra thì nó mới không đánh được rắm .
Mệt lắm ý !!! Lúc buồn buồn và nhớ trường , nhớ bạn , mình vẫn ngồi đánh rắm và ngồi ngửi 1 mình !!! Cuộc sống sẽ thật vô nghĩa nếu vắng đi tiếng rắm!
Nguồn: Internet