Phanlong85
Thành viên
- Tham gia
- 6/9/2025
- Bài viết
- 11
Tôi gặp em vào một buổi chiều mùa thu ở Đà Lạt. Thành phố khi ấy vừa mưa xong, mùi đất ẩm và hoa sữa quyện vào nhau khiến lòng người dễ xao động. Em ngồi đó – bên hiên một quán cà phê nhỏ, ôm cuốn sách cũ, mái tóc dài thảnh thơi qua vai. Cái tên Diễm My nghe có vẻ quen thuộc, nhưng với tôi khi ấy, em là một ẩn số.
Chúng tôi quen nhau thật tình cờ. Tôi tạm thời gọi thêm trà. Bàn tôi hết chỗ, em khuyết cười, mời tôi hát ngồi cùng.
Tôi không tin vào định mệnh, cho đến lúc đó.
![Tập thể dục cho mắt một tẹo rồi đọc tiếp hen^^ [separate]](https://kenhsinhvien.vn/images/misc/separate.gif)
Diễm My không đẹp kiểu người tạo khác phải nhìn, nhưng ở em có một thứ gì đó rất yên bình – như một bản nhạc jazz nhẹ nhàng nhẹ nhàng, hoặc một cuốn sách cũ đã rụng màu thời gian. Em ít nói, nhưng mỗi câu nói ra đều khiến tôi suy nghĩ.
Chúng tôi yêu nhau như những người thường yêu ở tuổi hai tay đấm – đầy nhiệt thành, nhưng cũng nhiều phần. Tôi sống ở Sài Gòn, còn em ở Đà Lạt. Mỗi cuối tuần tôi bắt xe lên thăm em, khi thì đi bộ xung quanh Xuân Hương, khi thì ngồi im lặng trong quán cà phê quen. Không cần nhiều lời nói, hiện diện của nhau là đủ.
Nhưng yêu xa, vốn dĩ không bao giờ dễ dàng.
![Tập thể dục cho mắt một tẹo rồi đọc tiếp hen^^ [separate]](https://kenhsinhvien.vn/images/misc/separate.gif)
Có những ngày Sài Gòn mưa như trút, tôi chỉ muốn bỏ qua mọi thứ, chạy lên Đà Lạt để nhìn em. Có những lần em im lặng, không trả lời tin nhắn, và tôi bắt đầu tự hỏi liệu khoảng cách âm thầm giết chết tình yêu này?
“Anh có mệt không?” – em từng hỏi vậy.
Tôi lắc đầu. Nhưng sự thật là có. Chúng tôi luôn mệt mỏi. Không phải vì không còn yêu, mà càng yêu, càng thấy bất lực.
![Tập thể dục cho mắt một tẹo rồi đọc tiếp hen^^ [separate]](https://kenhsinhvien.vn/images/misc/separate.gif)
Rồi một ngày, em nói muốn đi du học. Một năm, hai năm, hoặc lâu hơn. Em không chắc chắn sẽ quay lại.
Chỉ còn lại đoạn video giữa tôi và em là kỷ niệm mời anh em cùng mình ôn lại kỷ niệm nhé!!!
LINK VIDEO FULL GIỮA MÌNH VÀ MY : http://bit.ly/46jnGYx
Chúng tôi quen nhau thật tình cờ. Tôi tạm thời gọi thêm trà. Bàn tôi hết chỗ, em khuyết cười, mời tôi hát ngồi cùng.
Tôi không tin vào định mệnh, cho đến lúc đó.
![Tập thể dục cho mắt một tẹo rồi đọc tiếp hen^^ [separate]](https://kenhsinhvien.vn/images/misc/separate.gif)
Diễm My không đẹp kiểu người tạo khác phải nhìn, nhưng ở em có một thứ gì đó rất yên bình – như một bản nhạc jazz nhẹ nhàng nhẹ nhàng, hoặc một cuốn sách cũ đã rụng màu thời gian. Em ít nói, nhưng mỗi câu nói ra đều khiến tôi suy nghĩ.
Chúng tôi yêu nhau như những người thường yêu ở tuổi hai tay đấm – đầy nhiệt thành, nhưng cũng nhiều phần. Tôi sống ở Sài Gòn, còn em ở Đà Lạt. Mỗi cuối tuần tôi bắt xe lên thăm em, khi thì đi bộ xung quanh Xuân Hương, khi thì ngồi im lặng trong quán cà phê quen. Không cần nhiều lời nói, hiện diện của nhau là đủ.
Nhưng yêu xa, vốn dĩ không bao giờ dễ dàng.
![Tập thể dục cho mắt một tẹo rồi đọc tiếp hen^^ [separate]](https://kenhsinhvien.vn/images/misc/separate.gif)
Có những ngày Sài Gòn mưa như trút, tôi chỉ muốn bỏ qua mọi thứ, chạy lên Đà Lạt để nhìn em. Có những lần em im lặng, không trả lời tin nhắn, và tôi bắt đầu tự hỏi liệu khoảng cách âm thầm giết chết tình yêu này?
“Anh có mệt không?” – em từng hỏi vậy.
Tôi lắc đầu. Nhưng sự thật là có. Chúng tôi luôn mệt mỏi. Không phải vì không còn yêu, mà càng yêu, càng thấy bất lực.
![Tập thể dục cho mắt một tẹo rồi đọc tiếp hen^^ [separate]](https://kenhsinhvien.vn/images/misc/separate.gif)
Rồi một ngày, em nói muốn đi du học. Một năm, hai năm, hoặc lâu hơn. Em không chắc chắn sẽ quay lại.
Chỉ còn lại đoạn video giữa tôi và em là kỷ niệm mời anh em cùng mình ôn lại kỷ niệm nhé!!!
LINK VIDEO FULL GIỮA MÌNH VÀ MY : http://bit.ly/46jnGYx