Hoàn Cuộc Đua Thời Gian: Hành Trình Của Những Kẻ Lạ

Yến Vương

Thành viên
Tham gia
10/8/2024
Bài viết
9
Tập 7: Cân Bằng Giữa Quá Khứ và Tương Lai

Cánh đồng vẫn im lìm và tĩnh lặng, bao trùm bởi màn sương mù dày đặc, tạo cảm giác như thời gian đã ngưng đọng lại mãi mãi. Hoàng, Sophie, và Cedric đứng trước dãy cột đá bí ẩn, vẫn chưa biết cách nào để mở lối thoát khỏi vùng đất không thời gian này.

Khám Phá Bên Trong Dãy Cột Đá

“Chúng ta cần phải làm gì đó với những cột đá này,” Sophie nói, lướt ngón tay qua những ký tự cổ xưa khắc trên đá. “Chúng chắc chắn giữ một bí mật nào đó liên quan đến quá khứ và tương lai.”

Hoàng nhìn chằm chằm vào những dòng chữ, cố gắng phá giải. “Cậu nghĩ rằng chúng ta phải dịch chúng à? Nếu vậy thì cần bao nhiêu thời gian đây?”

Cedric nhướng mày, cầm lấy một viên đá nhỏ dưới chân và ném lên một cột đá gần đó. “Có khi chúng ta chỉ cần chạm vào đúng điểm là mọi thứ sẽ hoạt động.”

Sophie nghiêm túc nhìn Cedric. “Đây không phải là một trò chơi, Cedric. Mọi thứ ở đây đều có thể mang lại hậu quả khó lường.”

Hoàng cười lớn. “Cô ấy nói đúng đấy, Cedric. Đừng để chúng ta biến thành những nhân vật trong mấy bộ phim cũ kỹ mà cậu yêu thích, nơi mà mọi người cứ chạm vào đồ vật và bị nguyền rủa cả đời.”

Nhưng trước khi ai kịp trả lời, những ký tự trên cột đá đột ngột sáng rực, phát ra ánh sáng xanh lạnh lẽo. Sophie nhanh chóng lùi lại, còn Hoàng và Cedric tròn mắt nhìn nhau.

“Mình vừa làm gì thế?” Hoàng hỏi.

Cedric bối rối lắc đầu, nhưng trước khi ai có thể phản ứng, cả ba bị hút vào một xoáy nước ánh sáng và bị ném qua không gian.

Vào Lòng Thời Gian

Khi tỉnh lại, Hoàng, Sophie và Cedric thấy mình đang đứng giữa một không gian hoàn toàn khác. Họ không còn trên cánh đồng nữa mà đứng giữa một vùng đất hoang vắng, với hàng loạt đồng hồ khổng lồ nổi lơ lửng trên bầu trời. Mỗi chiếc đồng hồ chạy với tốc độ khác nhau, như thể thời gian ở đây không tuân theo bất kỳ quy tắc nào.

“Chuyện quái gì vừa xảy ra?” Hoàng lầm bầm, nhìn những chiếc đồng hồ với ánh mắt kinh ngạc.

Sophie bước tới trước, quan sát một trong những chiếc đồng hồ gần đó. “Chúng ta đang ở giữa dòng chảy của thời gian. Đây có lẽ là nơi mà quá khứ và tương lai gặp nhau.”

Cedric chợt nhìn lên một đồng hồ lớn với mặt số hỏng hóc, kim đồng hồ xoay loạn xạ. “Mình không thích chỗ này chút nào. Nhìn mấy cái đồng hồ như đang đếm ngược đến ngày tận thế vậy.”

“Không phải tận thế,” Sophie nói chậm rãi, ánh mắt sắc bén dừng lại ở một chi tiết nhỏ trên mặt đồng hồ. “Mà là khoảnh khắc mà mọi thứ tan biến. Chúng ta phải ngăn chặn điều đó xảy ra.”

Quyết Định Giữa Quá Khứ và Tương Lai

Khi cả ba tiến sâu hơn vào vùng đất kỳ lạ này, họ phát hiện ra một cánh cửa bằng kim loại nằm giữa một vùng cát trắng vô tận. Trên cánh cửa có hai ký hiệu, một biểu tượng của quá khứ, và một biểu tượng của tương lai. Hai ký hiệu đó nhấp nháy, như mời gọi họ lựa chọn.

“Cái gì đây nữa?” Hoàng hỏi, vẫn chưa hết bối rối. “Chúng ta phải chọn giữa quá khứ và tương lai sao?”

Sophie khẽ gật đầu. “Đúng vậy. Đây là thử thách mà thực thể bí ẩn đã nhắc đến. Chúng ta phải tìm ra sự cân bằng giữa hai thứ này. Nếu chọn sai, chúng ta có thể mắc kẹt mãi mãi ở đây.”

Cedric nhìn kỹ hai biểu tượng, ánh mắt lo lắng. “Nhưng làm sao chúng ta biết được phải chọn cái gì? Quá khứ có thể là tất cả những gì chúng ta biết, nhưng tương lai là điều chúng ta không thể đoán trước.”

Hoàng nhún vai, vẫn giữ giọng nói nhẹ nhàng. “Tớ nói là chọn cái nào cũng tốt hơn là đứng yên ở đây mà chờ chết. Cậu có nghĩ vậy không, Sophie?”

Sophie trầm tư. “Chúng ta không cần phải chọn một. Chúng ta phải tìm cách kết hợp cả hai.”

Sự Kết Hợp Hoàn Hảo

Sophie bắt đầu thao tác với các biểu tượng, dùng ngón tay chạm vào các ký tự khắc trên cánh cửa. Mỗi lần cô chạm, ánh sáng từ các ký tự tỏa ra, nhưng không tắt đi như trước mà bắt đầu hòa quyện với nhau. Hoàng và Cedric đứng yên quan sát, không dám làm phiền khi thấy Sophie đang giải mã một cách cẩn thận.

Cuối cùng, ánh sáng từ biểu tượng quá khứ và tương lai bắt đầu đan xen, tạo thành một dòng ánh sáng chói lòa, kéo cả ba về phía trước. Cánh cửa mở ra, và đằng sau nó là một cảnh tượng hoàn toàn mới – một thành phố vắng lặng, bị bao phủ bởi sương mù, nhưng có điều gì đó quen thuộc với Sophie.

“Chúng ta đã tìm thấy sự cân bằng,” Sophie thở phào. “Nhưng đây chỉ là khởi đầu.”

Hoàng mỉm cười, cố gắng giữ tinh thần lạc quan. “Cậu nói đúng. Nhưng ít nhất, chúng ta đã bước qua được thử thách đầu tiên. Chờ đợi gì nữa? Tớ sẵn sàng cho những điều tiếp theo.”

Cedric vẫn đứng lặng, đôi mắt rực lên một tia hy vọng. “Dù chúng ta phải đối mặt với gì nữa, mình biết rằng chúng ta sẽ vượt qua được… miễn là chúng ta cùng nhau chiến đấu.
 
×
Quay lại
Top Bottom