Yến Vương
Thành viên
- Tham gia
- 10/8/2024
- Bài viết
- 9
Tập 5: Bí Ẩn Hồ Nước Sương Mù
Khi cả ba vừa bước qua cánh cổng thời gian, bầu trời phía trên họ như biến dạng, xám xịt và nặng nề. Sophie cảm thấy không khí trở nên ngột ngạt hơn khi những hạt mưa mỏng manh bắt đầu rơi lác đác. Hồ nước mà bản đồ của Cedric chỉ ra đang nằm ngay trước mắt họ, mặt nước yên lặng đến rợn người, phủ kín bởi lớp sương mù dày đặc.
Hoàng vẫn giữ nụ cười thường thấy, dù ánh mắt của anh hiện lên chút lo lắng. “Có lẽ chúng ta nên gọi đây là ‘Hồ Nước Thần Bí’? Hoặc ‘Hồ Không Biết Chết Chìm’? Tôi chưa bao giờ gặp cái hồ nào vừa ma mị vừa đáng sợ thế này.”
Sophie lườm Hoàng. “Chúng ta đang trên một hành trình nguy hiểm, Hoàng. Cậu có thể nghiêm túc được không? Đây có thể là phần quan trọng nhất, và bất kỳ sự chủ quan nào cũng có thể làm hỏng tất cả.”
Hoàng nhún vai, cười nhạt. “Được rồi, được rồi... Nhưng cậu không nghĩ rằng sự hài hước là thứ duy nhất giúp chúng ta sống sót à? Nếu không có nó, chúng ta sẽ phát điên.”
Cedric ngắt lời bằng cách chỉ tay vào tấm bản đồ. “Theo bản đồ, cái hồ này không chỉ là một điểm dừng. Nó có ý nghĩa đặc biệt, và chúng ta phải tìm ra cách để đi qua nó. Đây là nơi thời gian bị bẻ cong, và tôi tin rằng thứ chúng ta đang tìm ẩn chứa ở phía dưới mặt nước.”
Hoàng nghiêng đầu, rồi nhìn Cedric với đôi mắt tinh nghịch. “Phía dưới mặt nước à? Để tôi đoán: lặn xuống, gặp vài con cá khổng lồ và hy vọng không bị ai đó kéo xuống đáy?”
Sophie thở dài, nhưng cũng không thể giấu được chút mỉm cười. Cô ngồi xuống, nhắm mắt và cố gắng tập trung. “Đây không chỉ là một hồ nước bình thường. Tôi có cảm giác... như có một sức mạnh ở đây. Chúng ta cần phải làm điều gì đó...”
Nghi lễ và những mảnh ghép
Trong lúc Sophie cố gắng tập trung vào việc tìm hiểu sức mạnh tiềm ẩn, Hoàng và Cedric bắt đầu tìm kiếm xung quanh hồ. Mặt nước phẳng lặng nhưng lại phản chiếu một thứ ánh sáng lạ thường, làm họ cảm thấy như có một sinh vật nào đó đang dõi theo.
Cedric tìm thấy một tảng đá cổ xưa, khắc những biểu tượng kỳ lạ, có lẽ là một phần của nghi lễ nào đó từ rất lâu. Anh gọi Sophie và Hoàng lại gần.
“Nghi lễ này có thể giúp chúng ta kích hoạt sức mạnh của hồ,” Cedric nói, giọng bình tĩnh nhưng đầy quyết tâm. “Chỉ cần chúng ta tìm ra cách đúng để thực hiện nó, chúng ta có thể mở cánh cửa dẫn đến nơi tiếp theo.”
Hoàng nhìn những biểu tượng trên đá, cố gắng giải mã chúng nhưng nhanh chóng từ bỏ. “Thôi nào, chúng ta không thể chỉ nhảy múa quanh một tảng đá và hy vọng mọi thứ sẽ tự giải quyết được, đúng không?”
Sophie nghiêm nghị hơn. “Đây là phần quan trọng. Mọi thứ trên hành trình này đều có lý do. Và nghi lễ này, nếu chúng ta làm đúng, có thể là chìa khóa dẫn chúng ta đến bước tiếp theo.”
Ánh sáng dưới hồ
Cả ba bắt đầu thực hiện nghi lễ theo hướng dẫn mà Cedric tìm thấy, hy vọng sẽ kích hoạt một loại sức mạnh nào đó từ hồ nước. Khi họ hoàn tất, mặt nước hồ bỗng dưng chuyển động mạnh, những gợn sóng lăn tăn bỗng trở thành cơn xoáy khổng lồ, kéo theo ánh sáng chói lòa từ dưới đáy hồ dâng lên.
Hoàng bước lùi lại, mắt trợn tròn nhìn cảnh tượng kỳ lạ trước mặt. “Tôi không nghĩ nghi lễ sẽ biến hồ thành một cơn lốc xoáy đâu!”
Từ dưới đáy hồ, một ánh sáng xanh rực rỡ dần dần hiện ra, biến thành hình dạng một cánh cửa khổng lồ bằng nước, lấp lánh và huyền bí. Cedric, đứng gần nhất, nhìn nó với ánh mắt không rời. “Đây là nó… Cánh cửa dẫn đến nơi chúng ta cần phải đến.”
Sophie hít một hơi sâu, cảm nhận được sức mạnh từ cánh cửa ấy. “Chúng ta phải đi qua đó. Đó là chìa khóa để tiếp tục hành trình. Nhưng…”
Hoàng nhìn sang Sophie, ánh mắt đầy tò mò. “Nhưng gì?”
Sophie mím môi, giọng thấp dần. “Tôi không chắc điều gì sẽ chờ đón chúng ta bên kia cánh cửa.”
Hoàng bật cười, phá tan không khí căng thẳng. “Ồ, tuyệt! Tôi luôn thích sự bất ngờ mà!”
Bước vào không gian vô định
Không có nhiều thời gian để suy nghĩ thêm, cả ba bước vào cánh cửa nước đang xoáy mạnh mẽ trước mặt. Cảm giác như bị kéo vào một thế giới khác, với những hình ảnh của quá khứ, tương lai và hiện tại đan xen nhau, tất cả xoay quanh họ như một cơn lốc thời gian.
Ngay khi bước qua, họ nhận ra mình đang ở một nơi hoàn toàn khác. Đất đai khô cằn, trời đen tối như thể mọi thứ đã mất đi màu sắc. Nhưng điều đáng sợ nhất là… thời gian ở đây dường như bị đóng băng, mọi thứ đứng im trong một khoảng lặng đáng ngại.
Hoàng nhìn quanh, cố giữ nụ cười trên môi dù cảm giác bất an lan tràn khắp người. “Chào mừng đến vùng đất không có thời gian! Tôi đoán đây là... một phần của hành trình?”
Sophie gật đầu, mắt dõi theo những thứ xung quanh. “Đây chỉ là khởi đầu. Chúng ta phải tìm ra điều bí ẩn của nơi này. Và điều đó sẽ không dễ dàng.”
Cedric, như thường lệ, luôn là người đầu tiên xắn tay áo sẵn sàng đối mặt với thử thách. “Đi nào. Chúng ta không thể dừng lại. Thời gian không chờ ai cả.”
Khi cả ba vừa bước qua cánh cổng thời gian, bầu trời phía trên họ như biến dạng, xám xịt và nặng nề. Sophie cảm thấy không khí trở nên ngột ngạt hơn khi những hạt mưa mỏng manh bắt đầu rơi lác đác. Hồ nước mà bản đồ của Cedric chỉ ra đang nằm ngay trước mắt họ, mặt nước yên lặng đến rợn người, phủ kín bởi lớp sương mù dày đặc.
Hoàng vẫn giữ nụ cười thường thấy, dù ánh mắt của anh hiện lên chút lo lắng. “Có lẽ chúng ta nên gọi đây là ‘Hồ Nước Thần Bí’? Hoặc ‘Hồ Không Biết Chết Chìm’? Tôi chưa bao giờ gặp cái hồ nào vừa ma mị vừa đáng sợ thế này.”
Sophie lườm Hoàng. “Chúng ta đang trên một hành trình nguy hiểm, Hoàng. Cậu có thể nghiêm túc được không? Đây có thể là phần quan trọng nhất, và bất kỳ sự chủ quan nào cũng có thể làm hỏng tất cả.”
Hoàng nhún vai, cười nhạt. “Được rồi, được rồi... Nhưng cậu không nghĩ rằng sự hài hước là thứ duy nhất giúp chúng ta sống sót à? Nếu không có nó, chúng ta sẽ phát điên.”
Cedric ngắt lời bằng cách chỉ tay vào tấm bản đồ. “Theo bản đồ, cái hồ này không chỉ là một điểm dừng. Nó có ý nghĩa đặc biệt, và chúng ta phải tìm ra cách để đi qua nó. Đây là nơi thời gian bị bẻ cong, và tôi tin rằng thứ chúng ta đang tìm ẩn chứa ở phía dưới mặt nước.”
Hoàng nghiêng đầu, rồi nhìn Cedric với đôi mắt tinh nghịch. “Phía dưới mặt nước à? Để tôi đoán: lặn xuống, gặp vài con cá khổng lồ và hy vọng không bị ai đó kéo xuống đáy?”
Sophie thở dài, nhưng cũng không thể giấu được chút mỉm cười. Cô ngồi xuống, nhắm mắt và cố gắng tập trung. “Đây không chỉ là một hồ nước bình thường. Tôi có cảm giác... như có một sức mạnh ở đây. Chúng ta cần phải làm điều gì đó...”
Nghi lễ và những mảnh ghép
Trong lúc Sophie cố gắng tập trung vào việc tìm hiểu sức mạnh tiềm ẩn, Hoàng và Cedric bắt đầu tìm kiếm xung quanh hồ. Mặt nước phẳng lặng nhưng lại phản chiếu một thứ ánh sáng lạ thường, làm họ cảm thấy như có một sinh vật nào đó đang dõi theo.
Cedric tìm thấy một tảng đá cổ xưa, khắc những biểu tượng kỳ lạ, có lẽ là một phần của nghi lễ nào đó từ rất lâu. Anh gọi Sophie và Hoàng lại gần.
“Nghi lễ này có thể giúp chúng ta kích hoạt sức mạnh của hồ,” Cedric nói, giọng bình tĩnh nhưng đầy quyết tâm. “Chỉ cần chúng ta tìm ra cách đúng để thực hiện nó, chúng ta có thể mở cánh cửa dẫn đến nơi tiếp theo.”
Hoàng nhìn những biểu tượng trên đá, cố gắng giải mã chúng nhưng nhanh chóng từ bỏ. “Thôi nào, chúng ta không thể chỉ nhảy múa quanh một tảng đá và hy vọng mọi thứ sẽ tự giải quyết được, đúng không?”
Sophie nghiêm nghị hơn. “Đây là phần quan trọng. Mọi thứ trên hành trình này đều có lý do. Và nghi lễ này, nếu chúng ta làm đúng, có thể là chìa khóa dẫn chúng ta đến bước tiếp theo.”
Ánh sáng dưới hồ
Cả ba bắt đầu thực hiện nghi lễ theo hướng dẫn mà Cedric tìm thấy, hy vọng sẽ kích hoạt một loại sức mạnh nào đó từ hồ nước. Khi họ hoàn tất, mặt nước hồ bỗng dưng chuyển động mạnh, những gợn sóng lăn tăn bỗng trở thành cơn xoáy khổng lồ, kéo theo ánh sáng chói lòa từ dưới đáy hồ dâng lên.
Hoàng bước lùi lại, mắt trợn tròn nhìn cảnh tượng kỳ lạ trước mặt. “Tôi không nghĩ nghi lễ sẽ biến hồ thành một cơn lốc xoáy đâu!”
Từ dưới đáy hồ, một ánh sáng xanh rực rỡ dần dần hiện ra, biến thành hình dạng một cánh cửa khổng lồ bằng nước, lấp lánh và huyền bí. Cedric, đứng gần nhất, nhìn nó với ánh mắt không rời. “Đây là nó… Cánh cửa dẫn đến nơi chúng ta cần phải đến.”
Sophie hít một hơi sâu, cảm nhận được sức mạnh từ cánh cửa ấy. “Chúng ta phải đi qua đó. Đó là chìa khóa để tiếp tục hành trình. Nhưng…”
Hoàng nhìn sang Sophie, ánh mắt đầy tò mò. “Nhưng gì?”
Sophie mím môi, giọng thấp dần. “Tôi không chắc điều gì sẽ chờ đón chúng ta bên kia cánh cửa.”
Hoàng bật cười, phá tan không khí căng thẳng. “Ồ, tuyệt! Tôi luôn thích sự bất ngờ mà!”
Bước vào không gian vô định
Không có nhiều thời gian để suy nghĩ thêm, cả ba bước vào cánh cửa nước đang xoáy mạnh mẽ trước mặt. Cảm giác như bị kéo vào một thế giới khác, với những hình ảnh của quá khứ, tương lai và hiện tại đan xen nhau, tất cả xoay quanh họ như một cơn lốc thời gian.
Ngay khi bước qua, họ nhận ra mình đang ở một nơi hoàn toàn khác. Đất đai khô cằn, trời đen tối như thể mọi thứ đã mất đi màu sắc. Nhưng điều đáng sợ nhất là… thời gian ở đây dường như bị đóng băng, mọi thứ đứng im trong một khoảng lặng đáng ngại.
Hoàng nhìn quanh, cố giữ nụ cười trên môi dù cảm giác bất an lan tràn khắp người. “Chào mừng đến vùng đất không có thời gian! Tôi đoán đây là... một phần của hành trình?”
Sophie gật đầu, mắt dõi theo những thứ xung quanh. “Đây chỉ là khởi đầu. Chúng ta phải tìm ra điều bí ẩn của nơi này. Và điều đó sẽ không dễ dàng.”
Cedric, như thường lệ, luôn là người đầu tiên xắn tay áo sẵn sàng đối mặt với thử thách. “Đi nào. Chúng ta không thể dừng lại. Thời gian không chờ ai cả.”