Chương 1: Lễ hội hóa trang
Halloween được tổ chức vào ngày 31 tháng 10 hàng năm, lễ hội được tổ chức để đánh dấu sự kết thúc của mùa thu hoạch và…
Selena ngập lại cuốn sách trên tay, dù sao chỉ cần biết hôm nay là ngày mọi người sẽ đi chơi và mặc lên mình những bộ trang phục kỳ lạ là được. Thật ra trước khi chuyển đến đây Selena cũng từng nhiều lần nghe qua về lễ hội này nhưng cô chưa bao giờ tham gia cả. Nếu không phải hôm nay Moon vô tình nhắc đến chuyện này thì có lẽ hôm nay vẫn sẽ trôi qua như bao ngày bình thường khác.
“Cá vàng nhỏ tớ cũng muốn tham gia lễ hội.” Kết thúc lời nói của cô gái một con cá vàng đột nhiên xuất hiện mang theo lời nói đáng lẽ không lên xuất phát từ một con cá: “Vậy thì tham gia đi.”
Selena: “Không biết mình nên mặc gì để tham gia nữa?”
Thần cá vàng: “Người ta hóa trang chỉ để trông thật đáng sợ thôi, còn cậu… Không cần.”
Selena: “Vậy là cậu đang chê tôi à, vậy kẻ hèn này không phục vụ ngài nữa. Bữa tối nay ngài tự đi mà giải quyết.”
Kết thúc cuộc nói chuyện không có dinh dưỡng với cá vàng Selena bắt đầu tìm kiếm bộ váy dạ tiệc cô từng được tặng bởi nữ hoàng trong chuyến phiêu lưu trước.
Mở ra tủ chứa đồ, một cơn lũ với toàn những vật dụng linh tinh đổ ập xuống người Selena khiến cô mất thăng bằng mà ngã xuống. Phải mất rất nhiều công sức cô mới thoát ra khỏi đống vật dụng linh tinh này. Rõ ràng tự mình tìm kiếm không phải là ý hay, cô giả bộ như không biết một lần nữa nhét tất cả vào trong tủ chứa rồi rời đi căn phòng của mình.
Selena đi vào phòng khách nơi mà mẹ cô đang ngồi tính toán sổ sách.
Selena: “Mẹ, tối nay con muốn đi chơi lễ hội…”
Người mẹ bí ẩn: “A, hình như gọi là Halloween nhỉ?”
Selena: “Mẹ cũng biết nó sao?”
Người mẹ bí ẩn: “Ừ, ngày trước mẹ có quen một người bạn bí ẩn, người bạn đó cũng từng rủ mẹ tham gia lễ hội này. Ừm xem nào, có lẽ khi đó mẹ cũng tầm tuổi con bây giờ.”
Selena: “Người bạn bí ẩn? Ai vậy ạ.”
Người mẹ bí ẩn: “Bí ẩn là thứ làm lên vẻ đẹp của người phụ nữ.”
Selena: (Im lặng).
Người mẹ đứng dậy rời đi phòng khách tìm cho cô bộ quần áo để tham gia lễ hội đêm nay. Selena nhàm chán mở tivi lên xem:
Cái tivi: “(...) Dân số thế giới đã đạt trên 8 tỷ dân và vẫn không ngừng gia tăng, nhưng tài nguyên là có hạn hơn nữa với sự tàn phá thiên nhiên của chúng ta như hiện nay thì sớm thôi số cây bị chặt một năm sẽ vượt quá số lượng trẻ sơ sinh được sinh ra cùng năm, khối lượng không khí bị ô nhiễm sẽ gấp hàng nghìn lần, nguồn nước bị ô nhiễm sẽ len lỏi đến cả những nơi con người còn chưa đặt chân đến...”
Tivi: “Chào mừng các bạn đến với chương trình kể chuyện giữa trưa...”
Tivi: “(...) Thưa ngài, ngài có thể thực hiện màn ảo thuật biến ra tiền không? - Không, nếu tôi mà làm được thì...”
Tivi: “Bạn đang xem Doraemon trên kênh…”
Tivi: “Chào… Mà thôi, thời sự 14h...”
Selena tắt tivi đi, mẹ của cô đã bước vào trong phòng. Ừm… Quần áo, mặt mũi dính đầy bụi bặm, trên tay là bộ váy tuy không cũ kỹ nhưng lại càng tỏ ra không hợp. Đừng đoán, chắc chắn là mẹ nào con nấy nhưng còn bí ẩn của bộ quần áo thì hãy cho nó mãi là bí ẩn đi.
Mẹ của Selena cầm trên tay là một bộ trang phục phù thủy thường được sử dụng trong những vở kịch. Khi so sánh thì kích cỡ của nó với những bộ quần áo của Selen cũng không có khác nhau nhiều. Selena mang theo bộ quần áo đi lên phòng của mình.
Selena đứng trước gương, cô một bộ váy trắng với một số đường viền được đính lên những viên thủy tinh, mũ chóp nhọn bên trên có huy hiệu một mặt trăng khuyết, ba chiếc vòng tay kim loại cùng được đeo ở bên tay phải, một đôi giày cổ cao có màu sắc giống như màu tàn tro ở một góc không đáng chú ý lần lượt có các ký tự E S và L I V. Nói thật bộ trang phục này nhìn rất hợp Elena chỉ tiếc là tại một số chỗ lại rộng hơn mức cần thiết. Có vẻ cô cũng không được di truyền tất cả từ mẹ.
Selena: “Cá vàng, mình muốn ước.”
Cá vàng: “Nói đi, cậu muốn ước gì.”
Selena: “Mình ước có thật nhiều quần áo tha hồ lựa chọn.”
Để đáp lại yêu cầu của Selena cá vàng vẽ lên mặt đất một vòng tròn, bên trong là các ký tự kỳ lạ mà nghi ngờ là viết ngoáy chứ chữ viết của một sinh vật có trí tuệ nó không thể xấu như vậy được. Khi vòng tròn bắt đầu phát ra ánh sáng, cá vàng nhanh chóng vơ lấy chiếc máy ảnh trên bàn ném vào trung tâm vòng tròn. Bùm! Vậy là có một món bảo bối có thể tự do thay đổi quần áo. Ưu điểm: được cải tiến để có thể kết nối trực tiếp với Internet có nhiều tiện ích, đỡ mệt mỏi. Khuyết điểm: Như bao phép thuật khác của cá chỉ có tác dụng kéo dài trong 1 giờ.
Có món đồ chơi mới Selena thử lần lượt rất nhiều bộ quần áo từ: Nữ hoàng ai cập, xác ướp, trang phục tiểu quỷ cho đến các oni. Nhưng cuối cùng cô vẫn chọn một bộ trang phục phù thủy nhưng có màu đen và vừa vặn hơn.
Selena rời đi khỏi nhà, cô dùng món đồ chơi mới thay đổi quần áo cho bất cứ ai nhìn thấy. Công chúa, hoàng tử, cái cây, con sóc tất cả mọi người đều hoảng loạn khi quần áo của mình đột nhiên bị thay đổi. Mọi chuyện cũng chỉ dừng lại ở đó nếu như Selena không đột nhiên nảy ra một ý tưởng mới.
Selena: “Cá vàng, mình muốn ước.”
Cá vàng: “Nói đi. Cậu cần gì?”
Selena: “Mình muốn tất cả mọi trang phục mọi người hóa trang sẽ trở thành thật sự.”
Cùng với lời ước của Selena cá vàng bắt đầu đọc lên một loại ngôn ngữ mà nghi ngờ là tiếng cá, một luồng âm thanh không lớn nhưng lại truyền đi cực kỳ xa. Selena cũng có một cảm giác kỳ lạ như mình đã thực sự trở thành một phù thủy, phù thủy tài phép thì nhiều lắm nhưng công nương hậu đậu của chúng ta cũng chỉ có thể nghĩ đến cưỡi chổi bay thôi.
Selena bắt đầu bay lên cao, rất cao vượt qua cả những tầng mây. Từ trên cao nhìn xuống mọi thứ trở lên thật nhỏ bé… Lạnh… Ý gì? Đúng rồi, ở trên độ cao đáng kể so với mặt nước biển Selena bắt đầu cảm thấy sự lạnh giá, cô nhanh chóng trở lại mặt đất, nơi đã trở lên không còn yên tĩnh.
Trở lại mặt đất Selena quyết định sang nhà Moon (Một người bạn thân của Selena) để khoe với cậu ta về món đồ chơi mới. Khi đi qua một con hẻm nhỏ đột nhiên có một cánh tay từ trong bóng tối xuất hiện kéo cô vào trong con hẻm. Khi cô vừa rời đi thì đã có một cái bóng lao đến với tốc độ cực nhanh và dừng lại ngay tại vị trí cô vừa rời đi.
Người kéo cô vào con hẻm nhỏ là một cô gái mặc một bộ trang phục phù thủy có màu trắng nhìn rất quen mắt, cô gái kéo tay cô chạy trong con hẻm nhỏ. Đuổi theo họ là một kẻ hình người, nhưng lại có chút giống sói, cái bóng di chuyển với tốc độ nhanh đánh bay tất cả chướng ngại vật cản đường. Tốc độ của kẻ theo đuổi nhanh hơn nhiều so với hai cô gái, thật may mắn vào thời khắc cuối cùng Selena đã kịp lấy lại tinh thần sử dụng chổi bay để cùng cô gái bay lên không trung trốn thoát con quái vật đuổi bắt phía dưới.
Tưởng chừng tất cả đã qua nhưng thật ra mọi thứ mới chỉ bắt đầu, nhóm Selena bắt đầu trở thành con mồi cho những kẻ bay lượn. Người chim, hồn ma, các phù thủy khác từ khắp nơi nhắm đến họ. Bầu trời đã không còn an toàn nữa, Selena bắt đầu hạ độ cao tìm kiếm chướng ngại vật để ngăn cản kẻ theo đuôi. Quả thật cô đã thành công được một phần nhưng đối với những kẻ không sợ hãi chướng ngại vật như những hồn ma hay những kẻ thống trị bầu trời như người chim tác dụng tạo ra lại không lớn.
Giống như mọi người đều biết phép màu luôn xảy ra vào phút cuối, thời khắc tưởng chừng như họ sắp bị bắt bỡi những kẻ phản diện thì cô gái ngồi phía sau đột nhiên nắm lấy tay Selena thay thế cô điều khiển chổi bay. Chổi bay được cô gái điều khiển đột nhiên tăng mạnh tốc độ thần kỳ tránh thoát kẻ truy đuổi.
Selena vừa thở ra được một hơi thì đột nhiên cô gái lên tiếng: “Rất tiếc nhưng chúng ta vẫn chưa thoát đâu.” Như để kiểm chứng lời nói của cô gái, hàng loại những kẻ truy đuổi xuất hiện và không ngừng muốn áp sát con mồi ở trung tâm.
Selena: “Cá vàng, mình muốn ước.”
Cá vàng: “Nói đi. Cậu muốn gì?”
Selena: “Ngoại trừ hai bọn mình, hãy giải trừ tất cả các trang phục khác được máy ảnh tạo ra.”
Lần này không có các động tác thừa nữa điều ước vừa được nói ra ngay lập tức phát huy tác dụng. Các bộ trang phục bị bao phủ trong một lớp ánh sáng trắng rồi từ từ biến mất.
Kết thúc sự kiện rắc rối Selena rủ cô bạn mới quen cùng tham gia lễ hội với mình, sau đó hai người cùng đi đến nhà Moon. Selena bấm chuông cửa nhiều lần nhưng không có ai trả lời lên tự mình đi vào trong nhà tìm cậu ta (Sự kiện giả tưởng, nhân vật giả tưởng đừng lên bắt chước sẽ để lại ấn tượng xấu trong mắt người khác đó).
Bước vào trong nhà, tất cả đèn điện đều đã tắt tạo ra bầu không khí có chút thanh lãnh mà u ám. Cộc cộc két… Những âm thanh phát ra từ trong bóng tối tạo cho người cảm giác rùng rợn. Tại một góc của căn phòng xuất hiện hai điểm đỏ như máu lại như ngọn lửa không ngừng bốc cháy, thật đáng sợ khi đây lại là con ngươi của kẻ ẩn núp trong bóng tối.
Lao đến với tốc độ cực nhanh, Selena ngay lập tức bị kẻ xuất hiện khống chế, cơ thể cô bị người kia đè sát trên mặt sàn lạnh lẽo. Xuất hiện không ai khác chính là Moon người trong trang phục Vampire. Vì sai lầm trong việc lựa chọn điều ước của Selena khiến cho một số người ngay lúc đầu đã hóa trang sẽ không trở lại bình thường.
Thật may vào thời khắc nguy cấp cô đã kịp nghĩ đến việc dùng ma thuật. Selena sử dụng ma thuật đánh bay Moon người đã bị biến thành Vampire sau đó nhanh chóng chạy ra khỏi căn nhà. Nhưng tốc độ của Moon còn nhanh hơn, trước khi Selena rời đi căn nhà cậu đã kịp khống chế cô từ phía sau.
Selena muốn dùng ma thuật một lần nữa đánh bay Moon nhưng ngay lúc này thời gian 1 giờ kết thúc, bộ trang phục mất đi tác dụng, cơ thể Selena được bao phủ trong một lớp ánh sáng. Selena đã không còn khả năng phản kháng, ngay lúc cảnh tượng giống như bao bộ phim về ma cà rồng khác sắp diễn ra thì đột nhiên cô gái bí ẩn cưỡi chổi bay với tốc độ cao bay đến kịp thời cứu đi Selena.
Ánh sáng trên người Selena tán đi lộ ra bộ váy phù thủy của cô trước đó. Kỳ lạ là chiếc váy của cô và cô gái bí ẩn lại giống hệt nhau, nếu để ý kỹ thì kể cả khuôn mặt của họ cũng giống nhau đến mấy phần.
Selena: “Cảm... Cảm ơn cậu.”
Nhận ra ánh mắt lo lắng của Selena khi nhìn về phía ngôn nhà và cậu chàng tên Moon. Cô gái bí ẩn cất lên tiếng hát, tiếng hát của cô như ẩn chứa ma lực khiến cho người nghe trở nên bình tĩnh hơn, không chỉ thế Moon sau khi nghe được tiếng hát cũng trở lại bình thường dù thời gian 1 giờ của điều ước trước đó vẫn chưa kết thúc.
Selena ngạc nhiên nhìn về phía cô gái bí ẩn cất tiếng nói: “Không thể nào. Làm cách nào cậu có thể làm được?”
Cô gái bí ẩn đưa ngón tay nên trước miệng làm thủ thế im lặng: “Bí ẩn là thứ làm lên vẻ đẹp của người phụ nữ.” (nháy mắt)
Việc còn lại cũng không có gì đặc biệt, họ đi chơi với nhau, cùng nhau ăn uống cho đến hết ngày hôm đó...
Hết chương 1.