- Tham gia
- 22/9/2011
- Bài viết
- 14.934
CHUYỆN TÌNH CỦA SU
**************
CHAP 1 : Ngày sinh nhật rắc rối
Mới sáng ra mà đã bị mấy bác thợ xây gọi dậy rồi. Chẳng là bên cạnh phòng trọ chỗ nó đang xây nhà .Hôm nào cũng chan chát, bộp bôp, muốn chết thôi nhưng chưa tìm được chỗ để chuyển nên phải cố chịu đựng. Ôi cái cuộc đời này, sao mà muốn nằm ườn mãi ra thôi. Trang đã í ới điện thoại từ lúc nào ý nhỉ , chẳng rõ, chỉ nhớ loáng thoáng tiếng oang oang bên kia đầu dây :
-Con Heo kia , giờ mấy giờ rồi mà còn ngủ hả , có biết muộn học rồi không ????
- Ô , thế hả chị…(ngáp 1 cái cho bõ cái giấc ngủ )
-Lại còn không à, dậy nhanh !!!!
…….
Chỉ còn lại tiếng tút tút, chưa nói xong mà đã tắt điện thoại à.Là chị tắt trước nhé , ngủ tiếp vậy ….
8h chuông báo thức lại reo lên lần nữa, nó bật dậy mắt nhắm mắt mở , thôi chết muộn rồi , oa oa . Vội vàng oánh răng , rửa mặt, chải chải cái đầu, thay nhanh bộ quần áo, cho lap vào cặp rồi phóng như bay khỏi phòng trọ chạy nhanh ra bắt bus.Mọi thứ diễn ra nhanh chóng , dồn dập , như được lập trình sẵn như chính cái ngành nó đang học, một lập trình viên tương lai đang chạy maratong để cán đích với tốc độ của những thuật toán ma trận @@.
May mắn sao hôm nay trời tạnh ráo , chẳng như mấy hôm trước mưa phùn gió bấc , mỗi lần đi học cứ phải đấu tranh mãi mới ra khỏi cái gi.ường , rồi đắn đo yêu , không yêu, ý nhầm đi hay không đi học .Có hôm đi tới nửa đường rồi, đã phải cố chen bằng được một chỗ trên bus rồi mà đầu óc vẫn còn phân vân nên đi hay về.Đôi lúc, thấy nó rõ ngớ ngẩn .
Những suy nghĩ vu vơ , thoáng chốc vút qua trên đường tới trường được thay thế vào là nỗi lo là phải ăn nói thế nào khi vào lớp với thầy hay cô đây nhỉ ?
Trời ơi!!! Hôm nay lại là môn mới , chưa biết thầy hay cô, già hay trẻ , khó hay dễ tính, bao nhiêu câu hỏi đặt ra không lời giải đáp, biết làm sao đây ???
Nó cứ đấm thùm thụp vào ngực, gương mặt nhăn nhó tỏ vẻ đau khổ khi đứng trước cửa vào lớp .
-Được rồi , chết thì chết , sợ gì, lột da, ăn thịt, ôi không , không đến nỗi tàn bạo như vậy chứ . Nó tự nhủ thầm
Đứng trước Class 1 có một con bé người lùn một mẩu, bụ bẫm , dễ thương ,đang có những hành động kì quặc, nó cứ lẩm bẩm một mình, chân tay loạn xạ, người đi qua nhìn nó như động vật lạ hay người ngoài hành tinh . Đến chết cười với nó.
Cánh cửa mở ra, nó cúi đầu bước vào lớp không nhìn ai miệng lí nhí :
-Thưa cô , cho em vào lớp ạ.
-Em nói gì cơ?
-Dạ , thưa cô , oái dạ….Cổ họng nó như bị cái gì chặn lại, đúng kiểu mắt chữ O mồm chữ A khi nhìn lên trên bục giảng không phải là 1 cô mà là 1 anh đẹp trai, ý lộn một thầy giáo.” Nếu có cái lỗ nào chui xuống thì tốt biết bao oa oa “
Cả lớp bò lăn ra cười theo biểu cảm của nó, bao nhiêu cảm xúc hỷ nộ luyến ái được nó làm nhuần nhuyễn trên gương mặt tròn trịa . Đến hộc máu mũi với nó .Khụ khụ…Vội vàng hít thở thật sâu , lấy lại bình tĩnh, ước gì có thể hát bài “Cô dạy em tập thể dục buổi sáng, 1, 2, 3,4 hít thở hít thở, tắc thở …”
Ôi , tắc luôn oy .
-Em xin lỗi thầy , thầy cho em vào lớp ạ .
-Ừ, em vào đi, lần sau nhớ đúng giờ em nhé !
Ôi! Sao giọng thầy dễ thương thế, nó ngơ ngơ nhìn thấy rồi đi vào chỗ ngồi cạnh Trang và Hương. Càng nhìn thầy thấy càng dễ thương , cám ơn thầy đã cho em vào lớp và nói nhẹ nhàng , lần sau em có đi muộn cũng không sao đâu …Đến bó tay với suy nghĩ của nó @@
-Sao ta gọi từ bao giờ mà giờ này với vác mặt đến hả?
-Lần nào chị chẳng gọi em từ sáng tinh mơ, khi gà còn chưa lên chuồng, ý lộn khi gà chưa cất tiếng gáy.
-May mà thầy mới dễ tính đấy , không thì ….Hương phụ theo
- Thầy dễ thương thế cơ mà, mấy chị khỏi lo .Tuy là học cùng lớp nhưng 2 người đó hơn nó 3 tuổi.
-À, mà thầy Trung cùng họ với em đấy, heo ạ,
-Thật ạ, ôi vậy họ hàng hang hốc nhà mình rồi, sau này có gì cứ bảo em cùng họ với thầy mà là mọi chuyện uki thôi , ha ha ha , nó cười khoái trá
-Mấy bạn nữ vào lớp được chưa .Thầy hắng giọng.
-Dạ, được rồi ạ,..
-Tôi là Trung, sinh năm 89, hôm nay tôi sẽ phụ trách môn mới của lớp. Mong cả lớp học tốt , có chỗ nào chưa hiểu cứ mạnh dạn, tôi sẽ cố gắng giải đáp trong khả năng.
Cả lớp nhao nhao, đứa nào cũng kinh ngạc trước tuổi của thầy, nó cũng vậy , còn nhau nhảu :
-Ồ, thầy trẻ vậy ……Nhưng mà không đẹp trai cho lắm
Cái tiếng khổ cái thân là thế, mà không biết thầy có nghe được cái vế thứ 2 không, mặc dù nó đã cố vặn nhỏ volume hết cỡ, thế mà cả lũ ở dưới vẫn nghe thấy và cười ha hả không ngớt .Nó chỉ biết cụp mắt xuống quay mặt chỗ khác coi như không có chuyện gì =_=.
Buổi học trôi qua bình yên với tâm trạng thoải mái ,Lần nào chẳng thế, lúc đầu hào hứng, được vài buổi nữa xem đứa thì nằm rạc ra ngủ, đứa thì game, đứa thì face , đứa thì chat, truyền thống là nước tới cổ rồi mới ngụp thằng nào tập bơi chăm chỉ thì sống , mà lười bơi thì cứ khua tay khua chân thật mạnh vào , có cơ may sống sót.Giả dụ không được nữa thì bám vào thằng nào đó dúi đầu nó xuống mà ngoi lên . Tất cả vì một mục tiêu là qua được lý thuyết, đủ điểm thực hành , lần nào cũng hò nhau chia sẻ , chung sức chung lòng tìm đề, mò đáp án, rồi chia sẻ cho nhau nhưng phũ phàng thay kết quả vẫn 1 phần 3 lớp vẫn rủ nhau đi xem lịch thi lại và mua xổ số nhưng không trúng độc đắc , hic hic .
Giờ về, 3 đứa con gái Hương ,Trang và nó kéo nhau ra quán bánh bao đầu trường vỗ về cái dạ dày .Thói quen rồi, giờ giải lao, trước khi vào học 10 phút hoặc lúc ra về 3 cái bánh bao của bác bán đồ ăn vặt sẽ được phục vụ cho 3 vị khác quen thuộc, chính là 3 cô nương đây chứ còn ai khác :”> . Đánh nhanh rút gọn là mục tiêu trong trường hợp này .
Lê lết được cái xác về phòng nó lại nằm vật ra gi.ường , ôi tối nay cũng là buổi học tiếng Pháp đầu tiên của nó, chưa biết đường lối thế nào đây.Thôi thì cứ ngủ đã rồi tính sau .Nằm lăn bên này lăn bên kia mà chẳng tài nào ngủ được, nó lại mò lên KSV, ngôi nhà thứ 2 của nó cập nhật tin tức . Chợt nó nhớ ra một điều gì đó mà miệng cứ tủm tỉm mãi.
À , tối nay có xe ôm đưa mình về, có 1 tên con trai đang theo đuổi nó, hứa làm xe ôm mỗi lần nó đi học tiếng Pháp về .Lúc đó chỉ là đùa vui thôi, ai dè cậu ta lại nhiệt tình đến thế, Thôi thì gặp 1 lần đi off rồi, ấn tượng cũng không xấu, cũng chẳng có gì nổi bật, cứ coi xem lần này có gì mới mẻ sau 3 tháng gặp lại , hahaha.
4h chiều nó lại lóc cóc bắt xe bus đến ngõ Văn Mai Hương , bắt 2 tuyến xe mất cả tiếng đồng hồ mới tới nơi, cái miệng nhanh nhảu của nó lần này được việc phết, tươi cười hỏi bà bán nước đã an toàn hạ cánh trước cổng nhà cô giáo . Có 1 tên con trai đứng đó từ khi nào nhìn nó chằm chằm
Nhìn gì mà nhìn, chưa nhìn thấy con gái xinh bao giờ à, chọc cho đui bây giờ .Nó tự nhủ thầm khi mắt nó chạm mắt tên kia . Nó quay đi giả vờ chảnh . Ôi cái suy nghĩ của nó không ai đỡ nổi thật mà .
-Bé cũng tới đây học tiếng Pháp à?
-Ừ, à vâng , thế cũng học hả, Nó trả lời cộc lốc hỏi trống không.
-Anh tới đây học tiếng Pháp nghe nói có một bạn nữ nữa, không phải là em chứ ?’
-Vậy anh nghĩ là ai ?
-Thấy cô giáo bảo là bằng tuổi anh mà , nhìn em chắc học lớp 10 chứ mấy , đi lạc đường hả em , nhà ở đâu anh dẫn về, hahahha..Tên con trai cười híp mắt chẳng thấy mặt trời đâu
-Cái gì, lớp 10 , vớ vẩn, anh năm bao nhiều mà bảo đây lớp 10 .
-Anh 20 còn em .
-Me , too.Nó hất cằm lên ra vẻ, bằng tuổi mà xưng là anh , thấy gớm, định khen đểu hay cố tình trêu đây , rõ là vô duyên
-Thật à, tớ xin lỗi , tại bạn bé nên tớ , tớ …
-A, các em đến rồi hả mau vào đi, hôm nay chỉ có 3 cô trò chúng ta thôi , 2 em bắt chuyện nhanh ghê nhỉ .
- Em chào cô ạ. Nó lễ phép khác hẳn với thái độ vừa rồi .
-Em chào cô, hì , tại em không ngờ em này, à bạn này bằng tuổi em nên có trêu một tẹo ạ , Tên con trai phân bua .
Trêu gì mà trêu, đúng là bọn con trai , nhìn thấy gái là 2 mắt như 2 cái đèn pha xe máy ý, sáng thế không biết.Nhưng tên này rõ vô duyên.Hic mà thôi chẳng thèm để ý làm gì, nó đi vào trong chọn ngay bàn đầu ngồi,Cô giáo bảocó 2 đứa thì tên con trai ngồi cùng luôn.Khó chịu, sao ghét tên đó thế nhỉ .Suýt quên , cứ tên đó mãi, Minh là tên của cậu ta.Cô giáo còn bảo tên 2 đứa nó ghép vào khá hợp , nhưng nó không muốn bị ghép với Minh nên kêu cô giáo gọi nó là Su cho nó thân mật .
Cô giáo cũng khá trẻ , dạy buổi đầu đối với nó cũng khá ổn, là những câu chào hỏi đơn thuần và bảng chữ cái mà nó và cậu bạn cần học thuộc .Tan buổi học nó gọi cho cái người mà hứa làm xe ôm cho nó nhưng chẳng thấy tăm hơi gì .Bị leo cây thật rồi, nó ấm ức dậm chân thật mạnh xuống chỗ chờ bus.
- Này cậu ơi, cho tớ hỏi về đường Láng bắt xe nào cậu nhỉ ?
- Cậu bắt xe 38 ra ngoài đường lớn ý , rồi hỏi ng ta xuống trạm tiếp theo bắt 09 mà về. Giọng quen quen nó nhận ra Minh, cậu bạn vừa học cùng nó.
- Cám ơn cậu, tại vừa tớ bắt xe ôm đi học
- Cái gì????nó há hốc miệng. Bụng nhủ thầm, chắc đại gia ngốc rồi, thế sao không bắt xe ôm mà về tiếp đi ra đây hóng làm gì
- Hì, cậu có đi cùng tớ không ?
- Không, tớ đi hướng ngược lại .(Có điên đâu mà đi cùng tên hâm như cậu)
- Vậy à. Tớ định đi xe đạp đi học cho đỡ tắc đường nhưng lần đầu chưa biết chỗ nên đi xe ôm, Lúc về bắt bus cho rẻ.
- Ừ( Đã không biết đường lại còn tinh tướng, Đi xe đạp , rồi rúc vào ngõ nào lạc rồi đứng khóc tu tu ý chứ hahaha phét vừa thôi công tử bột )
- Cậu cho tớ xin số điện thoại được không?
- Để làm gì ?( Định về nhắn tin tán tỉnh à, còn lâu nhé, có điên mới tốn tiền pm với người như hắn)
- À, thì bạn cùng học mà , có chỗ nào thắc mắc tớ hỏi , …..về bài học ý.Hắn lắp bắp
- 0168 307 XXX . Nó đọc số điện thoại miễn cưỡng ( Chẳng nhẽ hắn nói thế lại không cho , hắn sẽ bảo mình bủn xỉn, về mình sẽ lắp sim khác lo gì, mình hàng tá sim ý chứ haha , quả là cao kiến)
- Cám ơn bạn
- Không có gì
Một lúc sau hắn cũng bắt được xe bus mà nó cũng đã yên vị trên xe đến chỗ hẹn em Nhím, chẳng là hôm nay sinh nhật nó.Trưởng hội độc thân và phó hội độc thân hẹn nhau gặp mặt lần đầu và dự định làm một bữa ra trò .Đang nghĩ đến kế hoạch vui vẻ , đập phá sau những sự cố của ngày hôm nay nhạc chuông Đôrêmon vang lên gây sự chú ý của mọi người trên xe. Có gì to tát , ai cấm tuổi này không được dùng nhạc đó chứ hừ hừ
-Alo , ai đấy ?
-Tớ, Thịnh đây, bạn ở đâu tớ tới đón
-Tưởng cho tớ leo cây rồi bạn, không cần , tôi đi bus rồi .Nó gắt
-Tớ , tớ xin lỗi mà , tại giờ sếp tới mới cho về nên tớ không đón kịp, tớ nói thật đấy .
-Thôi, biện minh vô ích, không đi được thì nói sớm cho người khác biết lại còn
-Không, không , bạn ơi tớ không nói dối, bạn ở đâu tớ đến đón
-Vậy đến trước cổng trường tôi đợi đi .(Dù sao nó cũng phải gặp, 3 mặt 1 lời nói cho rõ ràng, mắng cho bõ cục tức ,Dám cho nó leo cây ak, được lắm , Rối biết hậu quả ngay thôi )
8h, nó gọi cho Nhím hẹn ở quán nước trước cổng trường nó .Anh chàng xe ôm đã đợi sẵn ở bến bus.Nó vừa xuống anh ta đã rối rít xin lỗi, mời lên xe.Nó gượng gạo đội cái mũ bảo hiểm lên đầu rồi bảo anh ta chở đên chỗ hẹn.
-Cậu đợi ai à? Anh ta hỏi nó .
-Ừ , sao ? Chuyện gì không ?
-À, không,tại tớ tưởng hôm nay chỉ có tớ với câu gặp nhau thôi
-Tớ có hẹn với em tớ nữa,chúng ta ngồi chung , nói chuyện càng vui , không sao chứ (Nó cười nham hiểm , cho ngồi chung là may rồi đấy, không thì đã cho next rồi, vụ leo cây để lát tính cho bõ tức, còn thích ý kiến à)
-Ừ, không sao, càng vui hihi .
Biết điều là tốt đấy.Nhím đây rồi, mặt nó hớn hở khi nhận ra cái vẫy tay của người nó nhìn trong ảnh hôm trước.Ơ, nhưng bên cạnh lại thêm cái ng nào gầy gầy kia .
-Lâu không gặp , nhớ anh không ? Người gầy gầy hỏi
-Haha còn không à, quà em đâu , biết hôm nay ngày gì mà đi tay không à.
-Gớm cô, chỉ mong quà quên anh chứ gì .Anh Hưng, người cùng tổ chức vụ off lần trước cùng nó cười to nói.
-Anh với Nhím ngồi đi, toàn người quen mà
-Ai đây, hoá ra là Thịnh , lâu không gặp , chào cậu.Anh Hưng cũng vui vẻ chào anh ta
- Tôi biết rồi, xe ôm của cô chứ gì, lại còn giấu .Khẽ huých vào tay nó, anh trêu trọc
-Vâng , xe ôm….Nó bỏ lửng câu nói
Sau vài câu chuyện phiếm, ôn kỷ niệm cũ, nhắc chuyện của nhau , mọi người chúc sinh nhật nó, không bánh kem, không nến , chỉ có mấy cốc trà chanh với đĩa hướng dương.Nó kêu đi mua bánh kem thì mọi người kêu để lần sau gặp rồi liên hoan bù.Năm nào cũng vậy, độc thân và sinh nhật lần thứ 20 lần này cũng trải qua chẳng có gì đặc biệt.Nó được anh Hưng và Nhím tặng cho cái bình với 2 con cá vàng.Sau khi dặn dò kĩ cách chăm sóc mọi người chào tạm biệt về nhà.Anh Hưng lai Nhím về còn xe ôm Thịnh giữ trách nhiệm đưa nó và bình cá về nhà trọ.Ngồi sau xe , nó khư khư ôm cái bình như gia bảo.Hỏi gì nó chỉ trả lời qua quýt, vẫn tức cái vụ không đón nó đúng giờ mà…Được lắm, muốn theo đuổi à, qua chuyện này anh ta đã mất điểm.Muộn rồi nên nó mới để anh ta đưa về không thì nó ra đi bus rồi .
Đến nơi , nó lịch sự chào và quay vào nhà, 1 vào không ngoảnh lại .Thịnh chỉ mỉm cười chào nó, nhắc nó ngủ sớm, chúc sinh nhật vui vẻ nhưng tặng chẳng nó cái gì dù biết hôm nay sinh nhật nó .Tiếng xe máy rồ ga mất hút sau con ngõ vắng, nó bê bình cá , mở cửa phòng trọ và đi oánh răng , rửa mặt, chuẩn bị làm giấc cho hết cái ngày sinh nhật chán ngắt .
Độc thân vẫn là thoải mái.Ế cho kinh tế phát triển, Ế hiện là một xu thế .Nó lẩm bẩm , vui vẻ nói với 2 con cá vàng, nghĩ rằng cái kiếp FA sẽ gắn bó với nó lâu dài trong thời gian dài nữa.Nhưng nó đâu biết rằng ngày mai và thời gian sắp tới,sẽ có rất nhiều biến cố và những sự việc bất ngờ xảy ra khiến một cô nhóc yêu đời , vô tư như nó phải có những suy nghĩ , những quyết định khó khăn hơn. …