- Tham gia
- 18/4/2013
- Bài viết
- 12.616
Một bản pop ballad ngòn ngọt phù hợp để nghe trong những chiều mưa phùn chớm đông và đặc biệt dành riêng cho những kẻ vẫn còn cô đơn, đi tìm một nửa yêu dấu.
Thành phố đang lạnh dần. Tháng 10 bao giờ cũng trôi chậm hơn để con người tập làm quen với những cơn gió quay quắt và cái giá lạnh trước mắt. Phố của những ban mai mờ sương, những chiều hôm mưa rơi rí rắc. Người của những khắc khoải chờ mong hay những nuối tiếc miền kí ức. Những bụi mưa cuối chiều ủ lên lớp quần áo cái lạnh ngòn ngọt và cô đơn. Người về một góc bơ vơ trước sự đổi thay của mùa.
"Chuyện của mùa đông" ra đời vào một ngày lành lạnh như vậy. Nhạc sĩ trẻ Phạm Toàn Thắng đã viết bản ballad ngọt ngào này cách đây đúng 1 năm, trong một lần anh ra Bắc chừng nửa tháng. Trong lớp nhung nỉ của giai điệu, ca tư tựa như những nét hoa văn tinh tế, gợi cảm xúc ngọt ngào mà lãng đãng, “Chuyện của mùa đông” là một ca khúc đẹp.
Nghe "Chuyện của mùa đông", khán giả như được xuyên không về quá khứ, cảm nhận sự ngọt ngào của những ấm êm cũ. Những kỉ niệm xếp chồng lên nhau “giữa khoảng trời những chiếc lá rơi” có lúc hạnh phúc, có khi buồn bã. Đó là những kỉ niệm còn sót lại khi “tay tìm tay nắm tay”, khi trao nhau những “cái ôm thật chặt”. Nỗi buồn dường như đã được nén chặt trong tiếng dương cầm và ca từ là “ánh sáng”, là hơi ấm để vỗ về tâm hồn đơn độc.
Tình yêu khởi sinh từ mùa đông và cũng ra đi vào những ngày lạnh lẽo ấy. Tình yêu biến mùa đông dịu dàng đến thế nhưng cũng biến “những tiếng chuông như vô tình”. Sự vị tha len lỏi vào từng ca từ, tạo nên sự ấm áp kì diệu. Ca khúc dường như biết sưởi ấm, làm lành những trái tim.
Ca khúc là như một chuyến tàu trở về quá khứ để tìm lại những ký ức. Dù đứng trước tâm thế của một người đã để lỡ tình yêu nhưng mọi ký ức vẫn vẹn nguyên, vẫn ngọt ngào. Trong những suy tư được gửi gắm vào ca từ, tác giả đã không để cảm xúc lạc lõng của hiện tại làm méo mó đi quá khứ. Những khát khao vẫn còn, những xúc cảm yêu thương vẫn cháy.
Phải có một tâm thế tĩnh mới có thể viết ra được những ca từ ấm áp như vậy "Một sáng thức dậy, nhìn thấy em bên mình, thấy em ngủ vùi trong vòng tay anh, cuộn tròn thì thầm bên anh. Kìa nắng lên rồi, buổi sáng yên vui trong tiếng nhạc. Có bao giờ đông ngọt ngào đến thế? Mùa đông dịu dàng đến thế! Lắng nghe tiếng em khẽ cười."
Trong một lần trò chuyện gần đây với Phạm Toàn Thắng, anh chia sẻ vài điều về ca khúc. Anh chia sẻ "Những sáng mai hay hoàng hôn thời tiết lành lạnh rất phù hợp để thưởng thức. Tôi có cảm giác như một câu chuyện được lặp lại, ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ để thấy lòng ấm áp tí chút".
Dù níu kéo ký ức thì hiện tại vẫn là một chàng trai cô đơn với những ký ức. Bài hát kết thúc với hình ảnh của ngày mới với những tia nắng đầu tiên. Có lẽ chuyện cũ đã khép, những ẩn ức đã được hóa giải, tâm hồn lại ngập nắng để chờ đợi một chuyện tình mới hơn. "Ngày nắng lên rồi, ngồi viết tiếp những câu chuyện mình, những câu chuyện của mùa đông không em, những câu chuyện xưa dường như đã khép. Chờ tia nắng ban mai về sưởi ấm trái tim anh ."
“Chuyện của mùa đông” có sự đồng điệu với thời tiết miền Bắc trong những ngày cuối thu, chớm đông. Những “câu chuyện mình” của những cá thể cô đơn không hòa vào nhau trên những con đường rộn rã người xe. Những khoảng trời riêng của một người, những phố xá thênh thang.. một mình bước đi. Có những lúc lạc giữa phố xá, tìm kiếm những bóng người thương nhưng không thấy. Con tim vẫn chưa một lần ngủ quên nên vẫn chờ những ngày nắng lên sưởi ấm trái tim.
Hà Anh Tuấn sở hữu giọng hát ấm áp, cảm xúc. “Chàng sơ mi” luôn biết tạo không khí cho những bản nhạc acoustic hay những bản ballad với tiết tấu chậm cùng sự rơi rắc cảm xúc qua mỗi ca từ. Hà Anh Tuấn “bừng tỉnh” trong giọng hát ấm và lên tông ngay đúng thời điểm cần thiết. “Chuyện của mùa đông” được Hà Anh Tuấn thể hiện khá kịch tính nhưng vẫn rất tình cảm.
…
“Chuyện của mùa đông” là ca khúc dành cho những chiều mưa phùn; và cho những kẻ vẫn còn cô đơn. Những người phụ nữ sẽ chuẩn bị bữa tối đơn sơ trong tiếng thủ thỉ của những cảm xúc chân thành vị tha. Những người đàn ông sẽ pha cho mình một cốc nước ấm nóng, thư giãn sau những mệt nhọc một ngày. Cả hai sẽ lơ đãng đôi lúc rồi bị kéo vào một câu chuyện của mùa cũ. Họ thấy bóng dáng của mình trong đó, tuy rất ít, nhưng vẫn mỉm cười.
Thành phố đang lạnh dần. Tháng 10 bao giờ cũng trôi chậm hơn để con người tập làm quen với những cơn gió quay quắt và cái giá lạnh trước mắt. Phố của những ban mai mờ sương, những chiều hôm mưa rơi rí rắc. Người của những khắc khoải chờ mong hay những nuối tiếc miền kí ức. Những bụi mưa cuối chiều ủ lên lớp quần áo cái lạnh ngòn ngọt và cô đơn. Người về một góc bơ vơ trước sự đổi thay của mùa.
"Chuyện của mùa đông" ra đời vào một ngày lành lạnh như vậy. Nhạc sĩ trẻ Phạm Toàn Thắng đã viết bản ballad ngọt ngào này cách đây đúng 1 năm, trong một lần anh ra Bắc chừng nửa tháng. Trong lớp nhung nỉ của giai điệu, ca tư tựa như những nét hoa văn tinh tế, gợi cảm xúc ngọt ngào mà lãng đãng, “Chuyện của mùa đông” là một ca khúc đẹp.
Nghe "Chuyện của mùa đông", khán giả như được xuyên không về quá khứ, cảm nhận sự ngọt ngào của những ấm êm cũ. Những kỉ niệm xếp chồng lên nhau “giữa khoảng trời những chiếc lá rơi” có lúc hạnh phúc, có khi buồn bã. Đó là những kỉ niệm còn sót lại khi “tay tìm tay nắm tay”, khi trao nhau những “cái ôm thật chặt”. Nỗi buồn dường như đã được nén chặt trong tiếng dương cầm và ca từ là “ánh sáng”, là hơi ấm để vỗ về tâm hồn đơn độc.
Tình yêu khởi sinh từ mùa đông và cũng ra đi vào những ngày lạnh lẽo ấy. Tình yêu biến mùa đông dịu dàng đến thế nhưng cũng biến “những tiếng chuông như vô tình”. Sự vị tha len lỏi vào từng ca từ, tạo nên sự ấm áp kì diệu. Ca khúc dường như biết sưởi ấm, làm lành những trái tim.
Ca khúc là như một chuyến tàu trở về quá khứ để tìm lại những ký ức. Dù đứng trước tâm thế của một người đã để lỡ tình yêu nhưng mọi ký ức vẫn vẹn nguyên, vẫn ngọt ngào. Trong những suy tư được gửi gắm vào ca từ, tác giả đã không để cảm xúc lạc lõng của hiện tại làm méo mó đi quá khứ. Những khát khao vẫn còn, những xúc cảm yêu thương vẫn cháy.
Phải có một tâm thế tĩnh mới có thể viết ra được những ca từ ấm áp như vậy "Một sáng thức dậy, nhìn thấy em bên mình, thấy em ngủ vùi trong vòng tay anh, cuộn tròn thì thầm bên anh. Kìa nắng lên rồi, buổi sáng yên vui trong tiếng nhạc. Có bao giờ đông ngọt ngào đến thế? Mùa đông dịu dàng đến thế! Lắng nghe tiếng em khẽ cười."
Trong một lần trò chuyện gần đây với Phạm Toàn Thắng, anh chia sẻ vài điều về ca khúc. Anh chia sẻ "Những sáng mai hay hoàng hôn thời tiết lành lạnh rất phù hợp để thưởng thức. Tôi có cảm giác như một câu chuyện được lặp lại, ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ để thấy lòng ấm áp tí chút".
Dù níu kéo ký ức thì hiện tại vẫn là một chàng trai cô đơn với những ký ức. Bài hát kết thúc với hình ảnh của ngày mới với những tia nắng đầu tiên. Có lẽ chuyện cũ đã khép, những ẩn ức đã được hóa giải, tâm hồn lại ngập nắng để chờ đợi một chuyện tình mới hơn. "Ngày nắng lên rồi, ngồi viết tiếp những câu chuyện mình, những câu chuyện của mùa đông không em, những câu chuyện xưa dường như đã khép. Chờ tia nắng ban mai về sưởi ấm trái tim anh ."
“Chuyện của mùa đông” có sự đồng điệu với thời tiết miền Bắc trong những ngày cuối thu, chớm đông. Những “câu chuyện mình” của những cá thể cô đơn không hòa vào nhau trên những con đường rộn rã người xe. Những khoảng trời riêng của một người, những phố xá thênh thang.. một mình bước đi. Có những lúc lạc giữa phố xá, tìm kiếm những bóng người thương nhưng không thấy. Con tim vẫn chưa một lần ngủ quên nên vẫn chờ những ngày nắng lên sưởi ấm trái tim.
Hà Anh Tuấn sở hữu giọng hát ấm áp, cảm xúc. “Chàng sơ mi” luôn biết tạo không khí cho những bản nhạc acoustic hay những bản ballad với tiết tấu chậm cùng sự rơi rắc cảm xúc qua mỗi ca từ. Hà Anh Tuấn “bừng tỉnh” trong giọng hát ấm và lên tông ngay đúng thời điểm cần thiết. “Chuyện của mùa đông” được Hà Anh Tuấn thể hiện khá kịch tính nhưng vẫn rất tình cảm.
…
“Chuyện của mùa đông” là ca khúc dành cho những chiều mưa phùn; và cho những kẻ vẫn còn cô đơn. Những người phụ nữ sẽ chuẩn bị bữa tối đơn sơ trong tiếng thủ thỉ của những cảm xúc chân thành vị tha. Những người đàn ông sẽ pha cho mình một cốc nước ấm nóng, thư giãn sau những mệt nhọc một ngày. Cả hai sẽ lơ đãng đôi lúc rồi bị kéo vào một câu chuyện của mùa cũ. Họ thấy bóng dáng của mình trong đó, tuy rất ít, nhưng vẫn mỉm cười.
Gỗ (Depplus.vn/MASK)
Hiệu chỉnh: