- Tham gia
- 26/8/2010
- Bài viết
- 2.078
Đông ...khi mà mùa thu bị xua đuổi bởi những cơn gió mùa nhè nhè ..thế roài gió về mạnh hơn gió táp vào mặt gió rít lên đập vào khung cửa kính lạnh lùng ..tiếng rít lên khô khốc heo hút của cánh cửa gỗ lâu ngày hok đóng mở..đó là khi mùa đông về thực sự
Bầu trời xám ngoét...âm u tối lạnh..cái hơi lạnh nó trải dài ra lan vào từng góc khuất nhất để roài nhìn lên trời thấy cả bầu trời là 1 sắc âm u không màu không sắc u ám như nghĩa địa buổi chiều tà. Trời mùa đông gió rít lên gió táp những hơi lạnh vào mặt gió hùa theo cái lạnh ...
Mùa đông buổi sáng trời ẩm mốc để như bắt đầu 1 sinh khí cho ngày mới , những cành khô không chịu được sức mạnh của những cơn gió đêm qua day dứt níu kéo cố trụ lại trên những thân cây sù sì rêu mốc bám đầy thì sáng nay đã phải lìa cành rơi xuống mái tôn gợi nên 1 âm thanh chết chóc..buổi sáng những kon chim lợn kiếm ăn muộn màng đêm qua vội vàng lẩn tránh kèm theo những tiếng éc éc ..ghê hồn..một âm thanh hỗn độn của ngày và đêm của sự sống và cái chết. Cả 1 thế giới là 1 màn sương u mờ huyền ảo ..khi hơi lạnh lùa vào mơn man như trêu đùa thách thức và ngăn cản. Và để rồi nếu có 1 tia nắng iếu ớt lọt xuống đâm thủng 1 góc của cái bức màn lạnh lẽo í thì hanh khô rát bỏng cả da mặt không đủ để hâm nóng cái gió cái lạnh nơi đâu. Cũng chẳng thể hiểu được cái lạnh ẩn trốn nơi nào mà cứ ùa vào thoát ẩn thoắt hiện .Gió mùa đông , lạnh mùa đông là đứa trẻ trốn tìm giỏi giang nhất thế gian, nhanh chóng hiện lên trêu đùa để roài cố tìm cũng không thể biết nó trốn nơi đâu..mà ghét nhất cái kiểu trốn tìm thoắt ẩn thoắt hiện như thế..như trêu đùa như hờn dỗi như thách thức người khác.
[/FONT]
Đông, đi ra ngoài đường gió thổi như tát vào mặt chả dám đi nhanh..sáng dậy muộn đi học thêm muộn tắc đường dừng lại đi chậm bon chen trong đám người cố len cố lách lên tự nhiên cảm thấy ấm hơn, đường như gió hok có chỗ len lỏi trong đó...rồi cũng chẳng giám phóng nhanh vượt ẩu hok phải vì buổi sáng ngã tư đèn xanh đèn đỏ nào cũng có vài anh công an đứng dó mà đơn giản vì đi nhanh gió như những lưỡi dao lướt trên mặt ...lạnh buốt run rẩy.....Mà nếu những ngã tư xanh đỏ í có anh áo vàng cầm cái đùi cui nhìu màu sặc sỡ thì mình cũng...cố mà vượt cho nhanh mà cũng chả sợ bị bắt đâu bởi vì mình là ai cơ chứ? Mình là người đi xe đạp...
[/FONT]
Đông, đủ để thấy thìa kem tan dần trong miệng lạnh buốt lạnh tới mức xì khói..đủ để thấy rằng vẫn có thứ lạnh hơn mùa đông rất nhìu.
[/FONT]
Mùa đông lạnh hok dám đi nhanh để có thể thấy được cái hối hả xung quanh để có thể thấy được chiếc lá vàng sắp lìa cành chao liệng rồi đột ngột rơi xuống v**** hè sáo rỗng ..... Để thấy trong 1 tán lá nào đó có kon chim sẻ xù lông vươn cái mỏ ra r**** lông r**** cánh mà chả dám bay lên..để có tiếng gật gù của chim cu gáy vọng về( cái này là ảo thôi- chim ku gáy bi h chiên ròn hít roài)...
[/FONT]
Mùa đông để thấy được cái nóng của cốc bát bảo ở vìa hè Cát Linh đủ làm đôi tay lạnh ngắt ấm dần lên đủ để thấy vị ngọt thơm của bắp ngô nướng ở phố Chùa Láng và để trùm chăn kín đầu lơ mơ nge nhạc.....thò tay ra ngoài nhón ngô cay..và rấm ríc
.
[/FONT]
Đông để thấy ban ngày ngắn hơn....trời tối hơn và điều đó là ngủ nhiều hơn( thật thích với mình)
[/FONT]
Đông để thấy rằng quanh mình có những đứa bạn thật tốt( hợ bi giờ mí nhớ nợ khao nhìu người quá)
[/FONT]
Bên cái lạnh lùng chết chóc của mùa đông theo cái nhìn của mình thì mùa đông cũng giúp có đủ thời gian để tĩnh lặng để có thời gian nhìn lại những thứ xung quanh để đi ra khỏi cái hối hả và phát hiện ra những điều bình di nhất ..mà hơn thế nữa mùa đông có bao món ngon ...chẹp chẹp ...lai đói roài
[/FONT]
Bầu trời xám ngoét...âm u tối lạnh..cái hơi lạnh nó trải dài ra lan vào từng góc khuất nhất để roài nhìn lên trời thấy cả bầu trời là 1 sắc âm u không màu không sắc u ám như nghĩa địa buổi chiều tà. Trời mùa đông gió rít lên gió táp những hơi lạnh vào mặt gió hùa theo cái lạnh ...
Mùa đông buổi sáng trời ẩm mốc để như bắt đầu 1 sinh khí cho ngày mới , những cành khô không chịu được sức mạnh của những cơn gió đêm qua day dứt níu kéo cố trụ lại trên những thân cây sù sì rêu mốc bám đầy thì sáng nay đã phải lìa cành rơi xuống mái tôn gợi nên 1 âm thanh chết chóc..buổi sáng những kon chim lợn kiếm ăn muộn màng đêm qua vội vàng lẩn tránh kèm theo những tiếng éc éc ..ghê hồn..một âm thanh hỗn độn của ngày và đêm của sự sống và cái chết. Cả 1 thế giới là 1 màn sương u mờ huyền ảo ..khi hơi lạnh lùa vào mơn man như trêu đùa thách thức và ngăn cản. Và để rồi nếu có 1 tia nắng iếu ớt lọt xuống đâm thủng 1 góc của cái bức màn lạnh lẽo í thì hanh khô rát bỏng cả da mặt không đủ để hâm nóng cái gió cái lạnh nơi đâu. Cũng chẳng thể hiểu được cái lạnh ẩn trốn nơi nào mà cứ ùa vào thoát ẩn thoắt hiện .Gió mùa đông , lạnh mùa đông là đứa trẻ trốn tìm giỏi giang nhất thế gian, nhanh chóng hiện lên trêu đùa để roài cố tìm cũng không thể biết nó trốn nơi đâu..mà ghét nhất cái kiểu trốn tìm thoắt ẩn thoắt hiện như thế..như trêu đùa như hờn dỗi như thách thức người khác.
Đông, đi ra ngoài đường gió thổi như tát vào mặt chả dám đi nhanh..sáng dậy muộn đi học thêm muộn tắc đường dừng lại đi chậm bon chen trong đám người cố len cố lách lên tự nhiên cảm thấy ấm hơn, đường như gió hok có chỗ len lỏi trong đó...rồi cũng chẳng giám phóng nhanh vượt ẩu hok phải vì buổi sáng ngã tư đèn xanh đèn đỏ nào cũng có vài anh công an đứng dó mà đơn giản vì đi nhanh gió như những lưỡi dao lướt trên mặt ...lạnh buốt run rẩy.....Mà nếu những ngã tư xanh đỏ í có anh áo vàng cầm cái đùi cui nhìu màu sặc sỡ thì mình cũng...cố mà vượt cho nhanh mà cũng chả sợ bị bắt đâu bởi vì mình là ai cơ chứ? Mình là người đi xe đạp...
Đông, đủ để thấy thìa kem tan dần trong miệng lạnh buốt lạnh tới mức xì khói..đủ để thấy rằng vẫn có thứ lạnh hơn mùa đông rất nhìu.
Mùa đông lạnh hok dám đi nhanh để có thể thấy được cái hối hả xung quanh để có thể thấy được chiếc lá vàng sắp lìa cành chao liệng rồi đột ngột rơi xuống v**** hè sáo rỗng ..... Để thấy trong 1 tán lá nào đó có kon chim sẻ xù lông vươn cái mỏ ra r**** lông r**** cánh mà chả dám bay lên..để có tiếng gật gù của chim cu gáy vọng về( cái này là ảo thôi- chim ku gáy bi h chiên ròn hít roài)...
Mùa đông để thấy được cái nóng của cốc bát bảo ở vìa hè Cát Linh đủ làm đôi tay lạnh ngắt ấm dần lên đủ để thấy vị ngọt thơm của bắp ngô nướng ở phố Chùa Láng và để trùm chăn kín đầu lơ mơ nge nhạc.....thò tay ra ngoài nhón ngô cay..và rấm ríc
Đông để thấy ban ngày ngắn hơn....trời tối hơn và điều đó là ngủ nhiều hơn( thật thích với mình)
Đông để thấy rằng quanh mình có những đứa bạn thật tốt( hợ bi giờ mí nhớ nợ khao nhìu người quá)
Bên cái lạnh lùng chết chóc của mùa đông theo cái nhìn của mình thì mùa đông cũng giúp có đủ thời gian để tĩnh lặng để có thời gian nhìn lại những thứ xung quanh để đi ra khỏi cái hối hả và phát hiện ra những điều bình di nhất ..mà hơn thế nữa mùa đông có bao món ngon ...chẹp chẹp ...lai đói roài