Cảm ơn những người đi qua cuộc đời tôi

ly quoc

I'm fine!
Thành viên thân thiết
Tham gia
18/4/2013
Bài viết
12.616

Cảm ơn những người đã cho tôi một bờ vai để tựa vào, nâng tôi dậy, hay cả những người đã bỏ rơi tôi một mình, để tôi nhìn lại bản thân mình và không lãng phí yêu thương cho những lần sau.

Trong bước đường đời mỗi con người ai cũng đều có những cuộc gặp gỡ, có những lần gặp nhau đôi khi chỉ là thoáng qua không để lại chút ký ức nào. Lại có những cuộc gặp để rồi cả đời nhớ đến, để lại cho ta những kỷ niệm khó phai, một thời gian dù tốt đẹp hay không cũng là một quãng thời gian dài. Những con người sẽ là quá khứ của ngày hôm qua theo cách nói của ngày mai.

Cám ơn những người tôi đã từng gặp, từng quen, mọi người là một phần trong tôi. Mỗi người là một mảnh ghép của bức tranh đang tồn tại trong tôi, dù có người mang cho tôi nỗi đau thương, buồn giận hay những người cho tôi sự yêu thương, chăm sóc...

Tất cả những mảnh ghép ấy đã cho tôi thấy được ý nghĩa của cuộc sống và cho dù chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua. Hay những người ở sâu trong trái tim tôi, những người khiến tôi dành hết sự quan tâm để tôi thấy thời gian thật quý báu dường nào.

5385842709-27778518cf-z-8581-1404782518.jpg

Cám ơn những người tôi đã từng gặp, từng quen, mọi người là một phần trong tôi.

Cuộc sống như một cuộc chạy đua, khó khăn không ít lần làm tôi vấp ngã, cảm ơn những người đã cho tôi một bờ vai để tựa vào, để nâng tôi dậy hay có những người đã bỏ rơi tôi một mình để tôi nhìn lại được bản thân mình và giúp tôi không lãng phí yêu thương cho những lần sau nữa.

Không nhận xét những người đó là xấu hay đẹp, tôi chỉ cần đó là do tất cả chúng ta tạo nên là đủ để gìn giữ lắm rồi. Ừ! Bởi vì đơn giản đó chỉ là cảm xúc thôi.

Thời gian qua không đủ để tôi nhớ tên hay nói chuyện với từng người bởi vì ai cũng có lý do của riêng mình. Nhưng cũng đủ để chúng ta chào nhau hay ít nhất cũng mỉm cười được với nhau khi gặp nhau trên đường đời sau này.

Nếu được lựa chọn lại, tôi vẫn sẽ chọn cuộc sống của mình bây giờ, không thay đổi bất cứ điều gì hết vì trải qua những mệt mỏi, tổn thương thì tôi mới biết trân trọng những hạnh phúc mình đang có trong tay.

Mà cũng đúng bởi vì sau này, để gặp lại được mỗi người cũng sẽ là một “chặng đường gian nan”. Tôi sẽ luôn coi như đó là những kỷ niệm đẹp được xếp gọn vào một nơi trong quá khứ, để sau này bất cứ khi nào cần ta có một nơi bình yên để tìm về. Và tôi cũng chắc chắn rằng tất cả mọi người đều sẽ vô cùng trân trọng nó. Tất cả mọi người.

Theo Bảo Việt
 
×
Quay lại
Top Bottom