- Tham gia
- 16/11/2011
- Bài viết
- 14.545
Gặp lại anh sau bao ngày xa cách, tưởng như có rất nhiều chuyện để nói, vậy mà cả hai đứa lại cùng ngồi lặng im. Anh không khác trước nhiều, vẫn cái vẻ ngoài được chăm chút tỉ mỉ và vẫn không quên xức một chút nước hoa trước khi bước ra khỏi nhà. Ngay cả cái dáng ngồi trầm ngâm nhìn xa xăm ấy hình như cũng chẳng thay đổi. Có lẽ nào chính lòng người mới là thứ dễ thay đổi hơn?! Hơn một năm về trước cũng chính tại quán cà phê này anh chỉ im lặng khi nghe em “chất vấn”. Biết em ghét sự dối trá, nhất là sự dối trá trong tình yêu nên khi ấy anh mới chọn giải pháp im lặng phải không?! Em quay lưng bước ra về mà trong lòng thì quặn lại. Có thể anh không hiểu được rằng việc đưa ra quyết định từ bỏ người đàn ông mà mình đã từng trao trọn cả trái tim chính là điều đau đớn nhất đối với em. Những ngày đầu chia tay anh mọi thứ trong em đều sụp đổ hết. Tình yêu, niềm tin, hy vọng bỗng chốc tan biến và có lẽ cả cuộc sống của em cũng tan theo nếu như không có gia đình và bạn bè luôn bên cạnh. Em bị nhấn chìm trong mớ cảm xúc hỗn loạn, có cả hờn giận, có cả yêu thương… Em chẳng làm nổi việc gì, bỏ bê hết mọi công việc, đầu óc thì giống như một người nửa say nửa tỉnh cứ luôn hoài niệm về những gì đã qua. Em đã từng ngất lên ngất xuống rồi lại lịm đi khi những yêu thương trong quá khứ hiện về.
Em đã từng trải qua thời kỳ sống trong đau khổ (Ảnh minh họa)
Những tưởng rằng em sẽ không thể nào vượt qua được chuỗi ngày đen tối đó, vậy mà cuối cùng mọi thứ cũng qua đi. Có người con gái nào khi yêu lại không mơ mộng và chính vì mơ mộng quá nhiều nên sự thất vọng của em mới càng thêm nặng nề. Em đã buồn bã, đau đớn, thất vọng lắm nhưng vẫn chấp nhận, vẫn mỉm cười đứng dậy và vượt qua. Ngày hôm nay, hơn một năm sau khi chia tay anh hẹn gặp em và đề nghị: “Mình làm lại từ đầu nhé!”. Nếu là một năm trước thì có thể em đã đồng ý, còn bây giờ thì “vật đổi sao rời”, mọi thứ đều đã khác với ngày xưa. Anh đã bước đi rồi tại sao còn quay lại? Phải chăng anh đang hối hận, nhưng có lẽ sự hối hận ấy đã quá muộn màng. Anh không biết rằng trước anh lòng em đã chẳng còn giông bão, đối diện với người đàn ông mà mình đã từng đặt trọn cả tình yêu lòng em đã chẳng nổi sóng nữa rồi. Những ngày tháng qua em đã chọn cho mình cách sống bướng bỉnh, vì thế trái tim của em đã chai sạn, lì lợm mất rồi. Em bằng lòng với cuộc sống hiện tại và bằng lòng với những gì mình đang có trong tay. Em sẽ trân trọng người đang ở bên cạnh và yêu thương mình thực sự (Ảnh minh họa)
Em thừa nhận rằng tình yêu dành cho anh còn chưa cạn hết, thế nhưng sẽ không bao giờ em chấp nhận lời đề nghị yêu lại từ đầu. Khó khăn lắm em mới tìm được sự bình yên về cho tâm hồn mình, vậy nên chẳng dại gì em lại đem đánh đổi. Mẹ vẫn bảo với em rằng là con gái thì nên chọn ở bên cạnh một người đàn ông yêu mình nhiều hơn là mình yêu họ, vì thế em sẽ bỏ lại kẻ đã từng khiến mình sống dở chết dở để gắn bó với người đàn ông một lòng một dạ yêu thương em. Em mãn nguyện với sự lựa chọn ấy của mình và vẫn đang sống rất hạnh phúc. Cuộc sống luôn là thế, không ai biết trước được điều gì sẽ xảy ra. Những người giống như anh thì đi mãi, đi mãi có lẽ cũng không bao giờ tìm thấy hình hài của hạnh phúc bởi suy cho cùng thì anh có biết cách cảm nhận và trân trọng hạnh phúc đang hiện hữu đâu. Dù sao thì em cũng phải cảm ơn anh, bởi nhờ có sự tàn nhẫn của anh trong quá khứ mà giờ đây em biết yêu thương và trân quý hơn những điều chân thành và giản dị đang ở bên cạnh mình.