cái đầu trọc

hoangthu2703

Banned
Tham gia
18/7/2015
Bài viết
0
cuộc đời quả ko đơn giản có chúng ta tí nào. Để tồn tại trên cuộc sống này đã khó. Và để tồn tại và khiến cho hài hòa những mối quan hệ và các người xung quanh thì là điều thực sự khó khăn. mang người nhắc ko gì sở hữu thể mang sức mạnh lơn hơn mồm thiên hạ. Cũng đúng, thế nhưng đừng để bất cứ điều gì làm ảnh hưởng đến ai cả. Tuy nhiên hãy sống thoả thích mang chính mình đừng lô âu quá về những điều ko đâu cả.

xem thêm truyen ngan

Abarisio ra phố, bảo là đi cắt tóc. Hai tiếng đồng hồ sau, anh về nhà với loại đầu cạo trọc nhẵn lì.

Chị vợ gào lên:

- Lại dở trò gì thế, Abarisio? Thế này thì còn ra cái bộ dạng gì hả, trời ơi là trời!

Anh chồng không thay đổi nét mặt: “Mốt mùa hè đấy!”.

- Mùa hè cũng được, mùa đông cũng được, đầu tóc anh thế này thì từ nay đừng bao giờ mường tượng chuyện bảo em đi ra phố có anh!

Abarisio xoa xoa chiếc đầu trọc của mình:

- chúng ta cứ đi xem sao. Em thay áo quần nhanh lên, chuẩn bị đi xem phim mang anh!

Thấy vợ quay người đi, anh chồng gõ tay xuống bàn giục: “Nhanh lên nào! Chỉ mang 10 phút thay quần áo thôi đấy!”.

Chị tròn mắt sững sờ: Lấy nhau 10 năm nay, lần đầu tiên thấy chồng đề cập với mình bằng loại giọng hách dịch như thế. “Anh nói kiểu gì thế hả?” - chị vặn lại.

Anh chồng vẫn không chút nào tỏ vẻ yếu đuối:

- nói kiểu gì mặc tôi, dù không còn đầu tóc nữa thì hôm nay chúng ta vẫn nhất thiết buộc phải cộng đi xem phim!

- Được thôi, đi thì đi. Nhưng bắt buộc đợi khi nào rạp chiếu bóng tắt đèn mới vào đó.

Abarisio không đùa chút nào. Đây là lần trước tiên trong 10 năm nay anh cố gắng giành quyền làm cho chủ gia đình. Trước đây, đa số việc của anh, từ để đầu tóc kiểu gì, mặc chiếc sơ mi hoặc áo vét nào, thắt mẫu cà vạt nào, đi đôi giày nào, thậm chí đôi tất nào, cũng đều do vợ quyết định tuốt tuồn tuột. cách đây ít lâu, 1 người bạn trạng sư bảo anh, trong gia đình chồng cần làm cho chủ chứ đừng bao giờ để vợ làm cho chủ. bữa nay là ngày anh cho rằng phải bắt đầu thay đổi cách sống của mình. Thế là Abarisio tới hiệu cắt tóc bảo ông thợ cạo trọc đầu cho mình. Anh khoái chí cười thầm.

Lần thứ 1 trong 10 năm nay, chị hạ rẻ giọng tranh biện với chồng:

- Abarisio này, em thấy dường như con người anh đã đổi thay rồi nên không? Theo em thì lão thợ cắt tóc đã cạo sạch cả bộ tóc lẫn bí quyết ứng xử có văn hóa của anh rồi ấy.

- Từ hôm nay trở đi, anh tự săn sóc đầu tóc của mình, ko phải em quản lý nó nữa. Anh... là như thế đấy, đầu trọc lóc, muốn đi đâu thì đi. giả dụ em còn là vợ anh, còn muốn dùng họ của anh (phụ nữ Brazil sau khi cưới buộc phải lấy họ của chồng, bỏ họ cũ của mình), thì mỗi lúc ra ngoài phố em đều bắt buộc đi cùng sở hữu anh, hiểu chưa?

Chẳng biết khiến cho như thế nào, chị đành theo chồng ra đường. Họ lên một chiếc taxi. Chị xấu hổ ngượng chín người chỉ muốn chui xuống đất, mấy lần định quay mặt đi, nhưng Abarisio cứ luôn mồm gọi “Em thân yêu của anh!”, lại còn thân mật ấp ôm lấy vợ. Đã lâu lắm chẳng thấy anh ta làm cho như thế, ít nhất là khi ra đường.

Hai người tới rạp chiếu bóng. Hãy còn sớm, họ đành đứng trong phòng chờ. Anh ra vẻ tỉnh bơ, còn chị thì luôn cảm thấy người kế bên đang cười mình khoác tay một lão ngố đầu trọc lóc.

- Em đi mua gói kẹo nhé, lập tức quay lại ngay thôi – Chị vợ bảo chồng thế, rồi biến mất trong đám người đang lũ lượt ra ra vào vào.

Mãi chẳng thấy vợ quay lại, Abarisio đành đứng ngây người chờ đợi. Ai nấy cứ tưởng anh là 1 pho tượng trọc đầu.

Chờ đã tương đối lâu, Abarisio nóng ruột vào trong rạp xem phim một lúc, nhưng vì mải lo nghĩ chuyện vợ đi đâu không thấy trở lại, phải anh xem phim mà chẳng hiểu gì sất. Cuối cùng, anh bỏ ra phố, gọi taxi về nhà.

Chị vợ đang nằm trên gi.ường khóc rưng rức, trùm kín trong mẫu chăn:

- Abarisio, anh về đó à?

Anh chồng chẳng kể chẳng rằng đi vào phòng ngủ, kéo dòng chăn ra. bỗng nhiên anh lùi lại mấy bước, định thần hít 1 khá dài: Trời ơi, té ra cô ta cũng cạo trọc đầu rồi à?!

Chị thút thít:

- Ngày - mai - anh - đi - xem - phim - sở hữu - em, rõ - chưa?

Abarisio chẳng nghe thấy gì hết, anh hoa mắt ngã vật xuống sàn nhà.

xem tiếp truyen ngan hay
 
Khi đọc câu chuyện trong truyện ngắn này mình đã có thật nhiều cảm xúc. Có vui có buồn, cảm ơn tác giả gửi đến 1 truyện ngắn đến như vậy. Mong có dịp được đọc các truyện ngắn của bạn nhiều hơn
 
×
Top Bottom