- Tham gia
- 7/11/2010
- Bài viết
- 89
Đây là lá thư nói về câu chuyện có thật.
Anh yêu dấu!
Anh đừng suy nghỉ như vậy có được không?chuyện 3 va anh 7 chắc cũng muốn tốt cho e nên mới làm vậy,thực ra xảy ra chuyện nhu6 vậy không ai muốn cả,gia đình e không ai ghét anh và cũng không tri cứu chuyện đó nữa.Hôm qua 3 xĩn 3 không biết gì,mẹ thì ngũ,chị 4 cũng không biết chuyện gì đâu,chuyện a chơi khuya hoặc ngũ lại không ai nói gì.Miễn là a và e quan hệ trong sáng là được rồi,ba thương a lắm thật đó.Chuyện a nói với e thật ra 2con đường đó e không biết chọn con đường nào?Nếu như chọn con đường theo a thì e trở thành đứa con bất hiếu,mọi người sẻ nghĩ e là đứa con gái hư hỏng,…còn nếu chọn con đường còn lại thì a nghĩ e không yêu a thật lòng,không đủ can đảm để yêu và đi theo a…thật ra 2con đường rất khó chọn,1 bên là người yêu,1 bên là gia đình,đối với e bên nào cũng quan trọng nhưng a là người quan trọng nhất đối với e.Anh nói là chuyện a và e hãy xem như một giấc mơ,rồi sẻ quên được a,bây giờ a ghét e rồi không cần e nữa,anh không muôn gặp e và gia đình cũa cả 2,e biết là tuy ngoài a nói như vậy nhưng trong lòng a rất đau,thật ra trên đời này e chỉ có a thôi e không muốn wuen một ai khác,vì trái tim e không làm theo được những gì a nói lúc tối,nó chỉ muốn giữ a lại giữ a lại mãi mãi,a bỏ rơi e như vậy thì e biết sống ra sao?a biết là e không thể thiếu a mà.Vậy mà a nỡ thốt ra hững lời mà tận đáy lòng mình không mong muốn.Anh bỏ đi như vậy a sống ra sao,bản thân a sẻ như thế nào,còn gia đình của mình nữa.Chẳng lẻ a bỏ đi đẻ mọi người lo lắng,a tưỡng là a bỏ đi e sẻ quên được a sao?a làm như vậy e càng thấy lo lắng.Anh cũng biết là e sắp thi tốt nghiệp rồi chắc e chết mất quá.Anh những lỗi lầm gì thì cũng sữa được mà,trong lòng e và mọi người a vẫn là một người tốt đẹp ,đàng hoàng,siêng năng,chịu khó.Em xin a đừng bỏ đi,đùng bỏ đi,đừng bỏ e mà đi mà a.Ngày tháng trôi đi e phải sống trog buồn đau,trong nhớ thương,e cần nghe thấy a cười,làm sao đẻ quên a,làm sao để quên ngày tháng ta có nhau….e không biết có thể làm được đều đó không,thật ra e sống không thể quên được anh.
Vợ Çoñ †ội Ñghiệp
10-3-2008
Võ Thị Kim Chi
Anh yêu dấu!
Anh đừng suy nghỉ như vậy có được không?chuyện 3 va anh 7 chắc cũng muốn tốt cho e nên mới làm vậy,thực ra xảy ra chuyện nhu6 vậy không ai muốn cả,gia đình e không ai ghét anh và cũng không tri cứu chuyện đó nữa.Hôm qua 3 xĩn 3 không biết gì,mẹ thì ngũ,chị 4 cũng không biết chuyện gì đâu,chuyện a chơi khuya hoặc ngũ lại không ai nói gì.Miễn là a và e quan hệ trong sáng là được rồi,ba thương a lắm thật đó.Chuyện a nói với e thật ra 2con đường đó e không biết chọn con đường nào?Nếu như chọn con đường theo a thì e trở thành đứa con bất hiếu,mọi người sẻ nghĩ e là đứa con gái hư hỏng,…còn nếu chọn con đường còn lại thì a nghĩ e không yêu a thật lòng,không đủ can đảm để yêu và đi theo a…thật ra 2con đường rất khó chọn,1 bên là người yêu,1 bên là gia đình,đối với e bên nào cũng quan trọng nhưng a là người quan trọng nhất đối với e.Anh nói là chuyện a và e hãy xem như một giấc mơ,rồi sẻ quên được a,bây giờ a ghét e rồi không cần e nữa,anh không muôn gặp e và gia đình cũa cả 2,e biết là tuy ngoài a nói như vậy nhưng trong lòng a rất đau,thật ra trên đời này e chỉ có a thôi e không muốn wuen một ai khác,vì trái tim e không làm theo được những gì a nói lúc tối,nó chỉ muốn giữ a lại giữ a lại mãi mãi,a bỏ rơi e như vậy thì e biết sống ra sao?a biết là e không thể thiếu a mà.Vậy mà a nỡ thốt ra hững lời mà tận đáy lòng mình không mong muốn.Anh bỏ đi như vậy a sống ra sao,bản thân a sẻ như thế nào,còn gia đình của mình nữa.Chẳng lẻ a bỏ đi đẻ mọi người lo lắng,a tưỡng là a bỏ đi e sẻ quên được a sao?a làm như vậy e càng thấy lo lắng.Anh cũng biết là e sắp thi tốt nghiệp rồi chắc e chết mất quá.Anh những lỗi lầm gì thì cũng sữa được mà,trong lòng e và mọi người a vẫn là một người tốt đẹp ,đàng hoàng,siêng năng,chịu khó.Em xin a đừng bỏ đi,đùng bỏ đi,đừng bỏ e mà đi mà a.Ngày tháng trôi đi e phải sống trog buồn đau,trong nhớ thương,e cần nghe thấy a cười,làm sao đẻ quên a,làm sao để quên ngày tháng ta có nhau….e không biết có thể làm được đều đó không,thật ra e sống không thể quên được anh.
Vợ Çoñ †ội Ñghiệp
10-3-2008
Võ Thị Kim Chi