- Tham gia
- 16/10/2018
- Bài viết
- 61
Thơ này mình sáng tác cũng lâu rồi giờ mih reup lại mn thưởng thức nha.
--------
Mình xin giới thiệu ,huyền thoại các bài thơ viết về chủ đề cây tre đa phần nói về nhân cách, đức tính con người Việt. Nếu như cây tre trong thơ của các thi sĩ lớn là hình tượng bất khuất hiên ngang của người cs cách mạng, biểu trưng cho cốt cách người VN. Thì thơ mình nhẹ nhàng hơn , nội dung thơ hướng về hình ảnh "từng rặng tre" biểu trưng cho một gia đình.Từng gia đình ấy Cùng nhau gắn kết xây nên truyền thống văn hoá VN ,rất đậm đà, rộn tiếng dân ca.Rồi từ gia đình,mà nơi đã sản sinh ra bao tâm hồn Việt dù ở bất cứ thời đại nào...
Từ xa đã thấy bóng xanh
Hương tre ngào ngạt mát lành hè oi
Dáng tre đứng thẳng đất trời
Như cô thiếu nữ tóc xanh thuở nào
Âm thầm se chỉ xanh xao
Dệt thêu bóng mát xua bao nỗi niềm
Giữa đàn con nhỏ ấm êm
Mà tre vẫn giữ áo manh mặc hoài
Măng non hạnh phúc nhất đời
Mẹ cha nhường ấm lại còn xơi no
Dầm mưa dãy nắng cùng lo
Chở che chúng lớn ,lũy to như thành.
Trong đàn cha mẹ ốm xanh
Đứa con thì mập cao nhanh từng ngày
----
Nhưng ơn cha mẹ măng ghi
Vút cao vươn thẳng uy nghi giữa đàn.
Nhớ sao những bụi đầu làng
Xa quê mà vẫn mác man tấm lòng
Phận đời có kiếp long đong
Lũy tre vẫn ngát ,đổ bóng trời xa
Nhớ sao ngày tháng đã qua
Tre xưa như vẫn hát ca sử dài.
Nhớ chiều tiếng tre xào xạc
Ru đàn con ngủ in tạc giấc say
Rằng xưa tre vẫn xanh xao
Nhưng tre vẫn đứng chống cao đất trời.
Nhớ sao truyện làng Phù Đổng
Anh hùng Thánh Gióng pha xông giặc thù
Kiếm sắt gãy chàng không nao núng
Thuận tay bật tung tre ngà
Quật thằng giặc dữ kêu la
Ba chân bốn cẳng chạy xa về nhà
Nhớ chăng anh hùng đan sọt
Lo dân nghĩ nước máu đỏ vọt lan
Hưng Đạo Vương kêu chàng đứng dậy
Gọi lính băng bó xong xây nước nhà.
Nhớ chăng truyện tre trăm đốt
Người ngay lòng thẳng Bụt hiền giúp cho
Ai Nhớ chăng ngụ ngôn đó
Thương đám con thơ bất hòa gây chuyện
Người cha đặt lên túi tiền
Thách con nào bẻ một liền bó tre
Đám con thơ ganh bẻ đũa
Nhưng đứa nào cũng chịu thua lắc đầu
Cha cười hiền bảo đám con
Làm sao bẻ được em anh một nhà.
Ai thương tre mọc giữa trời
Nắng bao nhiêu nắng khổ phơi cực vò
Cây tre, mẹ của măng thơ
Ru đàn con ngủ mộng mơ nắng chiều.
Suốt đời lo măng êm ấm
Lá đâm se chỉ âm thầm ngày qua
Tre xưa ngả bóng vàng ra
Khóc thương đỏ mắt người xa trở về.
--------
Mình xin giới thiệu ,huyền thoại các bài thơ viết về chủ đề cây tre đa phần nói về nhân cách, đức tính con người Việt. Nếu như cây tre trong thơ của các thi sĩ lớn là hình tượng bất khuất hiên ngang của người cs cách mạng, biểu trưng cho cốt cách người VN. Thì thơ mình nhẹ nhàng hơn , nội dung thơ hướng về hình ảnh "từng rặng tre" biểu trưng cho một gia đình.Từng gia đình ấy Cùng nhau gắn kết xây nên truyền thống văn hoá VN ,rất đậm đà, rộn tiếng dân ca.Rồi từ gia đình,mà nơi đã sản sinh ra bao tâm hồn Việt dù ở bất cứ thời đại nào...
Từ xa đã thấy bóng xanh
Hương tre ngào ngạt mát lành hè oi
Dáng tre đứng thẳng đất trời
Như cô thiếu nữ tóc xanh thuở nào
Âm thầm se chỉ xanh xao
Dệt thêu bóng mát xua bao nỗi niềm
Giữa đàn con nhỏ ấm êm
Mà tre vẫn giữ áo manh mặc hoài
Măng non hạnh phúc nhất đời
Mẹ cha nhường ấm lại còn xơi no
Dầm mưa dãy nắng cùng lo
Chở che chúng lớn ,lũy to như thành.
Trong đàn cha mẹ ốm xanh
Đứa con thì mập cao nhanh từng ngày
----
Nhưng ơn cha mẹ măng ghi
Vút cao vươn thẳng uy nghi giữa đàn.
Nhớ sao những bụi đầu làng
Xa quê mà vẫn mác man tấm lòng
Phận đời có kiếp long đong
Lũy tre vẫn ngát ,đổ bóng trời xa
Nhớ sao ngày tháng đã qua
Tre xưa như vẫn hát ca sử dài.
Nhớ chiều tiếng tre xào xạc
Ru đàn con ngủ in tạc giấc say
Rằng xưa tre vẫn xanh xao
Nhưng tre vẫn đứng chống cao đất trời.
Nhớ sao truyện làng Phù Đổng
Anh hùng Thánh Gióng pha xông giặc thù
Kiếm sắt gãy chàng không nao núng
Thuận tay bật tung tre ngà
Quật thằng giặc dữ kêu la
Ba chân bốn cẳng chạy xa về nhà
Nhớ chăng anh hùng đan sọt
Lo dân nghĩ nước máu đỏ vọt lan
Hưng Đạo Vương kêu chàng đứng dậy
Gọi lính băng bó xong xây nước nhà.
Nhớ chăng truyện tre trăm đốt
Người ngay lòng thẳng Bụt hiền giúp cho
Ai Nhớ chăng ngụ ngôn đó
Thương đám con thơ bất hòa gây chuyện
Người cha đặt lên túi tiền
Thách con nào bẻ một liền bó tre
Đám con thơ ganh bẻ đũa
Nhưng đứa nào cũng chịu thua lắc đầu
Cha cười hiền bảo đám con
Làm sao bẻ được em anh một nhà.
Ai thương tre mọc giữa trời
Nắng bao nhiêu nắng khổ phơi cực vò
Cây tre, mẹ của măng thơ
Ru đàn con ngủ mộng mơ nắng chiều.
Suốt đời lo măng êm ấm
Lá đâm se chỉ âm thầm ngày qua
Tre xưa ngả bóng vàng ra
Khóc thương đỏ mắt người xa trở về.
Hiệu chỉnh: