bluesky_9612
Thành viên
- Tham gia
- 17/11/2011
- Bài viết
- 25
Nhiều khi nhìn lại cảm thấy cô đơn...k đơn giản chỉ là xung quanh thiếu vắng tiếng cười or khi nhìn lại chỉ thấy có mình đối diện vs bản thân m`...hoặc đơn giản là sự cảm nhận của chính bản thân tôi k chỉ có thế...nhiều khi k chỉ đơn giản là những khi ngồi 1 mình k có ai bên cạnh mà là giữa bạn bè mà tôi k cười k nói..giữa yêu thương mà cảm thấy dửng dưng...khi không ai thấu hiểu và chia sẻ đc..hay chính bản thân cũng k biết mình vì sao lại cảm thấy cô đơn...Ghét cái cảm giác những lúc như thế...cố gắng lao vào đám đông để thấy mình k bị lẻ loi rồi cười nói để thấy mình không buồn tủi.Nhưng nhiều khi giữa đám đông bạn bè ấy...giữa những cuộc nói chuyện & những tiếng cười ấy ng` ta mới thấm sự cô đơn đến tột cùng...Sợ...Rất sợ cảm giác...bỗng dưng thấy mình lạc lõng và xa lạ giữa những tiếng nói cười ấy..Lúc đó...chỉ muốn mình tan biến đi..
Tôi không thế yêu ai đó...mà bên cạnh họ tôi cảm thấy cô đơn...không phải là tôi khó...cũng k phải quá kén chọn ji` cho cam..Tôi có những ng` bên tôi hàng năm trời..tôi có thể hoặc thậm chí nên gật đầu trc sự nhẫn nại và tình yêu thương họ dành cho tôi..Nhưng tôi k làm thế...k thể làm thế..nhiều lúc cũng cảm thấy cô đơn cũng có bao lần muôn nhắm mắt gật đầu...nhưng tôi k thế làm đc...Đơn giản vì bên họ tôi vẫn cảm thấy m` cô đơn quá đỗi cảm thấy xa lạ quá..Biết làm sao bởi trái tim vẫn có lí lẽ riêng của nó..Tôi cực đoan nên vẫn hay lắng nghe trái tim mình...Nhiều khi cảm thấy cô đơn và đơn độc lắm khi nhìn mọi ng` xung quanh mình...chẳng hiểu đc bản thân...Cứ vô tư chờ đợi...trông chờ vào những điều tự nhiên Nhưng có lẽ là do bản thân tôi k đc may mắn.và tôi ghét sự cô đơn
Tôi đang tìm cái ji`...chính bản thân tôi cũng k biết được...nhưng h` đây tôi thấy mình sao cô độc quá...bạn bè xung quanh thì nhiều...nhưng mỗi lần muốn trò chuyện hay tâm sự hay đơn giản chỉ là tán gẫu thì lại chẳng có ai...Đến đứa bạn thân bao năm h` cũng k thấy mặt mũi đâu...ừ thì nó còn nhiều mối quan tâm hơn mình mà...Ừ thì suy nghĩ nhiều quá nên vậy...Nhiều khi chỉ đơn giản là muốn đi đâu đó cũng chẳng biết đi đâu...cứ chôn chân ở nhà thôi...có ng` hỏi thì cũng chỉ cười cho qua chuyện...k lẽ lại nói vs ngta rằng ừ thì muốn đi lắm nhưng biết đi đâu và đi vs ai...nghĩ lại cảm thấy sao tủi thân quá...
Có lẽ...cô đơn quá lâu rồi...để rồi h` nhìn ai cũng có cái cảm giác ngưỡng mộ...hay chỉ đơn giản là mình cũng muốn được quan tâm giống ai...suy nghĩ nhiều quá rồi...chẳng biết h` phải làm sao nữa...Bỗng dưng muốn có một mối quan hệ mập mờ...cao hơn tình bạn nhưng cũng chẳng phải là tình yêu...chỉ đơn giản là alo chát chít mỗi khi 1 trong 2 đứa cảm thấy mệt mỏi vs cuộc sống...chỉ là 1 cái ôm hờ...1 cái nắm tay thật nhè...lang thang dạo phố mỗi khi 1 trong 2 đứa cảm thấy tủi thân...chỉ vậy thôi
Tôi không thế yêu ai đó...mà bên cạnh họ tôi cảm thấy cô đơn...không phải là tôi khó...cũng k phải quá kén chọn ji` cho cam..Tôi có những ng` bên tôi hàng năm trời..tôi có thể hoặc thậm chí nên gật đầu trc sự nhẫn nại và tình yêu thương họ dành cho tôi..Nhưng tôi k làm thế...k thể làm thế..nhiều lúc cũng cảm thấy cô đơn cũng có bao lần muôn nhắm mắt gật đầu...nhưng tôi k thế làm đc...Đơn giản vì bên họ tôi vẫn cảm thấy m` cô đơn quá đỗi cảm thấy xa lạ quá..Biết làm sao bởi trái tim vẫn có lí lẽ riêng của nó..Tôi cực đoan nên vẫn hay lắng nghe trái tim mình...Nhiều khi cảm thấy cô đơn và đơn độc lắm khi nhìn mọi ng` xung quanh mình...chẳng hiểu đc bản thân...Cứ vô tư chờ đợi...trông chờ vào những điều tự nhiên Nhưng có lẽ là do bản thân tôi k đc may mắn.và tôi ghét sự cô đơn
Tôi đang tìm cái ji`...chính bản thân tôi cũng k biết được...nhưng h` đây tôi thấy mình sao cô độc quá...bạn bè xung quanh thì nhiều...nhưng mỗi lần muốn trò chuyện hay tâm sự hay đơn giản chỉ là tán gẫu thì lại chẳng có ai...Đến đứa bạn thân bao năm h` cũng k thấy mặt mũi đâu...ừ thì nó còn nhiều mối quan tâm hơn mình mà...Ừ thì suy nghĩ nhiều quá nên vậy...Nhiều khi chỉ đơn giản là muốn đi đâu đó cũng chẳng biết đi đâu...cứ chôn chân ở nhà thôi...có ng` hỏi thì cũng chỉ cười cho qua chuyện...k lẽ lại nói vs ngta rằng ừ thì muốn đi lắm nhưng biết đi đâu và đi vs ai...nghĩ lại cảm thấy sao tủi thân quá...
Có lẽ...cô đơn quá lâu rồi...để rồi h` nhìn ai cũng có cái cảm giác ngưỡng mộ...hay chỉ đơn giản là mình cũng muốn được quan tâm giống ai...suy nghĩ nhiều quá rồi...chẳng biết h` phải làm sao nữa...Bỗng dưng muốn có một mối quan hệ mập mờ...cao hơn tình bạn nhưng cũng chẳng phải là tình yêu...chỉ đơn giản là alo chát chít mỗi khi 1 trong 2 đứa cảm thấy mệt mỏi vs cuộc sống...chỉ là 1 cái ôm hờ...1 cái nắm tay thật nhè...lang thang dạo phố mỗi khi 1 trong 2 đứa cảm thấy tủi thân...chỉ vậy thôi