- Tham gia
- 8/3/2011
- Bài viết
- 751
Một cô bé luôn mong muốn tìm kiếm được cho mình 1 cuộc sống vẹn toàn.Cô cầu xin Thượng Đế ban cho cô mọi thứ cô ao ước.
Thượng Đế xuất hiện và bảo với cô bé: "con hãy đi theo con đường lộng gió phía trước, ở đó có hàng răm triệu hòn đá nhỏ. Ta cho con thời hạn là 365 ngày để để nhặt một hòn đã lớn nhất mà con có thể tìm thấy.Hòn đá càng to thì ta càng ban cho con nhiều hơn.Điều kiện đặt ra là khi con đi qua rồi thì ko được quyền quay lại .Vì vậy hãy suy nghĩ thật cẩn thận trước khi con chọn hòn đá cho mình".
Cô bé cảm thấy thật sung sướng và bắt đầu bước vào hành trình của mình trên con đường lộng gió để tìm kiếm "hạnh phúc lớn nhất" cho cuộc đời cô.Tuy nhiên mỗi khi bắt gặp 1 hòn đá to lối đi, cô lại do dự và tự nhủ với lòng mình "chắc hòn đá kế tiếp sẽ to hơn nhiều". Nhiều ngày, nhiều tuần và nhiều tháng trôi qua rồi cô cũng đi gần đến hết con đường và chợt nhận ra rằng cô đang ko còn đủ thời gian và cơ hội để chọn những hòn đá to. Vì vậy cô đành phải nhặt vội vàng 1 hòn đá nhỏ ven đường.
Cuộc sống cũng như vậy. Chúng ta luôn tìm kiếm 1 người bạn đời hoàn hảo, một căn nhà hoàn hảo, một chiếc xe hoàn hảo...và ko bao giờ nhận ra được rằng ta đang bỏ phí biết bao thời gian và cơ hội.
chúng ta sinh ra không phải là người hoàn hảo và cũng không phải để yêu một con người hoàn hảo mà là để học cách yêu người không hoàn hảo một cách hoàn hảo.
thật vậy.một tình yêu hoàn hảo là 1 tình yêu đẹp nhất mà hiện nay cô bé đang rất cần.từ trước tới nay cô bé vẫn cô đơn.vẫn 1 mình ôm trái tim băng giá.lạnh lẽo vô cùng.nhìn cô bé có ai nghĩ là cô dang cô đơn đâu.
cô được mọi người nhận xét là dễ gần.hay cười vui tính và nhất là cô có trái tim băng giá một trái tim lạnh lùng tới vô cảm.ngồi gần cô mà như bên cạnh một cánh đồng tuyết.cô sợ 1 tình yêu vô nghĩa.
cô xa lánh với tất cả các chàng trai có ý với cô.cô đã cho qua rất nhiều cơ hội.dẫu biết trong thâm tâm rất cô đơn nhưng hành động của cô thật là khác ngốc nghếch.có thế nói là như vậy.mặt luôn cười tươi nhưng trái tim đang khóc.khóc vì cô đơn vì bản thân.luôn kìm nén tình cảm.ko cho phép bản thân được tự do dù chỉ là phút giây.vì cô nghĩ ko có ai thuộc về ai mãi mãi rùi cũng sẽ ra đi.cô sợ 1 vết thương.vì cô biết vết thương 1 khi đã xảy ra thì sẽ ko bao giờ lành lại.
cô vẫn mơ có 1 tình yêu,có 1 ai đó xua tan trái tim băng,nhưng ko có ai hết ko 1 ai.cô đã khóa cửa sổ bản thân quá chặt.ko phải cô kén chọn gì nhưng chỉ cần 1 tình yêu chân thật.cô cũng biết 1 khi cô đã yêu thì cô sẽ rất chung thủy.
chắc ko ai ngoài cô biết vì sao tim cô băng giá như thế. cô sẽ ko bao giờ nói ra đâu.đó là bí mật và cô sẽ chôn vùi bí mật đó ko bao giờ lôi lên nữa.những hoài niệm kí ức buồn.
trái tim cô chưa bao giờ yêu.chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ bị thất bại trong tình yêu nên cô đã đóng băng lại ko cho ai làm nóng nó lên.cô chơi với ai rất là vui.nhưng khi người ta thích cô thì cô lại lạnh băng với người ta luôn.đó là cách duy nhất là cô có thể bảo vệ được trái tim băng của mình. từng đêm và từng đêm chỉ cô vẫn ôm trái tim đơn côi 1 mình ngồi nhấp nháp ly cafe ko đường.đắng đó, nhưng lại rất thơm ngon.đã có bao chàng trai trên thế giới này đã ko biết rằng mình đã bỏ quên 1 cô bé tốt bụng, vui vẻ, hay cười,ko xinh nhưng được goi là khá dễ thương và rất duyên."đó là do người ngoài nhận xét".hihi.cuộc sống sẽ dễ chịu nếu như trái tim cô ấm áp trở lại.nhưng liệu có ai ko?có ai dám sưởi ấm cho trái tim băng này chăng?cô hàng đêm vẫn nhìn lên rời cầu xin được thượng đế ban cho mình 1 tình yêu đẹp,cô đã xác định yêu là cưới.cô vẫn đang sợ,cô ko muốn thử,ko muốn hành động,cho tới bây giời vẫn thế,cô vẫn chỉ 1 mình nhưng cái cảm giác này hình như đối với cô quen rùi thì phải. nhiều lúc cô đã khóc thầm rất nhiều, chỉ 1 mình buồn trong căn phòng tối thui thủi. cô nhìn vẻ bề ngoài rất cứng cỏi,rất mạnh mẽ nhưng mà cô đã yếu đuối , rất yêu đuối,bề ngoài của cô khác với bên trong lắm, những người thích cô trước kia đã ko biết điều này.đã ko biết cô rất ấm áp, ko băng giá như bề ngoài đâu.
1 cô bé được coi là rất kì lạ, khó hiểu, đúng ko? xin thượng đế hãy ban cho cô được hạnh phúc, được mãi vui vẻ,2 chữ hạnh phúc đáng giá với cô biết bao, hy vọng những giọt nước mắt của cô sẽ ko còn rơi khi cô đơn nữa, ........và 1 ngày đó sẽ có ai đó làm tan chảy tim cô , để cô ko còn 1 mình nữa, cô sợ 1 mình, vì cô sẽ khóc.......
Thượng Đế xuất hiện và bảo với cô bé: "con hãy đi theo con đường lộng gió phía trước, ở đó có hàng răm triệu hòn đá nhỏ. Ta cho con thời hạn là 365 ngày để để nhặt một hòn đã lớn nhất mà con có thể tìm thấy.Hòn đá càng to thì ta càng ban cho con nhiều hơn.Điều kiện đặt ra là khi con đi qua rồi thì ko được quyền quay lại .Vì vậy hãy suy nghĩ thật cẩn thận trước khi con chọn hòn đá cho mình".
Cô bé cảm thấy thật sung sướng và bắt đầu bước vào hành trình của mình trên con đường lộng gió để tìm kiếm "hạnh phúc lớn nhất" cho cuộc đời cô.Tuy nhiên mỗi khi bắt gặp 1 hòn đá to lối đi, cô lại do dự và tự nhủ với lòng mình "chắc hòn đá kế tiếp sẽ to hơn nhiều". Nhiều ngày, nhiều tuần và nhiều tháng trôi qua rồi cô cũng đi gần đến hết con đường và chợt nhận ra rằng cô đang ko còn đủ thời gian và cơ hội để chọn những hòn đá to. Vì vậy cô đành phải nhặt vội vàng 1 hòn đá nhỏ ven đường.
Cuộc sống cũng như vậy. Chúng ta luôn tìm kiếm 1 người bạn đời hoàn hảo, một căn nhà hoàn hảo, một chiếc xe hoàn hảo...và ko bao giờ nhận ra được rằng ta đang bỏ phí biết bao thời gian và cơ hội.
chúng ta sinh ra không phải là người hoàn hảo và cũng không phải để yêu một con người hoàn hảo mà là để học cách yêu người không hoàn hảo một cách hoàn hảo.
thật vậy.một tình yêu hoàn hảo là 1 tình yêu đẹp nhất mà hiện nay cô bé đang rất cần.từ trước tới nay cô bé vẫn cô đơn.vẫn 1 mình ôm trái tim băng giá.lạnh lẽo vô cùng.nhìn cô bé có ai nghĩ là cô dang cô đơn đâu.
cô được mọi người nhận xét là dễ gần.hay cười vui tính và nhất là cô có trái tim băng giá một trái tim lạnh lùng tới vô cảm.ngồi gần cô mà như bên cạnh một cánh đồng tuyết.cô sợ 1 tình yêu vô nghĩa.
cô xa lánh với tất cả các chàng trai có ý với cô.cô đã cho qua rất nhiều cơ hội.dẫu biết trong thâm tâm rất cô đơn nhưng hành động của cô thật là khác ngốc nghếch.có thế nói là như vậy.mặt luôn cười tươi nhưng trái tim đang khóc.khóc vì cô đơn vì bản thân.luôn kìm nén tình cảm.ko cho phép bản thân được tự do dù chỉ là phút giây.vì cô nghĩ ko có ai thuộc về ai mãi mãi rùi cũng sẽ ra đi.cô sợ 1 vết thương.vì cô biết vết thương 1 khi đã xảy ra thì sẽ ko bao giờ lành lại.
cô vẫn mơ có 1 tình yêu,có 1 ai đó xua tan trái tim băng,nhưng ko có ai hết ko 1 ai.cô đã khóa cửa sổ bản thân quá chặt.ko phải cô kén chọn gì nhưng chỉ cần 1 tình yêu chân thật.cô cũng biết 1 khi cô đã yêu thì cô sẽ rất chung thủy.
chắc ko ai ngoài cô biết vì sao tim cô băng giá như thế. cô sẽ ko bao giờ nói ra đâu.đó là bí mật và cô sẽ chôn vùi bí mật đó ko bao giờ lôi lên nữa.những hoài niệm kí ức buồn.
trái tim cô chưa bao giờ yêu.chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ bị thất bại trong tình yêu nên cô đã đóng băng lại ko cho ai làm nóng nó lên.cô chơi với ai rất là vui.nhưng khi người ta thích cô thì cô lại lạnh băng với người ta luôn.đó là cách duy nhất là cô có thể bảo vệ được trái tim băng của mình. từng đêm và từng đêm chỉ cô vẫn ôm trái tim đơn côi 1 mình ngồi nhấp nháp ly cafe ko đường.đắng đó, nhưng lại rất thơm ngon.đã có bao chàng trai trên thế giới này đã ko biết rằng mình đã bỏ quên 1 cô bé tốt bụng, vui vẻ, hay cười,ko xinh nhưng được goi là khá dễ thương và rất duyên."đó là do người ngoài nhận xét".hihi.cuộc sống sẽ dễ chịu nếu như trái tim cô ấm áp trở lại.nhưng liệu có ai ko?có ai dám sưởi ấm cho trái tim băng này chăng?cô hàng đêm vẫn nhìn lên rời cầu xin được thượng đế ban cho mình 1 tình yêu đẹp,cô đã xác định yêu là cưới.cô vẫn đang sợ,cô ko muốn thử,ko muốn hành động,cho tới bây giời vẫn thế,cô vẫn chỉ 1 mình nhưng cái cảm giác này hình như đối với cô quen rùi thì phải. nhiều lúc cô đã khóc thầm rất nhiều, chỉ 1 mình buồn trong căn phòng tối thui thủi. cô nhìn vẻ bề ngoài rất cứng cỏi,rất mạnh mẽ nhưng mà cô đã yếu đuối , rất yêu đuối,bề ngoài của cô khác với bên trong lắm, những người thích cô trước kia đã ko biết điều này.đã ko biết cô rất ấm áp, ko băng giá như bề ngoài đâu.
1 cô bé được coi là rất kì lạ, khó hiểu, đúng ko? xin thượng đế hãy ban cho cô được hạnh phúc, được mãi vui vẻ,2 chữ hạnh phúc đáng giá với cô biết bao, hy vọng những giọt nước mắt của cô sẽ ko còn rơi khi cô đơn nữa, ........và 1 ngày đó sẽ có ai đó làm tan chảy tim cô , để cô ko còn 1 mình nữa, cô sợ 1 mình, vì cô sẽ khóc.......