Bản hợp đồng nguy hiểm (tiếp theo)

KhNhư

Thành viên
Tham gia
1/7/2023
Bài viết
18
Tập 2: Bóng đêm theo dấu
Cơn mưa vẫn dai dẳng phủ lên Sài Gòn một tấm màn xám đục. Con hẻm nhỏ số 37 đã trở lại vẻ im lìm thường nhật, chỉ còn tiếng mưa rơi tí tách trên mái tôn cũ kỹ và những vũng nước loang loáng ánh đèn, lưu giữ dư âm của cuộc đụng độ lúc đêm. Dưới mái hiên một căn nhà, Tuệ An đứng lặng, trầm ngâm, ánh mắt đăm đắm nhìn về phía cuối con hẻm như cố tìm kiếm câu trả lời cho những khúc mắc trong lòng về người đàn ông bí ẩn mang tên Lâm Hải Phong.

Trở về trụ sở cảnh sát, Tuệ An cảm thấy trĩu nặng trong lòng. Vụ án ma túy, dù đã chặn đứng được một nhánh, vẫn rơi vào bế tắc khi những kẻ cầm đầu đã cao chạy xa bay. Nhưng điều khiến cô bận tâm hơn cả chính là sự xuất hiện của Lâm Hải Phong. Hắn là ai? Mục đích của hắn là gì? Tại sao lại ra tay giúp cô, một cảnh sát, trong khi gia tộc hắn lại đầy rẫy những tin đồn mờ ám? Hàng loạt câu hỏi xoáy sâu vào tâm trí, thôi thúc cô phải tìm ra chân tướng.

Lần giở tập hồ sơ về gia tộc Lam Phong, cái tên không mấy xa lạ trong giới kinh doanh Sài Thành và cả những phi vụ làm ăn "sạch sẽ" đáng ngờ, Tuệ An càng thêm quyết tâm. Thông tin về Lâm Hải Phong, kẻ thừa kế duy nhất, lại chỉ vỏn vẹn vài dòng tiểu sử nhạt nhòa. Hắn như một bức tranh được phác thảo sơ sài, tồn tại mờ nhạt đến đáng ngờ.

Hải Phong, sau khi rời khỏi con hẻm, không về thẳng biệt thự tráng lệ của gia tộc Lam Phong mà rẽ vào "The Abyss", một quán bar nhỏ nằm khuất trong con phố ít người qua lại. Đây là nơi anh thường gặp gỡ những tay chân thân tín, những kẻ chuyên lo liệu các phi vụ nằm ngoài ánh sáng pháp luật.

Anh ngồi lặng lẽ trong góc khuất nhất, ly rượu Highland Park 25 Years Old sóng sánh hổ phách phản chiếu ánh đèn mờ ảo. Ánh mắt sắc lạnh thường ngày nheo lại khi nghe thuộc hạ báo cáo về diễn biến ngoài dự tính trong con hẻm. Sự xuất hiện của Tuệ An, một nữ cảnh sát, ở đó quả thực nằm ngoài mọi tính toán.

"Trương Hiểu Tuệ An..." Anh khẽ lặp lại cái tên ấy, một cảm giác khó tả, vừa xa lạ vừa như đã quen thuộc từ lâu, len lỏi trong tim. Anh ra lệnh cho đám tay chân thân cận nhất điều tra về nữ cảnh sát này, nhưng phải tuyệt đối kín kẽ, không để lộ bất kỳ sơ hở nào.

Quyết tâm tìm ra sự thật, Tuệ An tự mình dấn thân vào cuộc điều tra về Hải Phong. Cô biết rõ, đây là một ván bài mạo hiểm, đầy rẫy hiểm nguy, nhưng trực giác của một người cảnh sát kỳ cựu mách bảo, người đàn ông này đang nắm giữ những mắt xích quan trọng, liên quan đến cả những bí mật mà cô hằng tìm kiếm.

Đêm Sài Gòn hoa lệ, Tuệ An bí mật lần theo dấu vết của Hải Phong. Cô như một thợ săn lão luyện, kiên nhẫn bám theo con mồi, từ những con phố sầm uất, xa hoa đến những khu chợ đêm ồn ào, náo nhiệt và cả những góc khuất tăm tối, nơi mà tội ác sinh sôi. Cô phải luôn giữ một khoảng cách an toàn, đủ gần để quan sát, nhưng cũng đủ xa để không bị phát hiện.

Hải Phong, với sự nhạy bén của một kẻ đã quá quen thuộc với những luật lệ ngầm, chẳng mấy chốc đã cảm nhận được sự hiện diện của cái đuôi dai dẳng. Anh cố tình dẫn dụ Tuệ An, đưa cô đến một khu nhà kho cũ kỹ, ọp ẹp, nằm tách biệt ở ngoại ô thành phố.

Tuệ An, với sự cẩn trọng và kỹ năng nghiệp vụ được trui rèn, vẫn kiên trì bám theo mà không hề hay biết mình đang từng bước rơi vào một cái bẫy được giăng sẵn.

Khi cô cẩn trọng đẩy cánh cửa sắt hoen rỉ, nặng nề bước vào, thì cũng là lúc cánh cửa ấy đóng sầm lại sau lưng, nhốt cô trong bóng tối mịt mù. Rồi, từ phía sau, giọng nói trầm khàn, mang theo chút mỉa mai của Hải Phong vang lên, phá tan bầu không khí tĩnh mịch:

"Đặc vụ Tuệ An, cô theo tôi nãy giờ, có chuyện gì muốn chỉ giáo sao?"

Tuệ An nhanh chóng xoay người, theo phản xạ, rút súng, chĩa về phía phát ra giọng nói. Trong ánh sáng yếu ớt lọt qua khe cửa, cô lờ mờ nhận ra Hải Phong đang đứng đó, dựa lưng vào bức tường, ánh mắt lạnh lùng, khó đoán đang quan sát cô.

"Lâm Hải Phong, anh đang giở trò gì ở đây?" Tuệ An gằn giọng, cố giữ bình tĩnh.

"Tôi mới là người phải hỏi câu đó," Hải Phong nhếch mép, cười khẩy. "Sao cô không nghỉ ngơi dưỡng sức sau một đêm vất vả, mà lại tốn công theo dõi tôi?"

"Đừng giả vờ nữa," Tuệ An nói, giọng đanh lại. "Anh biết rõ tôi đang theo dõi anh. Anh có liên quan đến vụ giao dịch ma túy tối qua, đúng không?"

Hải Phong bật cười thành tiếng, tiếng cười mang theo sự giễu cợt. "Cô có bằng chứng gì để buộc tội tôi?"

"Anh đã ở đó, anh đã ra tay giúp tôi. Tại sao?" Tuệ An dồn dập hỏi, cô muốn nhìn thấu con người đầy bí ẩn này.

"Có lẽ tôi nổi hứng làm anh hùng cứu mỹ nhân," Hải Phong đáp, giọng mỉa mai. "Hoặc có lẽ... tôi không nỡ nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp gặp nguy hiểm, dù người đó là cảnh sát."

Tuệ An cảm thấy gò má mình nóng bừng. Cô cố gắng kìm nén, không để những lời nói khiêu khích của hắn làm mình mất tập trung.

"Đừng có ở đó mà quanh co, Lâm Hải Phong. Tôi biết gia tộc Lam Phong các người không đơn giản như vẻ bề ngoài. Rốt cuộc các người đang che giấu điều gì?"

Hải Phong tiến lại gần Tuệ An, từng bước chậm rãi, thu hẹp khoảng cách giữa hai người. Hơi thở ấm nóng của anh phả vào mặt cô, mang theo mùi rượu Whiskey cay nồng và một thứ hương nam tính, mạnh mẽ đến choáng ngợp.

"Cô thực sự muốn biết sự thật sao?" Hải Phong thì thầm, khom người, ghé sát tai cô, đôi mắt đen sâu thẳm như muốn nhìn thấu tâm can cô. "Sự thật là... cô đang dấn thân vào một trò chơi vô cùng nguy hiểm đấy, đặc vụ Tuệ An."

Tuệ An cảm nhận rõ sự nguy hiểm đang bủa vây, nhưng cô không hề run sợ, không lùi bước. Cô siết chặt khẩu súng trong tay, sẵn sàng đối đầu với người đàn ông bí ẩn và đầy nguy hiểm này.

"Tôi không sợ," Tuệ An đáp, giọng kiên quyết, ánh mắt thách thức. "Tôi sẽ vạch trần tất cả, dù có phải trả bất cứ giá nào."

Hải Phong khẽ nhếch mép, một nụ cười nửa miệng đầy bí hiểm, như thể mọi chuyện đều nằm trong dự tính của anh.

"Vậy thì... chúng ta hãy cùng chờ xem, ai sẽ là người chiến thắng," hắn nói, rồi bất ngờ xoay người, bước đi và nhanh chóng tan biến vào bóng tối dày đặc, bỏ lại Tuệ An một mình trong căn nhà kho lạnh lẽo, với những câu hỏi còn dang dở và một màn đêm bí ẩn đang chờ đợi phía trước.

Kết thúc tập 2.
 
Quay lại
Top Bottom