Ai dạy ta lắng nghe

heokool

Cà rốt, trứng hay hạt cà phê?
Thành viên thân thiết
Tham gia
22/9/2011
Bài viết
14.934
Yêu thương chỉ là sự thay đổi khi hai người từ chỗ tranh nhau nói, sang chỗ tranh nhau nghe.

Buổi sáng lang thang Facebook, tôi tình cờ nhìn thấy đường link bạn chia sẻ bài báo, nói về một hot Vlogger và một hotgirl đã xoáy nhau bằng những "sản phẩm" của mình. Người không ngại cười cợt, đạp thẳng chân vào máy quay để tỏ rõ thái độ. Người viết status trên mạng xã hội, một mực nói rằng chẳng quan tâm đến những lời người-kia nói, nhưng chỉ cần đọc qua là thấy được "mùi đấu đá" vây quanh. Cũng đâu phải chuyện gì to tát, sự hiểu lầm nho nhỏ về cách sử dụng tiếng Việt, cách "chém" tiếng Anh của những cư dân Việt đang sống xa Tổ Quốc, cộng thêm những cái tôi to đùng của hai người trẻ, kéo theo cuộc đấu tranh ngấm ngầm của hai đội quân "người hâm mộ".

Tôi kéo chuột lên xuống để có thể đọc tường tận bài báo, và cuối cùng vẫn không tài nào hiểu được lý do của vụ cạnh khóe nhau đó. Thay vì làm rùm beng mọi chuyện để cố chứng tỏ bản thân mình tài giỏi, tại sao họ không chọn cách lắng nghe nhau, vấn đề hẳn đã được giải quyết rất đơn giản.

Tôi có một chị bạn, hiện đang làm ở công ty tổ chức sự kiện. Dân PR, event, media,... vốn tài giỏi và rất năng động. Họ sẽ luôn tranh thủ mọi cơ hội để chứng tỏ tài năng của bản thân, ngay cả việc nói xấu người khác trước đám đông. Bạn có thể xuất sắc cả năm, nhưng chỉ một chút sơ suất của bạn cũng dễ dàng bị những "yêu quái biến hình" trong công ty mang ra bới móc và phóng đại nó như thể đó là yếu tố "chết người".

Bạn tôi nói, sẽ luôn lắng nghe và nhẫn nhịn, cho tới khi sức chịu đựng chạm tới mức giới hạn, bạn tôi sẽ "vùng lên khởi nghĩa" và sau đó, nộp đơn xin nghỉ việc. Bạn không phải người bốc đồng, hơn ai hết bạn nhận thức được tầm quan trọng của việc gìn giữ những mối quan hệ trong công ty, nhưng bạn cũng biết, không nên âm thầm chịu đựng một người mãi mãi không học được cách lắng nghe người khác.

913368-2.jpg


Ai đó từng nói, yêu thương ấy à, đơn giản lắm, chỉ là sự thay đổi khi hai người từ chỗ tranh nhau nói, sang chỗ tranh nhau nghe. Phải, tranh-nhau-nghe bạn ạ. Bởi lắng nghe là con đường nhanh nhất dẫn chúng ta đến chỗ thấu hiểu nhau. Và chỉ khi thấu hiểu, ta mới nhìn thấy ở nhau những điểm đáng mến hơn là những thói quen xấu xí. Chỉ khi thấu hiểu, ta mới sẵn lòng ngồi bên nhau, xóa tan những hiểu lầm không đáng có.

Im lặng không có nghĩa bạn kém cỏi hay không có tài ăn nói.

Im lặng không có nghĩa bạn bất lực hay đầu hàng.

Im lặng để giữ đủ bình tĩnh, để biết đâu là đúng sai, đó là lời tuyệt vời nhất hơn mọi câu nói khác trên đời.

Tôi vẫn nhớ, một lần tôi và bạn trai cãi nhau, rất to. Bất đồng từ lâu không được giải quyết mang đến cảm giác khó chịu và cuối cùng vỡ òa. Tôi muốn đứng dậy ra về, tôi muốn ở một mình, và tôi không muốn nghe cậu ấy nói thêm bất cứ điều gì.

Bạn trai tôi lặng lẽ buông tay tôi, ánh mắt cậu ấy buồn lắm. Cậu ấy bảo "Về nhà ngủ sớm nghen. Ngày mai trời lại sáng. Hi vọng lúc ấy cậu sẽ nghe tớ giải thích" Buổi tối hôm ấy, tôi nằm trên gi.ường và nghĩ về câu chuyện buổi tối. Tôi nhớ lại những điều cậu ấy đã nói và lắng nghe những suy nghĩ đến từ bên trong chính bản thân mình. Lạ lùng thay, nỗi tức giận bay biến. Khi ta biết lắng nghe cơn giận của chính mình. Đơn giản vậy thôi.

Tôi kể những điều này, không mong bạn trở thành một "tảng đá" chỉ biết lắng nghe và không biết phản kháng trước những điều sai trái, tổn hại đến bản thân. Nhưng trước khi sửng cồ, lớn tiếng để chứng tỏ bản thân mình, để làm đau người khác, hãy nghĩ đến nguyên nhân, hãy lắng nghe những điều người ta chưa nói.

Tôi vẫn nghĩ, trước khi học nói, chúng ta đã luôn tự mình học cách lắng nghe, nghe để tiếp thu, nghe để học. Điều sai để tránh, điều đúng để theo. Chỉ cần có thế, cuộc sống này sẽ đẹp hơn biết bao.
Theo Mực Tím
 
dễ lắm :D
gặp đứa bạn nào nói nhìu là tha hồ lắng nghe_im lặng_cảm nhận =))=))=))
 
×
Quay lại
Top Bottom