Phần I: vườn treo Babylon
Theo truyền thuyết, vườn treo Babylon là món quà vua Nebuchadnezzar dành tặng hoàng hậu của mình.
Một vài câu chuyện hư cấu khu vườn treo Babylon là một tòa tháp cao hàng trăm mét vươn lên trời cao. Nghiên cứu khảo cổ học đưa ra những con số khiêm tốn hơn nhưng vẫn khá ấn tượng.
Thành phố Babylon, dưới sự trị vì của vua Nebuchadnezzar đệ nhị, nằm ở khu vực giao nhau giữa sông Euphrates và sông Tigris, cách thủ đô Bahdag, Iraq 88km về phía Nam. Trong những văn tự cổ của mình, nhà sử học Hy Lạp từ năm 450 trước Công Nguyên Herodotus đã viết: “Nếu xét vế kích thước, Babylon vượt xa sự lộng lẫy của mọi thành phố trên thế giới”.
Herodotus đã viết rằng bức tường bao ngoài Babylon dài tới 56 dặm, dày 40 mét và cao tới 160 mét. Lớp tường thứ hai không dày bằng lớp tường đầu tiên những cũng rất chắc chắn. Phía bên trong lớp tường đôi này là các pháo đài, đền chứa những bức tượng lớn toàn làm bằng vàng ròng. Nổi bật trên bầu trời thành phố Babylon cổ đại chính là tòa tháp Babel – đền thờ thánh Marduk, được coi là nguyên nhân gây ra sự chia rẽ và sự khác biệt ngôn ngữ của các quốc gia trên thế giới do con người muốn xây nó quá cao, chạm đến thiên đường, và đến cả lòng tự ái của các vị thánh thần.
Các nhà khoa học đã nghiên cứu và đưa ra kết luận, bức tường chỉ có thể dài 10 dặm và không thể cao đến như vậy. Rõ ràng, tuy có phần phóng đại nhưng thành phố Babylon là có thật. Chỉ có một điều mà Herodotus không hề đề cập đến: Vườn treo Babylon, một trong 7 kỳ quan của thế giới cổ đại.
Theo những truyền thuyết được kể lại, khu vườn được xây dựng bởi vua Nebuchadnezzar, người trị vì vương quốc trong 43 năm, từ năm 605 trước Công nguyên. Một truyền thuyết khác lại cho rằng nó là công trình của nữ hoàng của người Assyri: Semiramis trong 5 năm trị vì của bà.
Giả thuyết thứ nhất có vẻ được ủng hộ hơn cả. Cũng theo giả thuyết này, khu vườn được xây dựng để làm vui lòng hoàng hậu Amyitis, con gái của vua Medes, vợ của Nebuchadnezza. Bà được gả sang Babylon nhưng lúc nào cũng đau đáu nhớ về quê hương của mình. Quê hương của Amyitis là một miền đất xanh, với núi non trùng điệp, vì vậy khi nhìn thấy những miền đất nắng cháy bằng phẳng của Babylon, Amyitis càng thêm nhớ quê hương. Nhà vua đã xây dựng vườn treo dựa trên ý tưởng về ngọn núi nhân tạo, với vô vàn loài cây phủ xanh các bậc thang.
Trên thực tế, những cây trong vườn không phải được “treo” trên dây hay cáp mà chỉ để chỉ độ cao hơn so với mặt đất của chúng.
Để duy trì nước cho khu vườn, nhà vua đã xây dựng một hệ thống tưới tiêu với hai bánh xe lớn, vận chuyển nước từ hồ phía dưới lên hồ nước nhân tạo trên đỉnh cao nhất của vườn treo.
Theo nhà sử học cổ đại Diodorus, khu vườn treo Babylon rộng 200 mét vuông và cao 40 mét. Một công trình thực sự vĩ đại! Nhưng một câu hỏi khác, lớn hơn rất nhiều được đặt ra: Liệu vườn treo Babylon có thực sự tồn tại trong lịch sử hay chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng con người. Nếu Babylon không tồn tại, vì sao rất nhiều văn tự cổ nhắc đến và ca ngợi nó. Nếu nó thực sự tồn tại, thì vì sao ngày nay, hầu như chưa một tàn tích nào được công nhận là vườn treo Babylon cổ đại?
Khi đào bới khu thành phía Nam Babylon, các nhà khảo cổ đã tìm thấy dưới nền đất 14 phòng lớn với cấu trúc vòm. Họ tin rằng họ đã tìm thấy vườn treo Babylon.
Koldewey, nhà khảo cổ đứng đầu công trình nghiên cứu hoàn toàn tin tưởng vào điều này nhưng không phải nhà nghiên cứu nào cũng vậy. Họ chia thành hai nhóm, một nhóm ca tụng đó là công trình lịch sử, nhóm khác gọi di tích vòm đó là câu hỏi lớn của thời đại.
Điều gì đã xảy ra với vườn treo cũng là điều người ta băn khoăn. Phần lớn tin rằng một trận động đất đã phá hủy nó, để lại sau lưng vô vàn nghi vấn về một công trình từng là vinh quang của Babylon.
Theo xzone