5 Năm sau tuổi 18

linh d2t

Tôi yêu hoa lộc vừng!
Thành viên thân thiết
Tham gia
4/6/2011
Bài viết
1.570
10336635_663258293739467_8977781779303651571_n.jpg

Người ta bắt đầu có những dấu chấm hỏi về tương lai, có khi dấu chấm hỏi ấy không có lời giải đáp, nhưng người ta luôn tìm lời giải ở 1 đâu đó.

Người ta biết rằng, màu hồng không tồn tại hầu hết trên đời này, có những gam màu khác, tối hơn, sáng hơn, nhạt hơn, đậm hơn,…
Người ta đi qua nhiều người ta khác, nhận ra rằng sau lưng những cuộc tình, người ta ngỡ mình cô đơn đến tuyệt vọng, nhưng không phải như vậy.

Người ta trằn trọc sau những bữa no, trằn trọc khi trong ví hết tiền mà không dám cầm điện thoại lên gọi “mẹ ơi, con đói…”
Người ta khao khát một hạnh phúc bền vững, tìm kiếm một mối quan hệ bền vững, và vì thế, mọi tình cảm đến đều không bao giờ bền vững.

Người ta sợ ngày mai, vì ngày mai, người ta ngộ ra rằng, tuổi này, đâu còn nhỏ để tung tăng với đam mê nữa.
Người ta sống chênh vênh, và đợi một ai đó đến bên vai và tìm lại cân bằng.

Người ta biết, sẽ không còn hộc bàn nào có thư tỏ tình, không còn kiểu yêu đương giận hờn bồng bột và sẽ không có những lãng mạn mà người ta vô tình bỏ quên ở đâu đó.

Người ta phải hiểu rằng, sau lưng người ta là những người khác, người ta chỉ được dừng lại vài giây khi thất bại, và không được phép gục ngã.

Người ta sẽ thức dậy lúc 7 sáng, hỏi ý nghĩa cuộc đời này là gì, và người ta dẹp đi những câu trả lời làm người ta ưng ý nhất.
Người ta sẽ bước ra khỏi công ty lúc 5h chiều, và hỏi “ai sẽ ôm chặt ta giữa dòng xe kẹt cứng này?”.

Người ta sẽ biết, chỉ còn không lâu nữa, tuổi 18 sẽ cách xa thêm 1 năm nữa, người ta sẽ tìm cách để quên ước mơ viễn vong, quên đam mê, quên luôn cả những mối tình sến rện và tự trách mình, 5 năm qua, cách xa tuổi 18 có xứng đáng không?

TG : Nguyễn Phước Huy
 
Sau 5 năm, ko có gì để nhớ, ko có gì để hướng tới
 
xuanthupro Gấp cái máy tính lại, ra ngoài xem bọn trẻ đang làm gì? làm những gì mình thích đi ;)
 
×
Quay lại
Top Bottom