Bình Yên
Thành viên
- Tham gia
- 10/8/2013
- Bài viết
- 10
Học “lê lết” từng ngày và thiếu muối, học vì điểm số và bằng cấp
“Học đại học nhàn lắm!” các đàn anh đàn chị thường nói vậy. Bởi vì với họ, những tiết học trôi qua chỉ để họ ghi lại một mớ lý thuyết và bí kíp để có điểm thi cao hơn. “Học không phải ngày 1, ngày 2, học là 2-3 ngày cuối” là câu nói quen thuộc của họ với mục tiêu “không rớt môn…” Nhưng nếu mục tiêu của bạn không chỉ là tốt nghiệp, mà còn cả công việc mình mơ ước thì sao?
Các bạn rồi sẽ nghe nhiều người bảo với các bạn rằng: “Có bằng giỏi cũng chưa chắc kiếm được việc khi ra trường”, “Mình không có ô có dù nên đành an phận dưới con ông cháu cha thôi”... Và những câu đại loại như thế...
Thử nghĩ xem đối với những công ty đánh giá bạn qua cái bằng như thế, làm sao có chuyện công bằng cho những cống hiến của bạn? Nếu các bạn nghe được như thế hãy xin lỗi người ta và bảo lại rằng: “Em không suy nghĩ tầm thường như thế được.”
Nếu bạn nghe lời họ và ước mình có cuộc sống tốt đẹp, thì có thể bạn sẽ phải chờ “bụt” xuất hiện đấy. Chọn cho mình ý nghĩa việc học, cuộc sống sinh viên để lao ra ngoài năng động hơn, nhiệt huyết hơn. Và đừng bao giờ coi việc học là nghĩa vụ đối với ba mẹ, hãy coi nó là trách nhiệm với bản thân…
Không còn tò mò về mọi thứ
Chém gió như bão nhưng khi giảng viên yêu cầu phát biểu ý kiến thì im bặt, cười lấy lệ. Những Lớp-Học-Không-Bao-Giờ-Có-Câu-Hỏi tạo cho họ thói quen nói nhiều hơn hỏi. Để rồi đọc những tít từ báo lá cải mà không dám hỏi: “Nếu những thông tin mình vừa đọc sai thì sao?” Họ sẵn sàng khen ai đó “bạn giỏi quá” nhưng không dám nói với bản thân “mình dở quá”.
Họ chỉ chịu đọc những gì bị ép, còn ngoài ra – không gì cả. Họ nghĩ lịch sử đảng chán ngắt còn triết học thì mơ hồ quá. Họ thích ngủ hơn là khám phá điều gì đó thú vị và sẵn sàng nhìn thế giới qua lăng kính của người khác.
“Hãy tò mò về mọi thứ, hãy học khi người khác ngủ, lao động khi người khác lười nhác, chuẩn bị khi người khác chơi bời. Và bạn sẽ có giấc mơ khi người khác chỉ ao ước!” – William Arthur Ward
Quen với sự tầm thường
Học kỳ đầu tiên năm thứ nhất bạn có thể rất thất vọng khi nhận điểm kém. Vài kỳ học nữa, bạn trượt một số môn – có buồn và thất vọng nhưng họ không còn thấy cắn rứt. Dần dần, bạn thấy đó là chuyện thường tình và tìm lý do để đổ lỗi cho thầy cô, cho chế độ giáo dục. Cứ như thế bạn bắt đầu quen với sự tầm thường khủng khiếp nhất: Sống với sự hèn nhát và thiếu nghiêm khắc. Chính sự dễ dãi với bản thân làm bạn đánh mất rất nhiều thứ và quen dần với những thói xấu: Trễ hẹn, thất hứa, trì hoãn …
Nếu bạn nhận ra điều này, đừng cho phép mình nói “thôi kệ” thêm một lần nào nữa. Đừng cho phép bản thân sống dễ dãi, để tương lai của bạn cũng sẽ bị cuốn theo những thứ tầm thường đó…
Hãy kết bạn mỗi ngày nhưng đừng bao giờ “tầm thường hóa” tình bạn. Nếu bạn cho đó là tình bạn, hãy nghiêm khắc với tình bạn đó.
Dù bạn phải nói thẳng: “Mày sai rồi, thế này mới đúng” Để rồi nó giận mình 1 tháng, 1 năm sau đó, điều đó vẫn tốt hơn việc bạn lờ nó đi. Nếu bạn lờ đi những sự sai sót đó, thì có thể bạn sẽ mất đi một người bạn tốt trong tương lai và có thể sẽ thành con dao quay lại đâm bạn đấy.
Ngại giao tiếp, sống khép kín, ngại tham gia các câu lạc bộ, hoạt động tình nguyện
Đừng bao giờ nghĩ đến chuyện im lặng. Tự tin thể hiện những suy nghĩ của mình dù người khác nói này nọ, bạn có thể nghĩ nó chưa hoàn toàn đúng và mình sẽ bị cười. Bạn hãy nhớ: Nếu nói bạn có thể sai, nhưng nếu không nói thì bạn chắc chắn không bao giờ đúng. Đừng vì sợ hãi vô căn cứ mà bỏ lỡ đi những cơ hội đáng giá nhé.
Tích cực tham gia các hoạt động, nhưng đừng tạo cái cớ cho việc bạn lơ là việc học, đổ lỗi cho việc lười nhác. Tham gia các câu lạc bộ, tổ đội tình nguyện – đó là môi trường rất tốt để học hỏi, để trải nghiệm. Đừng để khi chết đuối mới tiếc mình tại sao trước đó không tập bơi, và hãy nhớ “thà đổ mồ hôi trên sàn tập còn hơn đổ máu trên chiến trường”.
Trên thế giới có hơn 7 tỷ người, những người có suy nghĩ tích cực và ý chí phấn đấu cố gắng sẽ xếp hàng đầu tiên và nhận được cơ hội để phát triển. Hãy hỏi mình rằng hôm nay mình đã làm được gì đểkhácvới mình hôm qua, khác với những người xung quanh, để nhận được những thứ khác mà người khác mơ ước nhé.
Lạc trong mơ hồ
Ngay từ bây giờ, hãy tự mình trả lời những câu hỏi quan trọng: Mình sống vì điều gì? Mình nên sống thế nào? Cuộc sống mà mình mong muốn trong tương lai là gì?
Trả lời được những câu hỏi đó có nghĩa bạn đã vẽ ra được con đường của mình trong tương lai, không còn cảm thấy mơ hồ để bị những cám dỗ cuốn đi nữa. Bạn sẽ biết niềm đam mê của mình, sẽ biết rõ tương lai của mình trong 50 năm sắp tới…
Thay cho lời kết
Cứ chạy đi, chạy hết mình để khi nhìn lại mọi thứ, bạn có thể mỉm cười. Và hãy luôn nhớ mình là một người trẻ, với những khát khao, hoài bão, với hừng hực khi thế của tuổi trẻ dám nghĩ, dám làm, dám dấn thân…
Tolamon & Quang Trần
Nguồn Triết Học Đường Phố
Nguồn Triết Học Đường Phố
Bài viết dựa trên cảm hứng bài “Nói thẳng với sinh viên năm Nhất”
của anh Thằng Sơn Đoàn trên Facebook.
của anh Thằng Sơn Đoàn trên Facebook.
Hiệu chỉnh bởi quản lý: