- Tham gia
- 12/12/2015
- Bài viết
- 3.620
Viết cho những năm tháng 18 đã qua…
Một ngày đầu năm, tự dưng nghĩ về những mối quan hệ cũ, bạn bè đồng trang lứa. Ai cũng giỏi, ai cũng cá tính, chỉ có điều là không phải ai cũng đi cùng nhau, thế rồi mỗi người đi một con đường riêng, và tôi cũng thế. Thôi thì cũng sao để cố gắng cho bản thân mình. Mọi thứ đều xoay quanh việc tu thân: tức rèn luyện bản thân trước đã.
Như Khổng Tử nói: “Ngô thập hữu ngũ nhi chí vu học, tam thập nhi lập, tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập nhi tri thiên mệnh,lục thập nhi nhĩ thuận, thất thập nhi tùng tâm sở dục bất du củ.” 15 tuổi đã chuyên tu học hành, sau đó mới đến ngưỡng 30 thành người phong thái, để rồi đến tuổi 50 thì thấu hiểu mệnh trời. Đàn ông, về cơ bản thì phải ngoài 30 mới vào độ chín, còn khi trẻ tuổi thì muôn chuyện.
Tuổi trẻ là tuổi rất đẹp, luôn khao khát dấn thân, luôn khao khát thể hiện bản thân, mặc dù biết ít. Đôi khi sự đời biết ít lại càng muốn thể hiện nhiều. Nhưng ai cũng phải trải qua giai đoạn bồng bột để đạt được đến ngưỡng hết “thơ” nhưng không còn “ngây” nữa, thì mới trưởng thành được. 18 – 25 tuổi là giai đoạn quan trọng trong cuộc đời mỗi người được gọi là giai đoạn bản lề. Giống như cánh cửa muốn chắc thì bản lề phải tốt. Bất cứ điều gì làm trong tuổi này đều ảnh hưởng đến tương lai sau này. Vì thế, tuổi 18 thường là một bước ngoặt.
Thay đổi môi trường sống, bắt đầu tự lập, bước chân vào xã hội, biển rộng trời cao để vẫy vùng, bài viết này xin ghi lại những cảm xúc của tuổi 18 để gửi tới các bạn trẻ. Tôi đã bước qua tuổi 18 từ lúc còn đang miệt mài ôn thi đại học. Ngày tôi 18, tôi ở tuổi còn quá trẻ để có thể ngộ ra được nhiều điều. Giờ đây nhìn lại, tôi thấy mình vẫn đang đi một hành trình để ngộ những điều mình chưa ngộ được trong cuộc sống.
18 TUỔI, TÔI NGỘ RA GIÁ TRỊ CỦA SỨC KHỎE.
Tôi hiểu một điều rằng, sức khỏe vô cùng quan trọng. Rất nhiều người lớn ngày trẻ không trân trọng sức khỏe, lười vận động, hút thuốc, rượu bia, nhậu nhẹt, lo nghĩ, tính toán… để bây giờ họ không thật sự khỏe mạnh. Họ bệnh tật, thuốc thang, đau ốm….
Tôi ngộ ra một điều rằng, 18 tuổi tôi càng sống vội, thức thâu đêm cắm mình bên quán game, nhậu nhẹt những quán xá vỉa hè không đảm bảo chất lượng, cả ngày chỉ ù lì bên chiếc máy tính không chịu vận động… sau này tôi sẽ phải trả giá. Sinh viên còn trẻ còn khỏe, tôi không ăn uống đầy đủ ngay từ bây giờ, nhịn ăn, mì tôm qua ngày, không ăn sáng, ngủ không đủ giấc, không tập thể dục… sau này hậu quả sẽ đến.
18 TUỔI, TÔI NGỘ RA GIÁ TRỊ CỦA ĐỒNG TIỀN.
Tôi hiểu một điều rằng, đồng tiền vô cùng quan trọng, dù nó không phải là tất cả. Có một giá trị hiển nhiên mà đồng tiên mang lại: nó giúp con người ta đỡ đau đầu vì rất nhiều chuyện liên quan tiền trong cuộc sống.
Tôi cũng ngộ ra được sức mạnh chi phối của đồng tiền. Tôi chứng kiến cảnh có những người hàng tháng chỉ riêng tiền trả lãi ngân hàng thôi cũng khiến họ đủ vất vả như thế nào. Cái nghèo nó khiến người ta phải lo nghĩ. Tôi cũng biết được vì đồng tiền mà có những gia đình cãi cọ, sứt mẻ. Tôi chứng kiến cảnh, vì thiếu thốn gia đình trợ cấp, nhiều sinh viên khao khát kiếm tiền một cách mù quáng để rồi bị lừa vào đường dây bán hàng đa cấp.
Tôi ngộ ra một điều, 18 tuổi tôi phải ngưng đốt tiền ngay từ bây giờ. Không được phép lãng phí cho những cuộc chơi vô bổ. Tiền chỉ thực sự được dùng cho những việc chính đáng. Tiền không phải là mục đích sống của tôi nhưng tôi cần tiền để làm những việc cần phải làm.
18 TUỔI, TÔI NGỘ RA GIÁ TRỊ CỦA THỜI GIAN.
Tôi hiểu một điều rằng, thời gian vô cùng quan trọng. Cách tôi sử dụng thời gian như thế nào sẽ tạo ra kêt quả cuộc đời tôi. Tại sao có những chiếc đồng hồ giá lên tới hàng trăm triệu? Có một lí do là bởi vì những chiếc đồng hồ đắt tiền ấy sẽ nhắc người chủ của nó về cái giá của thời gian. Ngay từ bây giờ, tôi phải trân trọng những khoảnh khắc thời gian mình có, phải trân trọng giây phút bên những người mình thương yêu, và quyết tâm sử dụng thời gian sao cho có ích.
Tôi ngộ ra ngay bây giờ là lúc tôi phải sống cuộc đời thật vì thời gian không trở lại. Ngay bây giờ mình phải tận hưởng cuộc sống. Dù có chuyện gì, tôi cũng phải sống trọn vẹn mỗi ngày. Sống hạnh phúc để đạt được thành công chứ không phải đau khổ để có thành công rồi khi đó mới cho phép mình hạnh phúc. Ngay bây giờ, dù chuyện gì xảy ra, tôi cũng điềm đạm, bình tĩnh với nó. Đơn giản để tôi luôn được sự bình an trong tâm hồn.
Tôi ngộ ra một điều rằng tuy thời gian không bao giờ quay trở lại, nhưng cũng không bao giờ là quá muộn cho một sự khởi đầu. 18 tuổi, tôi có rất nhiều việc phải làm phía trước nhưng tôi sẽ không nóng vội muốn giải quyết vấn đề cả đời chỉ trong một ngày. Tôi sẽ lập kế hoạch cụ thể, và đơn giản, cứ đi đi, làm từng việc nhỏ, việc nhỏ, mọi thứ sẽ đi đúng trật tự của nó
18 TUỔI, TÔI NGỘ RA SỨC MẠNH CỦA TRÍ TUỆ.
Tôi hiểu một điều rằng, trí tuệ vô cùng quan trọng. Trí tuệ mang lại rất nhiều giá trị. Nếu mình tư duy kém cỏi, mình bất lợi rất nhiều. Có những người phải làm công việc cực nhọc không được như ý muốn như chạy xe ôm, đẩy xe rác.. Và ngoài kia, rất nhiều người tôi chứng kiến họ không có sự lựa chọn nghề nghiệp, phải vắt kiệt mình để mưu sinh sống qua từng ngày, họ phải vất vả, lăn lộn, cũng chỉ vì một điều là họ không học hoặc không được học hành tử tế.
Tôi nhìn thấy những cái giá đó và tôi quyết tâm mình phải là một người có tư duy tốt. Ngay từ 18 tuổi, tôi phải học hành cẩn thận. Học tốt ở trường học là chưa đủ, bởi tôi cần học hỏi cả ở trường đời. Giống như câu nói: “Mỗi ngày trôi qua tôi sẽ học một điều gì đó. Mỗi người tôi gặp đều sẽ là một người thầy của tôi.”
18 TUỔI, TÔI NGỘ RA TẦM ẢNH HƯỞNG CỦA NHỮNG MỐI QUAN HỆ.
Tôi hiểu một điều rằng, những mối quan hệ thân thiết nhất của tôi tạo ra cuộc sống của tôi. Dù bố mẹ có lúc mắng chửi, dù trước đây có lúc tôi ghét bố mẹ mình nhưng nếu không có bố mẹ, tôi không tồn tại trên đời này. Cuộc sống hàng ngày của tôi, những đồng tiền tôi tiêu: từ tiền ăn, tiền học cho đến tiền nhà đều do bố mẹ trợ cấp.
Tôi ngộ ra một điều rằng, có những lúc trên đường đời, tôi sẽ phải đối mặt với khó khăn, thử thách. Có thể sẽ có những lúc mọi người quay lưng đi, không có ai bên cạnh mình. Những lúc ấy, tôi sẽ rất cần một điểm tựa, một sự ủng hộ, một lời động viên. Tôi sẽ phải trả giá nếu chọn nhầm bạn, vì thế tôi phải chọn những người bạn đúng đắn. Không cần có nhiều bạn, chỉ cần những người bạn có chất lượng. Và đặc biệt mình phải luôn trân trọng, biết ơn những người đã đi qua cuộc đời mình cho dù họ là ai.
18 TUỔI, TÔI NGỘ RA CÒN NHIỀU ĐIỀU TÔI CHƯA NGỘ RA.
Tôi chưa ngộ ra được ý nghĩa cuộc đời, tôi chưa ngộ ra được những quy luật cuộc sống, tôi chưa ngộ ra được mình sống để làm gì… Chỉ có một điều tôi chắc chắn: cứ sống, cứ cháy hết mình, tham gia trọn vẹn mỗi ngày, tôi sẽ có câu trả lời cho những điều bí ẩn đang chờ đón phía trước.
18 tuổi, tôi ngộ ra...
[Sưu tầm]
Một ngày đầu năm, tự dưng nghĩ về những mối quan hệ cũ, bạn bè đồng trang lứa. Ai cũng giỏi, ai cũng cá tính, chỉ có điều là không phải ai cũng đi cùng nhau, thế rồi mỗi người đi một con đường riêng, và tôi cũng thế. Thôi thì cũng sao để cố gắng cho bản thân mình. Mọi thứ đều xoay quanh việc tu thân: tức rèn luyện bản thân trước đã.
Như Khổng Tử nói: “Ngô thập hữu ngũ nhi chí vu học, tam thập nhi lập, tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập nhi tri thiên mệnh,lục thập nhi nhĩ thuận, thất thập nhi tùng tâm sở dục bất du củ.” 15 tuổi đã chuyên tu học hành, sau đó mới đến ngưỡng 30 thành người phong thái, để rồi đến tuổi 50 thì thấu hiểu mệnh trời. Đàn ông, về cơ bản thì phải ngoài 30 mới vào độ chín, còn khi trẻ tuổi thì muôn chuyện.
Tuổi trẻ là tuổi rất đẹp, luôn khao khát dấn thân, luôn khao khát thể hiện bản thân, mặc dù biết ít. Đôi khi sự đời biết ít lại càng muốn thể hiện nhiều. Nhưng ai cũng phải trải qua giai đoạn bồng bột để đạt được đến ngưỡng hết “thơ” nhưng không còn “ngây” nữa, thì mới trưởng thành được. 18 – 25 tuổi là giai đoạn quan trọng trong cuộc đời mỗi người được gọi là giai đoạn bản lề. Giống như cánh cửa muốn chắc thì bản lề phải tốt. Bất cứ điều gì làm trong tuổi này đều ảnh hưởng đến tương lai sau này. Vì thế, tuổi 18 thường là một bước ngoặt.
Thay đổi môi trường sống, bắt đầu tự lập, bước chân vào xã hội, biển rộng trời cao để vẫy vùng, bài viết này xin ghi lại những cảm xúc của tuổi 18 để gửi tới các bạn trẻ. Tôi đã bước qua tuổi 18 từ lúc còn đang miệt mài ôn thi đại học. Ngày tôi 18, tôi ở tuổi còn quá trẻ để có thể ngộ ra được nhiều điều. Giờ đây nhìn lại, tôi thấy mình vẫn đang đi một hành trình để ngộ những điều mình chưa ngộ được trong cuộc sống.
18 TUỔI, TÔI NGỘ RA GIÁ TRỊ CỦA SỨC KHỎE.
Tôi hiểu một điều rằng, sức khỏe vô cùng quan trọng. Rất nhiều người lớn ngày trẻ không trân trọng sức khỏe, lười vận động, hút thuốc, rượu bia, nhậu nhẹt, lo nghĩ, tính toán… để bây giờ họ không thật sự khỏe mạnh. Họ bệnh tật, thuốc thang, đau ốm….
Tôi ngộ ra một điều rằng, 18 tuổi tôi càng sống vội, thức thâu đêm cắm mình bên quán game, nhậu nhẹt những quán xá vỉa hè không đảm bảo chất lượng, cả ngày chỉ ù lì bên chiếc máy tính không chịu vận động… sau này tôi sẽ phải trả giá. Sinh viên còn trẻ còn khỏe, tôi không ăn uống đầy đủ ngay từ bây giờ, nhịn ăn, mì tôm qua ngày, không ăn sáng, ngủ không đủ giấc, không tập thể dục… sau này hậu quả sẽ đến.
18 TUỔI, TÔI NGỘ RA GIÁ TRỊ CỦA ĐỒNG TIỀN.
Tôi hiểu một điều rằng, đồng tiền vô cùng quan trọng, dù nó không phải là tất cả. Có một giá trị hiển nhiên mà đồng tiên mang lại: nó giúp con người ta đỡ đau đầu vì rất nhiều chuyện liên quan tiền trong cuộc sống.
Tôi cũng ngộ ra được sức mạnh chi phối của đồng tiền. Tôi chứng kiến cảnh có những người hàng tháng chỉ riêng tiền trả lãi ngân hàng thôi cũng khiến họ đủ vất vả như thế nào. Cái nghèo nó khiến người ta phải lo nghĩ. Tôi cũng biết được vì đồng tiền mà có những gia đình cãi cọ, sứt mẻ. Tôi chứng kiến cảnh, vì thiếu thốn gia đình trợ cấp, nhiều sinh viên khao khát kiếm tiền một cách mù quáng để rồi bị lừa vào đường dây bán hàng đa cấp.
Tôi ngộ ra một điều, 18 tuổi tôi phải ngưng đốt tiền ngay từ bây giờ. Không được phép lãng phí cho những cuộc chơi vô bổ. Tiền chỉ thực sự được dùng cho những việc chính đáng. Tiền không phải là mục đích sống của tôi nhưng tôi cần tiền để làm những việc cần phải làm.
18 TUỔI, TÔI NGỘ RA GIÁ TRỊ CỦA THỜI GIAN.
Tôi hiểu một điều rằng, thời gian vô cùng quan trọng. Cách tôi sử dụng thời gian như thế nào sẽ tạo ra kêt quả cuộc đời tôi. Tại sao có những chiếc đồng hồ giá lên tới hàng trăm triệu? Có một lí do là bởi vì những chiếc đồng hồ đắt tiền ấy sẽ nhắc người chủ của nó về cái giá của thời gian. Ngay từ bây giờ, tôi phải trân trọng những khoảnh khắc thời gian mình có, phải trân trọng giây phút bên những người mình thương yêu, và quyết tâm sử dụng thời gian sao cho có ích.
Tôi ngộ ra ngay bây giờ là lúc tôi phải sống cuộc đời thật vì thời gian không trở lại. Ngay bây giờ mình phải tận hưởng cuộc sống. Dù có chuyện gì, tôi cũng phải sống trọn vẹn mỗi ngày. Sống hạnh phúc để đạt được thành công chứ không phải đau khổ để có thành công rồi khi đó mới cho phép mình hạnh phúc. Ngay bây giờ, dù chuyện gì xảy ra, tôi cũng điềm đạm, bình tĩnh với nó. Đơn giản để tôi luôn được sự bình an trong tâm hồn.
Tôi ngộ ra một điều rằng tuy thời gian không bao giờ quay trở lại, nhưng cũng không bao giờ là quá muộn cho một sự khởi đầu. 18 tuổi, tôi có rất nhiều việc phải làm phía trước nhưng tôi sẽ không nóng vội muốn giải quyết vấn đề cả đời chỉ trong một ngày. Tôi sẽ lập kế hoạch cụ thể, và đơn giản, cứ đi đi, làm từng việc nhỏ, việc nhỏ, mọi thứ sẽ đi đúng trật tự của nó
18 TUỔI, TÔI NGỘ RA SỨC MẠNH CỦA TRÍ TUỆ.
Tôi hiểu một điều rằng, trí tuệ vô cùng quan trọng. Trí tuệ mang lại rất nhiều giá trị. Nếu mình tư duy kém cỏi, mình bất lợi rất nhiều. Có những người phải làm công việc cực nhọc không được như ý muốn như chạy xe ôm, đẩy xe rác.. Và ngoài kia, rất nhiều người tôi chứng kiến họ không có sự lựa chọn nghề nghiệp, phải vắt kiệt mình để mưu sinh sống qua từng ngày, họ phải vất vả, lăn lộn, cũng chỉ vì một điều là họ không học hoặc không được học hành tử tế.
Tôi nhìn thấy những cái giá đó và tôi quyết tâm mình phải là một người có tư duy tốt. Ngay từ 18 tuổi, tôi phải học hành cẩn thận. Học tốt ở trường học là chưa đủ, bởi tôi cần học hỏi cả ở trường đời. Giống như câu nói: “Mỗi ngày trôi qua tôi sẽ học một điều gì đó. Mỗi người tôi gặp đều sẽ là một người thầy của tôi.”
18 TUỔI, TÔI NGỘ RA TẦM ẢNH HƯỞNG CỦA NHỮNG MỐI QUAN HỆ.
Tôi hiểu một điều rằng, những mối quan hệ thân thiết nhất của tôi tạo ra cuộc sống của tôi. Dù bố mẹ có lúc mắng chửi, dù trước đây có lúc tôi ghét bố mẹ mình nhưng nếu không có bố mẹ, tôi không tồn tại trên đời này. Cuộc sống hàng ngày của tôi, những đồng tiền tôi tiêu: từ tiền ăn, tiền học cho đến tiền nhà đều do bố mẹ trợ cấp.
Tôi ngộ ra một điều rằng, có những lúc trên đường đời, tôi sẽ phải đối mặt với khó khăn, thử thách. Có thể sẽ có những lúc mọi người quay lưng đi, không có ai bên cạnh mình. Những lúc ấy, tôi sẽ rất cần một điểm tựa, một sự ủng hộ, một lời động viên. Tôi sẽ phải trả giá nếu chọn nhầm bạn, vì thế tôi phải chọn những người bạn đúng đắn. Không cần có nhiều bạn, chỉ cần những người bạn có chất lượng. Và đặc biệt mình phải luôn trân trọng, biết ơn những người đã đi qua cuộc đời mình cho dù họ là ai.
18 TUỔI, TÔI NGỘ RA CÒN NHIỀU ĐIỀU TÔI CHƯA NGỘ RA.
Tôi chưa ngộ ra được ý nghĩa cuộc đời, tôi chưa ngộ ra được những quy luật cuộc sống, tôi chưa ngộ ra được mình sống để làm gì… Chỉ có một điều tôi chắc chắn: cứ sống, cứ cháy hết mình, tham gia trọn vẹn mỗi ngày, tôi sẽ có câu trả lời cho những điều bí ẩn đang chờ đón phía trước.
18 tuổi, tôi ngộ ra...
[Sưu tầm]