Có lẽ
Trước khi ta kịp nhận ra một thứ gì đó mới mẻ trong cuộc sống, hay trong trái tim
Thì nó đã khắc sâu vào tâm khảm đến mức khó chối từ
Mà bước đi đầu tiên của nó vào tâm hồn ta
Chỉ là nhẹ như gió thoảng...
~ L ặ n g ~
Thế giới này
Tàn khốc thật.
Đến bao giờ tất cả mọi người mới có thể đối diện với nhau, cất tiếng nói chân thành, và đối diện với chính mình?
Từ bao giờ xã hội lại làm cho con người phải đeo lên khuôn mặt khốn khổ và tâm hồn yếu đuối của họ một lớp mặt nạ dày như vậy?
Tại sao không thể để tâm...
Có những người, cô độc một mình nhưng cũng đủ trở thành một phong cảnh
Không gì có thể thay thế
Tựa như cơn mưa có lớn đến mấy
Nhưng cũng chỉ càng tôn lên vẻ đẹp của bầu trời phía sau màn nước
Và sự thanh khiết đến tinh tú của nhành hoa cẩm tú cầu mà thôi
~ l ặ n g ~