sao lại hỏi là "tôi có nên rời xa e?" mà không là câu hỏi "tôi nên làm gì để gia đình em chấp nhận tôi, tôi nên làm gì để tiếp thêm sức mạnh cho e?" :KSV@13:
Lạj 1ngàj trôj wa...
Lạj 1lần nữa khók vì a...
Lạj 1lần nữa ttjm đau nhój...
.
.
.
.
Mún xa a, mún thế jớj của e chỉ là của rjêg e, k có hìh bóg a, k có sự xuất hiện của a...
Nhưg...
E k thể!
A quá hjểu e...
A pít e kần j...
A pít e đag suy ngj j...
Rồi thời gian sẽ xóa nhòa đi tất cả, cũng như, vết thương dù nghiêm trọng đến mấy rồi cũng sẽ lành!
Cứ khóc khi kí ức và kỉ niệm lại xuất hiện trong suy nghĩ...
Và ùi, 1 ngày nào đó, sẽ quen dần và ùi sẽ quên...
Một câu nói có thể làm tổn thương người nghe câu nói đó..
Một câu nói có thể làm nước mắt ai rơi...
Một câu nói có thể làm sụp đổ tất cả...
và
Một câu nói có thể làm người nghe thật hạnh phúc...
Một câu nói có thể xây dựng được niềm tin, động lực để vượt qua tất cả...
vậy mà... sự chọn lựa...
:KSV@08::KSV@08::KSV@08:
Cái nì... k sao a :KSV@04: Vì như Mr John nói lúc nãy ý, được tự do yk ăn kem, chat, dt zi' tên khác là ok ùi a :KSV@10::KSV@10::KSV@10:
Mẫu người đàn ông lý tưởng và lun nâng niu, chìu chuộng bạn gái,.... đã xuất hiện ùi đó a :KSV@08::KSV@08::KSV@08:
----------
ok a! Gửi thư có kèm hình qua đường Bưu Điện chắc k phạm luật a nhỉ :KSV@10::KSV@08::KSV@08::KSV@08::KSV@08::KSV@08: