Cố Nhiên Khánh

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • "c có mệt k?" có, t mệt lắm. lao đầu đi học thêm, k kịp ăn một hộp bánh mì lót bụng. sách vở đề cương ngập đầu, vài chiếc ngòi bút đã cạn sạch vương vãi trên mặt bàn. t tự tin lắm, vậy mà bây giờ nỗi lo tràn đầy tâm trí t...
    "t đang ôn tập rất tốt", t tự cho là thế... vài ngày nữa thôi, t sẽ tham gia một cuộc thi quan trọng, cũng coi như một bước ngoặt trong quá trình học tập của t. c cũng vậy, c đang dốc hết sức để hoàn thành tốt bài thi của mình.
    chúng ta cùng nhau cố gắng, đặt việc học tập của mình lên trên hết nhé..!
    Con mẹ nó, lại để cảm xúc chi phối rồi..!
    Chỉ để nhận được một lời khen từ c, t đã đánh đổi những gì..?
    Ahh, kết thúc thật rồi..! Bây giờ, chúng ta là ng xa lạ. K có lấy một câu trò chuyện, một ánh nhìn...
    Mẹ nó, t mất niềm tin vào cái thứ gọi là tình yêu tuổi học trò này rồi..! Lúc trước t vui lắm, lúc nào cũng trong trạng thái tươi tỉnh, chờ mong. Mà bây giờ, thứ đến với t toàn là đắng cay, thất vọng.
    T đặt ra thử thách cho chính bản thân:
    1. Vượt qua kì thi lọc thành viên đội tuyển Tiếng Anh.
    2. Đạt giải Tiếng Anh tỉnh.
    3. HSXS cuối năm
    4. K thích một ai nữa cho đến hết năm học...
    "Hình như" t k có duyên với tình yêu nhỉ? Giống như việc t thích Nam lắm, nhưng Nam có người trong lòng mất rồi, t đành ngậm ngùi bỏ cuộc. Và t lại có "đối tượng" mới, là Btung, nhưng c ấy lại có ng yêu rồi ấy, tình cảm chớm nở lại vụt tắt trong nháy mắt...
    T cũng chẳng biết cảm xúc hiện giờ của t là gì nữa. Bất lực, mong chờ, hi vọng..?
    "T k thích c nữa", câu nói đã lặp lại hàng trăm lần tự nhắc nhở, t vẫn k kìm lòng mà nhớ thương c...
    Trước giờ vẫn vậy, t luôn giữ vững suy nghĩ, c... hoàn toàn k quan trọng bằng việc học..
    T thẳng tay đăng kí vào đội tuyển Tiếng Anh, k phải vì muốn chứng minh cho c (nếu có thì cũng là quá khứ), mà là vì bố mẹ, gia đình và chính bản thân t.
    T luôn cố gắng tranh giành dự án nhóm, k phải vì muốn làm cùng c, mà chỉ đơn giản là vì t k yên tâm giao nó cho bất kì ai, kể cả c.
    Vậy là chỉ có mỗi t chưa biết bí mật ấy..? C totinh C từ khi nào mà t k hề hay biết? Giờ thì biết rồi ấy, t thất vọng lắm...
    T k muốn thừa nhận, nhưng t vẫn thực sự rung động trước những hành động ngẫu nhiên của c...
    Mỗi lần như vậy lại là một lần tự trấn an bản thân, k cho phép trong lòng nổi lên tia cảm xúc khác thường...
    C... vẫn chưa hoàn toàn ra khỏi tâm trí của t..
    Trạng thái: off
    Hết thích c rồi, thật ấy..
    C cũng chẳng in đậm trong tâm trí t lắm nhỉ? T chỉ hết hi vọng, k nghĩ về c nữa thôi mà c đã được loại bỏ "gần hết" trong cuộc sống của t rồiii...
    T chỉ còn cách đắm mình vào những bộ truyện ngôn tình yêu thương để xoa dịu tâm hồn. Hay tìm fanfic otp ngọt sâu răng để tìm kiếm sự an ủi, niềm vui. Nam, c đã khiến t thành như vậy..
    Màn đêm buông xuống với bao suy nghĩ ngổn ngang, t k chắc sẽ giữ được cảm xúc của mình trong bao lâu nữa. T đã quá đắm chìm trong đoạn tình cảm này rồii..
    T muốn khóc... T k có ai để tâm sự hết. Nam ơi.. c đáng ghét thật. Tại sao lại cứ phải gieo mộng tưởng cho t vậy nhỉ?
    Não t đang biểu tình tr ơii 😢 Nãy giờ cứ spam câu "Nhớ Nam" hoài àaa. Mà nhớ thật chứ... t muốn đi học để gặp c !!!
    Cố gắng trở thành một phiên bản tốt hơn, ít nhất là tốt hơn cô ấy. Vì chỉ có vậy, t mới có thể có đủ tư cách để c đáp lại tình cảm...
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom