Sáng thu, tôi đi giữa hơi lạnh dịu dàng của những cơn gió heo may, nghe trong gió hương hoa sữa thoang thoảng, quyện vào hương lúa chín ngọt ngào; trời còn hơi tối… Phía đằng đông, những tia sáng của ngày mới bắt đầu lấp ló, sao và trăng mờ dần, tiếng gà gáy báo hiệu ngày mới từ đâu vọng về; sương dần tan, và tiếng cười, tiếng nói cũng bắt đầu râm ran… Tôi thường dành vài phút của buổi sớm để- lắng mình; để- học cách biết lắng nghe điều kì diệu của cuộc sống…
Ngày thường, tôi lắng nghe những tiếng còi xe, tiếng động cơ chạy trên đường đi học. Tiếng xe cộ tấp nập trên đường như dòng chảy của cuộc sống bộn bề hối hả… Thỉnh thoảng, tôi sẽ nghe tiếng chiếc xe cứu thương kêu vang trên đường, tiếng còi xe nhức nhối, xoáy vào tâm gan một cảm xúc gì đó nghẹn ngào,… một sinh mệnh đang mòn mỏi đấu tranh giành giật sự sống từng giây từng phút… Gấp gáp, nặng nề…
Ngày buồn, tôi lắng nghe những bản nhạc không lời, cầm trong tay ly sữa nóng, thả hồn theo điệu nhạc, nỗi buồn bỗng vơi đi…
Ngày vui, tôi nghe tiếng cười, tiếng nói của những người thân thiết, nghe tiếng đứa em nhỏ ríu rít kể cho nghe những câu chuyện xảy ra ở trường nơi em học,…
Ngày nhọc nhằn, tôi nghe những giọt mồ hôi thấm ướt lưng áo mẹ, ướt lưng áo những người công nhân trên công trường- mặn chát!
Ngày đau thương, tôi nghe giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt đầy niềm thương xót. Kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh, vợ khóc chồng, những đứa con thương cha,… Nghẹn ngào- nghe chơi vơi…
Ngày tựu trường- một ngày mùa thu đầy nắng, những bông hoa cúc vàng rực một góc trời, bằng lăng tím sáng bừng nơi góc phố, màu phượng đỏ nhạt dần, trời cao và xanh- tôi nghe tiếng thầy hiệu trưởng đọc thơ của chủ tịch nước gửi tặng học sinh nhân ngày khai trường, nghe ba hồi chín tiếng trống, nghe tiếng hỏi han, tiếng cười của niềm vui gặp gỡ, những cái ôm…- một năm học mới
Ngày mưa bão, tôi nghe tiếng gió rít lên từng hồi trên mái nhà: ồn ào, ầm ĩ; nghe tiếng lá reo xào xạc; nghe tiếng mưa xối xả-từng giọt, từng giọt lạnh lẽo thấm vào lòng đất… Để rồi tôi nghe tiếng đổ nát tan hoang, nghe tiếng tiếc thương, nghe mất mát…
Ngày hạ, tôi nghe tiếng ve râm ran trong từng tán lá vòm cây, nghe tiếng sáo diều vi vu trên trời cao, nghe tiếng nông dân gọi nhau ra đồng gặt lúa; nghe tiếng reo vui của học sinh khi được nghỉ hè; nghe tiếng khóc chia tay của những học sinh năm cuối,…
Ngày xuân, tôi nghe tiếng chim én gọi bầy, nghe tiếng sáo rộn ràng sáng rực đêm giao thừa; nghe- tiếng đoàn viên, nghe- sum họp… Nghe yêu thương. Dưới những lớp vỏ khô, đất mịn, tôi nghe thức dậy tiếng nảy mầm của những chồi non xanh mơn mởn,… Nghe nhựa sống căng tràn!
Ngày thu, tiếng hát gọi trăng vàng của đám trẻ, nghe tiếng trống tiếng chiêng của đội múa lân, nghe rước đèn, phá cỗ… Nghe tiếng cười- nghe trở lại tuổi thơ…
Đêm đông, tôi nghe giá lạnh, nghe tiếng gió đông từng cơn lạnh lẽo, nghe cái rét căm căm… Tôi nghe đâu đây hơi thở phập phồng của những con người đói khổ, nghe những tiếng thở dài ngao ngán đợi chờ, chờ ngày đông qua,.. Nghe ấp ủ…
Ngày lễ tết, tôi nghe tiếng nguyện cầu một đời bình an, nghe tiếng tụng kinh gõ mõ cầu siêu, nghe trang nghiêm, nghe tưởng nhớ… Nghe đâu đây âm hưởng vọng về từ quá khứ xa xưa- khi chiến tranh, khi giặc lũ, khi xâm lăng,.. Và tôi nghe tiếng đất hào hùng, nghe niềm tự hào- nghe chiến thắng! Nghe lời tri ân- gìn giữ…
Buổi giao thời, tôi nghe đổi thay. Ngày mở cửa- tôi nghe hội nhập, nghe phát triển.
Mười bảy. Tôi nghe mộng mơ, nghe hoài bão,… Nghe tương lai!
Điều kì diệu trong cuộc sống đôi khi chỉ là những điều nhỏ nhặt nhất của đời thường. Khi là lời cha khuyên bảo, khi là lời giảng của cô thầy, nghe những câu chuyện nhỏ của người lớn tuổi... Những bác sĩ phụ sản nghe điều kì diệu trong tiếng khóc chào đời của những đứa trẻ. [Những cán bộ cấp cao nghe ý kiến của những thành viên cấp dưới](1)
Biết lắng nghe điều kì diệu của cuộc sống là cảm nhận những phút giây hạnh phúc, bình yên, vui buồn, hờn giận,… và lưu giữ chúng trong trái tim, khối óc.
Lắng nghe âm thanh cuộc sống.
Nghe- điều kì diệu từ trái tim!
Ngày thường, tôi lắng nghe những tiếng còi xe, tiếng động cơ chạy trên đường đi học. Tiếng xe cộ tấp nập trên đường như dòng chảy của cuộc sống bộn bề hối hả… Thỉnh thoảng, tôi sẽ nghe tiếng chiếc xe cứu thương kêu vang trên đường, tiếng còi xe nhức nhối, xoáy vào tâm gan một cảm xúc gì đó nghẹn ngào,… một sinh mệnh đang mòn mỏi đấu tranh giành giật sự sống từng giây từng phút… Gấp gáp, nặng nề…
Ngày buồn, tôi lắng nghe những bản nhạc không lời, cầm trong tay ly sữa nóng, thả hồn theo điệu nhạc, nỗi buồn bỗng vơi đi…
Ngày vui, tôi nghe tiếng cười, tiếng nói của những người thân thiết, nghe tiếng đứa em nhỏ ríu rít kể cho nghe những câu chuyện xảy ra ở trường nơi em học,…
Ngày nhọc nhằn, tôi nghe những giọt mồ hôi thấm ướt lưng áo mẹ, ướt lưng áo những người công nhân trên công trường- mặn chát!
Ngày đau thương, tôi nghe giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt đầy niềm thương xót. Kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh, vợ khóc chồng, những đứa con thương cha,… Nghẹn ngào- nghe chơi vơi…
Ngày tựu trường- một ngày mùa thu đầy nắng, những bông hoa cúc vàng rực một góc trời, bằng lăng tím sáng bừng nơi góc phố, màu phượng đỏ nhạt dần, trời cao và xanh- tôi nghe tiếng thầy hiệu trưởng đọc thơ của chủ tịch nước gửi tặng học sinh nhân ngày khai trường, nghe ba hồi chín tiếng trống, nghe tiếng hỏi han, tiếng cười của niềm vui gặp gỡ, những cái ôm…- một năm học mới
Ngày mưa bão, tôi nghe tiếng gió rít lên từng hồi trên mái nhà: ồn ào, ầm ĩ; nghe tiếng lá reo xào xạc; nghe tiếng mưa xối xả-từng giọt, từng giọt lạnh lẽo thấm vào lòng đất… Để rồi tôi nghe tiếng đổ nát tan hoang, nghe tiếng tiếc thương, nghe mất mát…
Ngày hạ, tôi nghe tiếng ve râm ran trong từng tán lá vòm cây, nghe tiếng sáo diều vi vu trên trời cao, nghe tiếng nông dân gọi nhau ra đồng gặt lúa; nghe tiếng reo vui của học sinh khi được nghỉ hè; nghe tiếng khóc chia tay của những học sinh năm cuối,…
Ngày xuân, tôi nghe tiếng chim én gọi bầy, nghe tiếng sáo rộn ràng sáng rực đêm giao thừa; nghe- tiếng đoàn viên, nghe- sum họp… Nghe yêu thương. Dưới những lớp vỏ khô, đất mịn, tôi nghe thức dậy tiếng nảy mầm của những chồi non xanh mơn mởn,… Nghe nhựa sống căng tràn!
Ngày thu, tiếng hát gọi trăng vàng của đám trẻ, nghe tiếng trống tiếng chiêng của đội múa lân, nghe rước đèn, phá cỗ… Nghe tiếng cười- nghe trở lại tuổi thơ…
Đêm đông, tôi nghe giá lạnh, nghe tiếng gió đông từng cơn lạnh lẽo, nghe cái rét căm căm… Tôi nghe đâu đây hơi thở phập phồng của những con người đói khổ, nghe những tiếng thở dài ngao ngán đợi chờ, chờ ngày đông qua,.. Nghe ấp ủ…
Ngày lễ tết, tôi nghe tiếng nguyện cầu một đời bình an, nghe tiếng tụng kinh gõ mõ cầu siêu, nghe trang nghiêm, nghe tưởng nhớ… Nghe đâu đây âm hưởng vọng về từ quá khứ xa xưa- khi chiến tranh, khi giặc lũ, khi xâm lăng,.. Và tôi nghe tiếng đất hào hùng, nghe niềm tự hào- nghe chiến thắng! Nghe lời tri ân- gìn giữ…
Buổi giao thời, tôi nghe đổi thay. Ngày mở cửa- tôi nghe hội nhập, nghe phát triển.
Mười bảy. Tôi nghe mộng mơ, nghe hoài bão,… Nghe tương lai!
Điều kì diệu trong cuộc sống đôi khi chỉ là những điều nhỏ nhặt nhất của đời thường. Khi là lời cha khuyên bảo, khi là lời giảng của cô thầy, nghe những câu chuyện nhỏ của người lớn tuổi... Những bác sĩ phụ sản nghe điều kì diệu trong tiếng khóc chào đời của những đứa trẻ. [Những cán bộ cấp cao nghe ý kiến của những thành viên cấp dưới](1)
Biết lắng nghe điều kì diệu của cuộc sống là cảm nhận những phút giây hạnh phúc, bình yên, vui buồn, hờn giận,… và lưu giữ chúng trong trái tim, khối óc.
Lắng nghe âm thanh cuộc sống.
Nghe- điều kì diệu từ trái tim!