Kênh Sinh Viên

rancute5483
rancute5483
Bài này em nghe rồi..... của July là bài nào em cũng nghe hết á :D Cảm ơn anh nhiều ạ, tối nghe mấy bài như vậy là thích nhất :D
Gửi 1 lá thư cho gió.... cho gió cuốn hết nổi buồn.... thật xa....
dakazino
dakazino
... để cho nỗi buồn mãi mãi không trở lại :)
rancute5483
rancute5483
anh thích màu tím ạ? :)
dakazino
dakazino
Cũng không hẳn em ah... :)
rancute5483
rancute5483
anh là người có nhiều tâm sự ( em nghĩ vậy) nhưng ko bao giờ bày tỏ quá đà, cỡ như muốn 1 mình chịu đựng vậy :) Nên em nghĩ anh thích màu tím :)
dakazino
dakazino
Anh thích những gì đơn giản, nhưng có nhiều ý nghĩa... Đó chính là lý do anh chọn ava của anh :)
rancute5483
rancute5483
những thứ đơn giản nhưng mang nhiều ý nghĩa..... :) QUả thật những thứ đó thì tốt hơn những thứ hào quang, lộng lẫy....anh này, anh đã từng bị người khác tổn thương chưa anh? :)
dakazino
dakazino
Đã từng, em ah... và đến giờ thực sự là vẫn đang bị tổn thương...
rancute5483
rancute5483
Con trai thì chắc ko khóc đâu nhỉ? Các anh luôn luôn cười đùa với mọi người mặc dù bản thân không được vui. Tại sao con người ta không thể khóc khi buồn, cười khi vui, sống đúng với bản thân? Sao ai cũng phải mang mặc nạ thế nhỉ? Sống như vậy họ thấy vui lắm sao? Hay là tổn thương quá nhiều, nên thành ra như vậy?
dakazino
dakazino
Con trai cũng khóc mà em, chỉ có điều là không ai có thể thấy được những giọt nước mắt của con trai thôi ...
Con người mà, luôn tạo ra một vỏ bọc, càng buồn thì càng cố tỏ ra mình vui vẻ, cười càng nhiều, đến nỗi trở thành thói quen rồi... để cố tỏ ra mình ổn. Họ sợ mọi người đụng chạm đến nỗi đau, nghĩ rằng làm như thế sẽ không còn đau nữa... Nhưng kì thực đến những lúc cô đơn, tất cả lại trở lại với chính mình mà thôi... Khóc nhiều, Đau vẫn hoàn đau
rancute5483
rancute5483
đã có nhiều lúc em tự hỏi: Lớn lên để làm gì? Những thứ có được thì ít, mất mát thì lại quá nhiều :) Vẫn biết chúng ta, ai cũng phải trưởng thành, nhưng cái quá trình ấy sao mà đau khổ quá,găp được nhiều người, nhưng mấy ai cho ta nếm được vị của niềm vui? Cơ mà vẫn phải lạc quan mà sống, sống vì bản thân, vì hạnh phúc của chính mình. Anh lớn hơn em, chắc cũng đã nếm trải nhiều cảm giác của cuộc đời, có bao giờ anh cảm thấy mình cô đơn chưa?
dakazino
dakazino
Đây mới chỉ khởi đâu thôi em ah... Còn nhiều cái còn khó khăn gấp bội lần... Những lúc gục ngã, dù rất đau nhưng bản thân không được cho phép mình nằm xuống... Phải tiếp tục đứng dậy, bước đi dù vết thương vẫn âm ỉ... Bước đi với một niềm tin, ở đâu đó sẽ có một con đường đầy hoa hồng, một người ở đâu đó đang chờ mình ở phía trước, dù biết để thấy và có được những điều đó mình phải trả giá rất nhiều... Em nói đúng, phải lạc quan rất nhiều :)
Anh hơn em được bao đâu... cô đơn cũng đã từng trải qua, cho dù ở nơi đông người nhất ...!
rancute5483
rancute5483
cô đơn.... cho dù ở nơi đông người nhất ... :) Câu nói khiến em phải mỉm cười: sao mà giống em đến vậy? Cảm ơn anh nhiều lắm, anh khiến em nhẹ nhõm hơn hẳn :) Những cảm xúc mà bấy lâu chưa biết được, hôm nay cuối cùng cũng hiểu rõ. Cảm ơn anh rất nhiều :)
dakazino
dakazino
Cố gắng đừng buồn nữa em ah... Đừng để cô đơn nó ăn sâu vào tiềm thức... Chỉ khổ bản thân thôi ...
rancute5483
rancute5483
hì, em ko có buồn, thật đấy :) Hôm qua nói chuyện với anh em thấy mình nhẹ hẳn, buôn bỏ được đôi khi lại là tốt nhất.
dakazino
dakazino
Vậy là tốt rồi ...! Những gì buồn tạm thời không nghĩ đến nữa, nếu không thể không nghĩ đến thì cứ để thời gian làm lành nó... Con gái không nên buồn nhiều, cứ tâm trạng vui vẻ là tốt nhất :)
rancute5483
rancute5483
em ko biết phải nói cảm ơn anh bao nhiêu lần nữa đây :D Ít ra cũng có anh và mọi người bên cạnh động viên an ủi :) Tối ngủ ngon nha anh :)
dakazino
dakazino
có gì mà phải cảm ơn đâu em... Em vui vẻ là anh cũng thấy vui rồi... Em cũng ngủ ngon nhé...! :)
angel1412
angel1412
Ở đám đông mình cũng ngồi một mình....
angel1412
angel1412
Người ta hay che đi những cảm xúc thật bên trong vì cậu bik đấy , thế giới này rất dối trá và cần phải đề phòng. Họ sợ đụng chạm nỗi đau, đã quá đau bên trong rồi nên bên ngoài họ muốn cười, và họ thực sự muốn tìm một nụ cười có thể lấn át nỗi buồn của họ, và khó có điều gì là niềm vui thật sự nên họ đã tìm đến tình yêu-thứ cũng có thể gọi là vĩnh cửu.
Quay lại
Top Bottom