Kênh Sinh Viên

rancute5483
rancute5483
anh đừng lúc nào cũng nghĩ vấn đề ở phía mình, tại sao không nghĩ sai lầm là ở người khác? Chính vì anh tốt nên anh mới cố để quên, còn người khác họ chẳng bận tâm đến, thậm chí chẳng nhớ gì. Quên không dễ, nhưng hãy sống cùng với nó. Nổi đau đó dần sẽ biến thành một kỷ niệm.... một kỷ niệm chỉ có trong ký ức, nó sẽ không làm anh đau nữa. Nổi đau dù lớn mấy cũng không chiến thắng nổi thời gian, con người, ai cũng phải học cách chấp nhận anh ạ :)
Thoi Gian
Thoi Gian
Cám ơn em nhiều lắm, có lẽ anh chờ thời gian để quên nhưng trước mắt anh phải đối mặt với nó em à.
rancute5483
rancute5483
ừ, đối mặt đi anh, không trốn tránh mới giải quyết được vấn đề :)
Thoi Gian
Thoi Gian
À em bao nhiêu tuổi mà nói chuyện cứng cỏi quá vậy?
rancute5483
rancute5483
hi, em 15 tuổi rồi, tại đọc nhìu sách nên vậy :D
Thoi Gian
Thoi Gian
15t cũng đủ hiểu biết rồi đó em. Anh thấy ở đây nhiều bạn nhỏ tuổi nhưng suy nghĩ chính chắn không thua người lớn, trẻ con bây giờ lớn nhanh quá.
rancute5483
rancute5483
vâng, cuộc sống ngày càng khắc nghiệt mà anh, với lại mấy đứa bây h iu sớm quá :D
Thoi Gian
Thoi Gian
Sự thật thì anh đang lẫn trốn đó em.
rancute5483
rancute5483
haizz, tình cảm là chuyện khó giải quyết, cho dù em khuyên anh cố quên thế nào đi chăng nữa, em cũng biết, quên rất khó, không thể chỉ vì một lời nói là quên đi được. Trốn tránh cũng được, đối diện cũng được, tất cả nằm trong lòng bàn tay anh, anh muốn thế nào thì thế nấy. Nhưng anh này, đừng suốt ngày giam mình trong cái thế giới nhỏ bé tối ôm đó nữa, mở cửa và bước ra ngoài, chơi hay tán gẫu cùng bạn bè, đừng tự mình làm khổ mình. Cho dù tối về anh lại có những suy nghĩ miên man đi chăng nữa, cũng đừng buồn chán nhốt mình trong hàng tá nổi đau đó. Bên ngoài là 1 thế giới, hãy đứng lên đi tìm cho mình niềm vui, đừng ngồi 1 chỗ, hạnh phúc không thể nào tự tìm đến chỗ anh đâu. Hãy sống như chính mình, có đau, buồn, mừng, giận,... nhưng bản thân phải biết làm cho mình cảm thấy thoải mái nhất :)
Thoi Gian
Thoi Gian
:-< ra ngoài sẽ đụng ngay.
rancute5483
rancute5483
mặc kệ đi, đụng thì đụng, người ta ko ngại mắc mớ gì mình ngại. Đụng thì nở nụ cười ( cho dù khó đến đâu), cuộc sống này là của anh mà, sao có thể vì 1 người ko tốt với mình chi phối như thế.
Thoi Gian
Thoi Gian
Thôi tránh mặt cho lành em ạ, gặp họ chỉ gợi lại nỗi đau mà thôi, cứ để cho họ vui vẻ thoải mái, còn anh thì giử lại nỗi đau cho riêng mình vậy.
Thoi Gian
Thoi Gian
Em sống ở đâu vậy? Nghĩ lại anh thật buồn cười để người nhỏ an ủi ngược lại mình.
rancute5483
rancute5483
anh ngốc lắm, ngốc cực kì ngốc ( em mà gặp anh ngoài đời là em chửi anh ngu rồi), nổi đau là anh tự giành lấy mà, cho dù họ có gợi hay không thì trước sau một mình anh đau hết, anh phải tập sống ít kỷ chút, tốt quá ko tồn tại được đâu.
rancute5483
rancute5483
em ở sóc trăng cơ, cứ hè lại lên Sài gòn chơi :D, em kết bạn ko phân biệt tủi tác đâu, anh ko cần ngại. Với lại anh cũng an ủi em mà :D
Thoi Gian
Thoi Gian
Ai cũng bảo anh ngu hết, mà anh cũng ngu thiệt em ạ, cứ tự chuốt khổ vào thân thôi. Anh an ủi em ít, còn em an ủi anh quá trời.
rancute5483
rancute5483
thế khi nào có chuyện buồn em lại bay sang nhà anh cho anh an ủi há :D. Mà em an ủi anh có được tác dụng gì đâu, anh an ủi còn khiến em đỡ buồn mà :(
Thoi Gian
Thoi Gian
Ừ chừng nào buồn qua anh, còn cái buồn của em khác anh, cho nên em thấy anh không giảm được, nhưng dù sao em hiểu và cảm thông anh cảm thấy nhẹ lòng em ạ, ít ra có người không quay lưng với anh dù em chỉ mới quen anh, còn người cực kỳ quan trọng với anh thì...
rancute5483
rancute5483
vẫn còn xem người ta quan trọng à? =.=, anh cứng đầu quá, ko biết phải làm gì, nói gì cho anh hỉu nữa, sao anh không thử tìm 1 người mới, biết đâu anh quên người cũ được thì sao? ( nhưng em nghĩ anh ko dá, chắc vì sợ đau) :(
Thoi Gian
Thoi Gian
Anh bị mà, nhưng không thể thay thế ai khác được, mãi mãi là người đó thôi cho dù anh sẽ còn bị đau dài dài.:(
Quay lại
Top Bottom