Vô Hỷ Vô Ưu

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Hiện giờ bản thân gần như cũng nằm trong hoàn cảnh này, ban đêm ngủ không được, nhưng lúc thức dậy rồi lại ngồi ngẩn ngơ ra đấy. Tôi vốn cũng không cảm thấy có gì khó chịu, chỉ là cứ mịt mờ không biết làm gì để thời gian nhanh chóng trôi đi. Ngoài nỗi đơn côi, anh không để lại gì thêm nữa. Tôi nghĩ đến mai sau có lẽ sẽ phải trải qua rất nhiều năm như thế này, chỉ nghĩ thế thôi cũng đã đủ khiến cho người ta cảm thấy hoảng hốt hoang mang, vì thế nên sợ hãi, và cũng có thể sẽ không kiên trì đến năm ba mươi lăm tuổi được nữa.

    Yêu nhưng lại không thể công khai, bản thân chỉ có thể từng chút từng chút cảm nhận hạnh phúc nhỏ nhoi ấy. Anh biết người đó có rất nhiều mối quan hệ, anh sợ người đó bị người ta khinh thường, sợ cả thế giới này sẽ vứt bỏ anh. Cho nên thà rằng bản thân hàng đêm đau đớn tột cùng cũng nhất quyết không để người đó bị thương tổn.

    Tôi là người tha thiết cầu mong anh được hạnh phúc hơn bất kì ai khác trên cõi đời này, chỉ có điều khi nghĩ đến niềm hạnh phúc đó không có phần mình, vẫn sẽ cảm thấy rất đau.
    Em đợi anh đến năm ba mươi lăm tuổi, nếu như tới khi ấy anh vẫn không đến, thì em sẽ tìm người khác.


    Anh nói anh sẽ đợi người đó đến năm 35 tuổi, đợi người đó hồi tâm chuyển ý, anh nói rằng chung quy người con gái đó là vô tội. Có lẽ trong thâm tâm anh đã biết người đó vĩnh viễn sẽ không quay lại chỉ là anh đang tự lừa dối bản thân mà thôi. Cho dù có cố gắng lừa gạt bản thân đến đâu, rồi cũng đến lúc phải tỉnh mộng, anh chọn cách gieo mình vào dòng sông Tương, chọn cách đem tình yêu thầm kín hòa cùng dòng sông lạnh giá, khi ấy anh còn chưa tròn 28 tuổi.
    (Nguồn gacsach.com- Phi Yến Nhược Lam)
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom