Lâu lắm rồi mới đăng nhập vô cái nick này bạn có quái, như 1 con tự kỉ )))
Gì nhỉ?! Vui? ừm, gặp lại anh là niềm vui lớn nhất, điều em trông đợi suốt 2 năm trời chỉ là dc gặp lại anh - người con trai đặc biệt. Nhưng em không hiểu, có cái gì đó nó ngăn cản tụi mình, anh à! Cái cảm giác của em chẳng còn như lúc xưa nữa, có cảm giác người em gặp....không phải là anh....có lẽ "không phải anh của lúc trước" mới đúng....bây giờ, có lúc chán nản, em nghĩ, phải chi...mình ko gặp lại, có lẽ.....anh sẽ mãi tồn tại trong tâm trí em, 1 góc nào đó của trái tim em....luôn đẹp đẽ, luôn xa vời....và, em sẽ ko còn cái cảm giác bị ngăn cách, và....em cũng không có cái cảm giác xa lạ ấy nữa.....nói thế nào nhỉ? cứ như người em gặp là một ng` ko phải anh, ngta biết hết về anh, và về em, ngta giả bộ là anh, nhưng cách nói chuyện.....xa lạ đến ngại ngùng!
Trước kia, em đã từng thấy xấu hổ với anh hay xa lạ với anh đâu nhỉ? có thể cãi ngang như cua vs anh, rồi làm nũng, rồi chọc phá, rồi kể lể đủ thứ trên trời dưới biển, anh lúc nào cũng cười, hùa theo em, đôi lúc mắng em xối xả, em biết anh muốn tốt cho em, đưa ra thật nhiều nhiều lời khuyên cho em, và nói với em rằng "anh tin em là người tốt"......
Nhưng anh à, cảm giác đó bây giờ mất hoàn toàn, ngay cả làm núng, ngay cả đá xoáy anh em cũng không dám nữa, anh à....bấy bỳ muốn dc trở về ngày xưa, dc anh cưng chiều, được anh dạy dỗ, được nhõng nhẽo, được làm nũng,được ko có cảm giác ngại với anh.....
Nhưng làm sao em có thể?! hả anh?
Gì nhỉ?! Vui? ừm, gặp lại anh là niềm vui lớn nhất, điều em trông đợi suốt 2 năm trời chỉ là dc gặp lại anh - người con trai đặc biệt. Nhưng em không hiểu, có cái gì đó nó ngăn cản tụi mình, anh à! Cái cảm giác của em chẳng còn như lúc xưa nữa, có cảm giác người em gặp....không phải là anh....có lẽ "không phải anh của lúc trước" mới đúng....bây giờ, có lúc chán nản, em nghĩ, phải chi...mình ko gặp lại, có lẽ.....anh sẽ mãi tồn tại trong tâm trí em, 1 góc nào đó của trái tim em....luôn đẹp đẽ, luôn xa vời....và, em sẽ ko còn cái cảm giác bị ngăn cách, và....em cũng không có cái cảm giác xa lạ ấy nữa.....nói thế nào nhỉ? cứ như người em gặp là một ng` ko phải anh, ngta biết hết về anh, và về em, ngta giả bộ là anh, nhưng cách nói chuyện.....xa lạ đến ngại ngùng!
Trước kia, em đã từng thấy xấu hổ với anh hay xa lạ với anh đâu nhỉ? có thể cãi ngang như cua vs anh, rồi làm nũng, rồi chọc phá, rồi kể lể đủ thứ trên trời dưới biển, anh lúc nào cũng cười, hùa theo em, đôi lúc mắng em xối xả, em biết anh muốn tốt cho em, đưa ra thật nhiều nhiều lời khuyên cho em, và nói với em rằng "anh tin em là người tốt"......
Nhưng anh à, cảm giác đó bây giờ mất hoàn toàn, ngay cả làm núng, ngay cả đá xoáy anh em cũng không dám nữa, anh à....bấy bỳ muốn dc trở về ngày xưa, dc anh cưng chiều, được anh dạy dỗ, được nhõng nhẽo, được làm nũng,được ko có cảm giác ngại với anh.....
Nhưng làm sao em có thể?! hả anh?
minh lớp 9 hả, nếu cuối cấp thì mệt lắm á, chai zô