N
Tương tác
8

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • những ngày tháng như thế này rồi nó cũng sẽ qua thôi, mình đừng có chán nản nữa, nhất định mình sẽ cố gắng tương lai của mình còn dài mà...
    Mình đã và đang đi làm rồi :) Hiện giờ mình có việc bận, dịp khác cả 2 rảnh, mình sẽ nói chuyện nhiều hơn nhé!
    Trước khi tìm việc bạn phải trả lời được: Bạn có tin mình có khả năng không ? :)
    Với khả năng như thế thì bạn đã thử tìm cơ hội của mình chưa :) ?
    Tôi đi tìm cái nửa của riêng tôi…

    Tạo hóa cứ vô tình đùa trêu con người

    Trong cuộc sống, định mệnh sắp đặt cho mỗi người bao nhiêu mối quan hệ bạn bè, bao nhiêu người yêu thương nhưng có lẽ chỉ sắp đặt cho mỗi người một nửa thực sự của mình. Để rồi từ khi sinh ra cho đến lúc trưởng thành, mỗi người theo mỗi cách khác nhau, lặng lẽ, sôi nổi, thờ ơ, nhiệt tình, bồng bột, hoặc chân thành tìm kiếm một nửa của mình. Nhưng tìm kiếm bằng cách nào và bằng cách nào có thể biết được đó có phải chính xác là một nửa của mình không? Sao định mệnh không cho sẵn một cái tên, một địa chỉ rõ ràng để không ai trên thế giới này phải đau khổ vì nhầm lẫn, để nước mắt không thành mưa và lòng không giông tố. Đã từng nhầm tưởng một nửa của người khác là nửa của mình, đã từng chua xót và trách cứ định mệnh sao trớ trêu, đã không phải một nửa của nhau, sao lại tìm đến. Đã hững hờ, buông lơi không tìm kiếm, đã để trái tim khép kín yêu thương, hy vọng mong manh sẽ không bao giờ lầm lẫn. Tạo hóa cứ vô tình đùa trêu con người. Ta không tìm người, người lại tìm đến ta. Cái na ná tình yêu có nhiều hình dạng, màu sắc khác nhau, người đã đến mang một cảm giác ấm áp. Nhưng lòng vẫn đắn đo, lo lắng, liệu định mệnh có lại trêu đùa?
    Tôi đi tìm cái nửa của riêng tôi
    Mà tìm mãi đến bây giờ chưa thấy
    Nửa của tôi ơi Anh là ai vậy
    Để Em tìm Em gọi mãi tên Anh
    Trời dần buông thành phố đã vào đêm
    Góc phố hàng cây từng đôi tíu tít
    Họ may mắn hơn tôi hay họ không cần biết
    Nửa của mình hay là nửa của ai
    Tôi đi tìm cái nửa của tôi
    Mà có lẽ suốt đời không tìm thấy
    Nếu không có Anh tôi đành sống vậy
    Không nhặt nửa của ai làm nửa của mình
    Cái na ná tình yêu thì có trăm nghìn
    Nhưng đích thực tình yêu thì có một
    Nên nhiều lúc lầm tưởng mình đang gặp
    Nửa của mình nhưng nào phải nửa của mình đâu
    Không phải của mình không phải của nhau
    Thì thượng đế ơi đừng bắt tôi lầm tưởng
    Bởi tôi biết khổ đau hay sung sướng
    Là đúng sai khi tìm nửa của mình
    Tôi đi tìm.Vâng tôi đã đi tìm
    Và có lẽ trên đời này đâu đó
    Anh cũng tìm tôi và tìm tôi như vậy
    Chỉ có điều chưa nhận ra nhau…


    Một đôi dòng cảm nhận :
    Đã có lúc tôi bắt gặp hình ảnh của mình trong bài thơ ấy. Tôi đã từng ngộ nhận giữa yêu và thích. Đó chính là cái na ná tình yêu chứ không phải tình yêu. Có nhiều lần chán nản, nhiều lần muốn buông xuôi, muốn chấp nhận cái na ná tình yêu nhưng rồi tôi hiểu rằng tình yêu chỉ có 1 mà thôi. Và rồi tôi đã gặp Anh. Anh đã cho tôi hiểu tình yêu thật sự là như thế nào. Tôi cảm ơn Anh rất nhiều. Cảm ơn ông trời đã cho tôi tìm thấy Anh.
    Còn bạn, bạn đã tìm thấy tình yêu của mình chưa? Đừng bỏ cuộc nếu chưa tìm thấy nhé bởi biết đâu “Trên đuờng đời đâu đó - Anh cũng tìm tôi và tìm tôi như vậy – Chỉ có điều chưa nhận ra nhau…”



    Tôi cô đơn lắm các bạn ah

    (gửi lúc 11:15 29/01/2012)
    Trong cuộc sống của tôi, tôi toàn thấy sự đau buồn mà thôi. Đối với tôi tôi chỉ thấy vui khi tôi được ở với gia đình, còn tình bạn, và tình yêu của tôi thì rất đau buồn.
    Không ai hiểu được nổi cô đơn của tôi, vì tôi là cô bé sống nội tâm. Tôi thấy tôi đối xử với bạn bè rất tốt, nhưng cái tôi nhận lại ở họ đó chính là sự lạnh lùng, vô tâm của họ.. Còn tình yêu thì tôi còn đau buồn hơn, tôi thích một anh chàng cùng là bạn học cấp 3. Trước kia tối rất ghét anh, nhưng khi ra trương gặp lại nhau tôi lại thương anh.. nhưng ác thay tôi chỉ là người thay thế trong lòng anh, khi anh mói chia tay người yêu cũ của mình. Anh còn nói xấu tôi trước các bạn học của tôi và anh nữa... Tôi đã khóc vì điều đó rất nhiều, lúc đó tôi rất hận anh... Nhưng một thời gian cơn giận của tôi lại tan biến hết, và tôi xem anh như những người bình thường, nếu gặp nhau, cúi chào là bỏ đi.. Tôi không tha thiết, niu kéo zi nữa, vì anh đã làm con tim tôi đau đớn lắm..
    Trong một chuyến đi du lịch đà lạt bất đắc dĩ vừa rồi.. tình cờ tôi đã gặp anh chàng hướng dẫn viên. Anh đã tạo cho tôi rất nhiều niềm vui, và tôi đã thích anh, một anh chàng rất đào hoa..càng ngày tôi càng thích anh, ở bên cạnh anh tôi cảm thấy rất vui.. nhưng lối sống của anh thì qúa phóng khoáng, và tôi cũng chỉ là một người bạn qua đường của anh..
    Lại một lần nữa tôi lại tự làm đau con tim của minh.. tôi lại khóc vi nhớ anh, tôi thấy tôi ngu ngốc quá, tôi thấy đứng trước những người mà tôi thương tôi như không phải là mình nũa.. tôi cũng không đủ tự tin khi gặp họ, vì tôi rất xấu... tôi nghĩ tôi xấu nên họ mới đối xử với tôi như vậy..
    Bây giờ tôi chỉ nghĩ được như vậy thôi.. bạn bè thì không một ai tôi tin tưởng để tâm sự cả... lúc buồn chán, cô đơn một mình tôi lại nhốt mình trong phòng, nghe nhạc và khóc cho qua nỗi buồn đó.. tôi cảm thấy quá chán nản, quá mệt mỏi.. và tôi không biết tôi phải chịu nỗ cô đơn này đến khi nào đây..
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom