Hôm nay Quốc Khánh 02/09/2021 rồi, nay đi làm nữa chứ... mà ngày lễ này đi trực thế thôi chả làm gì hết. Ra trường được ~ năm rồi đấy, không nghĩ là thời gian trôi qua nhanh thế luôn, thời sinh viên của mình vẫn còn nhiều, rất nhiều điều chưa được trải nghiệm đã kết thúc rồi. Nhớ những hôm đi học về cả hội chạy sang nhà anh Sơn, kêu anh thôi chứ bọn mình cùng tuổi bằng khóa K11 nhau hết, mỗi người 100-150k mua đồ về nhậu, nhớ quá. Mồm bà Ngọc, Oanh toang toang hết cả phòng, nhớ cảnh lấy son Linh chơi bài gạch mặt, có hôm lấy cả nhọ nồi nữa chứ..haha. Hứng lên cả nhóm rủ ra Hồ Tây lượn phố nè, thời điểm đó cùng lũ bạn ngồi cạnh hồ tây, gọi 1 vài món ốc, ngao, khoai tây chiên, những đợt vào thời tiết mùa đông của Hà Nội làm que kem thì pheeeee phải biết, giờ mình ra trường vào tận Quảng Ngãi làm, không gần bọn nó nữa, mọi cuộc vui không có minhg nữa, tủi ghê, mình vấn ấp ủ đợi ổn định ra lại ngoài kia làm đó nhé các cậu, thêm việc giờ ra trường rồi mỗi người mỗi công việc, cũng khổng rảnh như thời sinh viên nữa, khoảng thời gian chắc chắn sẽ eo hẹp hơn rất nhiều rồi, riêng bà Ngọc lấy chồng có bé gái luôn rồi chứ, nhanh quá, hoặc có thể thời gian luôn bắt chúng ta trưởng thành, luôn phải tìm hướng đi cho mình, cho cuộc sống đầy bộn bề cho những thanh niên mới ra trường ấp ủ đầy hoài bão, gian truân như bọn mình.
Hà Nội tiếc gì, thứ gì khiến mình luyến tiếc nữa ngoài lũ bạn tốt đấy hả ? Có chứ... là Em..... Mình gặp em một ngày giữa tháng 9 se lạnh, em xinh đẹp, tốt bụng, đến bây giờ mình vẫn không nghĩ sao lúc đó mạnh dạn theo đuổi em thế chứ
Ngày mình lấy hết can đảm thổ lộ chờ câu trả lời của em cả thế giới như dừng lại vậy, rất may mắn không SE như mấy bộ phim anime em hay kể, mình sẽ không tản mạn những chuyện buồn về em đâu, chỉ là những kỉ niệm vui vẻ, đẹp đẽ trong khoảng thời gian hạnh phúc, dù sao nghĩ về những kỉ niệm đẹp hơn là những kỉ niệm buồn mà, hoặc có thể do mình ích kỉ với kỉ niệm. Khoảng thời gian đi học về có em bên cạnh hỏi thăm, đi làm thêm tan ca là gọi ngay cho em kể lể suốt quãng đường từ chỗ làm về phòng, nghe em kể tất tần tật mọi thứ trong ngày của em... đôi khi mình vẫn thường sống trong hoài niệm, chắc là một vài lúc nhậu về say hì hì. mình với em từng vẽ ra một tương lại thật đẹp cho cả hai khi ra trường, một tương lai mình đã rất từng mong đợi, là cả mục địch để mình cố gắng..cuối cùng vẫn vỡ vụn, đến thời điểm hiện tại mình trưởng thành hơn về cách nhìn, về tình yêu.. đôi khi nhìn lại mình hay suy nghĩ vẩn vơ về cái kết thúc, tản mản trong hồi ức rồi cũng quy ra lí do bây giờ không phải cần là do ai nữa, điều làm bây giờ của cả anh và em là sống thật tốt tiếp quảng thời gian sau này, điều mà có lẽ em đang làm tốt hơn anh đấy Nhỏ ạ
Con người chũng ta ai cũng phải sống tiếp và hoàn thiện bản thân mà hì hì... vẫn câu nói cũ dành cho em nhá.
Cảm ơn em những năm tháng tuổi đôi mươi của anh thật nhiều... 7102001. Em <3
Báo Sửa Xóa