Cảm động lắm
"Có những tình yêu không bao giờ lên tiếng
Có những lặng thầm không kể hết công lao
Tuổi thơ tôi bước qua đời giông bão
Lưng mẹ còng dành hết tuổi thanh xuân.
Thời con gái mẹ cũng thường mơ lắm
Mơ mái nhà với hạnh phúc yêu thương
Rồi ấp ủ mầm nhựa sống bé nhỏ
9 tháng…10 ngày…
Ngày con khóc tiếng khóc chào đời ấy
Hay là ngày con khóc tiễn đưa cha
Chiếc nôi buồn, đong đưa giọt nước mắt
Gánh cuộc đời, gánh cả phần cha con.
Mẹ cõng nắng qua đồng ngày hạ cuối
Mồ hôi rơi đếm tóc bạc trên đầu
Con tập tễnh trong đời thường khúc khủy
Cố gắng theo nông nổi qua mình.
Mẹ cõng mưa trên chiếc áo phai màu
Cõng bận bịu trên vai gầy cháy đỏ
Con tạm gác ước mơ mình dang dở
Tập làm thơ để tự dỗ mình.
Nhớ ngày ấy quãng đường dài mưa gió
Mái trường xa ướt tấm lưng mẹ rồi
Lắc cái đầu, con thấy đời ấm lắm
Cay đắng mẹ mang, cho con yên bình.
Rồi những mùa trôi qua theo năm tháng
Lưng mẹ tôi không còn đủ nữa rồi
Mẹ già đi mà con chưa kịp lớn
Nếp nhăn sâu hằn cả một mùa mưa.
Mẹ già lệch bóng bước liêu xiêu
Làm cong cả vần thơ con mất rồi
Lưng còng lưng cong cùng năm tháng
Cõng cả chúng con bước vào đời.
Giờ đây con giữa dòng đời hối hả
Ai có hỏi ước mơ con là gì?
Ước gì chăng ngoài tấm lưng mẹ thẳng
Cho mẹ nhìn thấy những vần thơ con.
Mẹ là nơi cả cuộc đời con ước mơ, con yêu mẹ nhiều lắm !"