myduyen97
Tương tác
45

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Bạn đi đãi tiệc. Hôm chủ nhật vừa rồi bạn đãi cho một đám thôi nôi. Phải nói là bạn ấn tượng người bố vô cùng. Lúc mc mời bố bé Yeng lên phát biểu cảm tưởng. Thì anh bố này nói với giọng như chực khóc. Anh bảo đến tận bây giờ anh vẫn chưa thể nào quen được con anh giờ đã được 1 tuổi. Không thể nào quen được anh đã làm cha. Anh bảo nhớ ngày nào nghe tin vợ có thai hai đứa mừng biết bao nhiêu. Tháng nào hai vợ chồng cũng chở nhau đi khám thai. Chờ mong con lớn lên từng ngày.... rồi a nghẹn lại trong im lặng. Dường như đang kìm lại xúc động của một người cha. Anh nói một câu chốt mà mình thấy thương ông bố trẻ dễ sợ thương. A bảo ' Giờ mà a nói nữa chắc a khóc mất'. Thoi cảm ơn mọi ng đã đến chia sẻ niềm vui với anh nha...
    Nỗi niềm của một người bố trẻ là sự hạnh phúc đong đầy trên khóe mắt, là sự tự hào trên gương mặt khi tôi đã là cha, là bao nhiều chờ đợi mong mỏi trc sự ra đời một sinh linh mang tên là con của mình. Thật cảm động biết bao..... có ai thấy hình dáng cha mình ở đó không....
    20171011-150530.jpg
    Chiều buông nắng rũ bên sông
    Người đâu cứ để em trông em chờ
    P/s: bức ảnh made in myduyen97 :3:3

    13895333-1762405407314028-6808868310307439921-n.jpg
    Trầm hương khói tỏa khắp quanh sân
    Gió nhẹ Sa La đỏ cánh trần
    Khách nhặt vô thường hoa ngộ đạo
    Kinh Chùa phảng phất tiếng chuông ngân
    ST.

    fb-img-1467870059899-1-.jpg
    Tối, đèn dãy phòng trọ tắt. Con bạn kêu đi khóa cửa kẻo tên nào đó xông vô thì ..... mình KHÔNG KIỀM CHẾ được .... :KSV@05::KSV@05::KSV@05:
    Lúc nào cũng có linh cảm là mình cao hơn trước
    Thế nhưng rất đau lòng lần nào linh cảm đó cũng sai.... chẳng cao lên được xen-ti nào. :KSV@17::KSV@17:
    Tôi hôm nay đã làm một hành động ích kỷ .Tôi day dứt về chuyện đó. Nhưng tình thế bắt buộc. Tôi một lần nữa xin lỗi bạn....... xin lỗi.
    Bạn lại đi, gần rồi lại tới xa....

    Chiến khu D

    Chiến khu D vs hai con bạn, gan không? hơn 40 cây số đường rừng, ba cô gái và hai con super cup. cảm giác rất tuyệt!!! Chỉ có cây, đường và ta. Con đường dài tít tắp dường như k thấy được điểm dừng, dốc lớn dốc bé cứ nối tiếp nhau cảm tưởng như cuộn giấy ai đó trải ra mà chỗ thì căng lên chỗ thì chùng xuống. Xung quanh cây, cây và cây , lâu lâu thấy cái biển cấm lửa hoặc cấm săn bắt động vật à ở đây biển báo còn nhiều hơn cả nhà dân ấy chứ .... vào đến rừng thì mát lạnh cả người cây nhiều đến mức nắng k lọt qua được ,bạn chỉ ao ước có thể đem khí oxi trong đây về dc thì hay biết mấy.....
    Bạn gặp dc nhiều người vô cùng dễ thương tuy chưa biết nhau bao giờ nhưng trò chuyện như thân từ kiếp trước.... chú giữ xe , anh đức và 4 anh người đà nẵng...... người thì hướng dẫn giới thiệu về khu di tích, người thì dẫn bạn đi xuống hầm ( chắc ảnh bùn lòng vs ba đứa bạn lắm cứ trầm trồ xuýt xoa tui đang đi dưới lòng đất ấy.... ) người thì dẫn mấy bạn lội rừng ....
    những con người làm bạn cảm thấy cuộc sống vô cùng đẹp ....
    20160501-131022-1.jpg


    20160501-110957.jpg



    20160501-082704.jpg


    20160501-090238.jpg

    20160501-093225.jpg

    Biển lagi
    4 tiếng rưỡi ngồi xe dài như 4 thế kỉ đối với những đứa trẻ say xe như bạn. Có nhiều lúc nghĩ đến con đường về bạn nghĩ hay là ở quách đây luôn cho rồi. Bạn đi vs những người bạn vs nhiều độ tuổi nhiều nghành nghề_họ làm chung chỗ làm thêm. Có người bạn biết, có người biết bạn, có người bạn chưa gặp bao giờ nhưng ai cũng dễ gần !.
    Biển đẹp lắm !
    Biển xanh trời cũng xanh, cứ nghĩ xanh vs xanh nhìn nhàm chán chết, k ngờ rằng chỉ thêm chút nắng mà bức tranh đẹp đến lạ lùng. Cát ở đây nhiều cứ dẫm xuống thì in hằn cả dấu chân....

    20160502-081832.jpg

    20160502-120503.jpg


    Hai chuyến đi, hai trải nghiệm. Cảm ơn tất cả những người tôi đã gặp, cảm ơn tất cả những người đã giúp đỡ tôi. Xin cảm ơn rất nhiều!!!
    Mong rằng bạn có nhiều cơ hội để đươc đi nhiều nơi hơn nữa, trải nghiệm nhiều hơn và tiếp xúc nhiều con người hơn để cảm nhận trọn vẹn cuộc sống....
    con người của nỗi buồn !!!
    lần đầu tiên kết một tác giả như vậy viết về noi buon moi hay lam sao nhung hinh anh lien tuong hay den muc minh khong the nao roi khoi cuon sach tiec cho ban than den bay gio moi doc, moi biet den anh khang ....
    12834487-1568353500158536-691334509-n.jpg


    12834739-1568353506825202-1782826957-n-1.jpg
    Ông chủ nhà khó ưa! Không phải vì ổng tăng tiền phòng trọ mà cứ lấy giấy CM của người ta rồi ngâm cứu quài quài, không nhắc là không trả người gì đâu mà tánh kì. Ổng nói cho anh lấy CM làm giấy tờ cho mấy đứa.....lấy hai lần rồi chứ đâu có ít. Để xem mình vô đây ở cũng bốn năm tháng rồi mà cái giấy tờ anh nói vẫn chưa đâu vào đâu. Nhiều khi tâm trạng không tốt, bộc phát muốn đi xì phố chơi mà không có CM đành phải ở nhà và bực dọc. Nói làm sao đây...anh à đòi nhiều lần quá em cũng ngượng miệng lắm đấy nên anh tự giác làm nhanh nhanh để còn trả lại cho e nhá nhá. Đi hoc cũng cần, đi xa cũng cần, đi xe máy cũng cần, đi phia cũng cần túm lại là CM vô cùng cần thiết đấy anh ạ. Hôm bữa hỏi ảnh cái CM thế mà ảnh còn quay lại mỉa mai bạn nữa chứ cũng may bạn phản ứng chậm với cũng đang trong thời kì làm bộ dịu dàng 'thì mị' nên không đốp chát lại vs ổng á. Người gì đâu khó ưa, đồ cùi bắp có nhiêu đó làm quài làm không xong. Bực bội...:KSV@07::KSV@07::KSV@07:
    Ước gì ngày chủ nhật có thể giãn ra làm hai ngày thì hay biết mấy.....

    Ước mơ cuả mẹ......
    Anh kín đáo như một bức tường thành không sơ hở, cô lại chẳng có can đảm đục cái tường ấy, chân cũng không dài để mà leo vào, cho nên chỉ đứng ngoài mà đoán già đoán non.
    -Gái già xìn tin-
    Lúc không có tiền thì biết bao là dự định muốn mua cái này muốn mua cái kia. Khi đi làm có tiền rồi thì k muốn mua cái gì hết vì sợ .....sợ hết tiền .... Con người ta cứ theo một cái vòng lẩn quẩn muốn có tiền và sợ hết tiền .
    Dạo này lớn rồi hay suy nghĩ. Suy nghĩ nhiều . Chỉ một vấn đề thôi mà ngày nào cũng suy rồi nghĩ ....... Cứ nghĩ ngày mai ăn cái gì ta, trưa nay ăn cái gì ta, tối nay ăn cái gì ta, cứ như vậy thoi mà hết ngày ........ Ước gì không cần ăn mà vẫn sống...............và đẹp thì hay biết mấy ^^
    Cuộc sống đôi khi bắt chúng ta phải lựa chọn........
    Mua một lượt 4 bọc kem với các loại khác nhau về đến phòng thì chợt suy nghĩ không biết phải ăn loại nào trước hương nào trước.....khó xử ^^
    Chuyến đi đầu tiên ' cứ đi rồi sẽ đến '
    Bắt đầu chuyến đi với nhiều tâm trạng.
    Phải công nhận cảnh sắc ven đường vô cùng đẹp hoa mắc cỡ, cỏ lau, trải rộng cả một vùng. Những dây leo bò tràn lên cây tạo nên những hình thù kì quái. Trên đường đi có rất nhiều cây cầu, đứng trên cầu nhìn thấy rừng đước uốn khúc ,ôm lấy dòng sông với màu xanh bạt ngàn trải dài tít tắp, điểm xuyến bằng màu trắng của những cánh cò. Khung cảnh vô cùng yên bình và thơ mộng!
    Mang theo sự chờ mong tôi đặt chân đến hòn đảo Thạnh An, con người nơi đây làm tôi vô cùng ngỡ ngàng họ chân chất đến lạ kì ở đây tôi thấy sự gần gũi hiếu khách của người dân miền biển.
    Tâm trạng vô cùng phấn khích khi ra đến biển. Những gờ đá trải dài ra gần giữa biển phải nói thế nào nhỉ khi dưới chân là từng đợt sóng tấp vào cộng với cái nắng giòn tan, cái gió mang mùi mằn mặn như thổi bay đi bao bộn bề bao mệt mỏi, đứng ở đây tôi thấy mình thật nhỏ bé, tôi như đang hòa mình với thiên nhiên.
    Rồi nắng cũng dần tắt phải quay về thôi. Cũng lưu luyến đấy tự hứa với lòng rồi tôi sẽ trở lại vùng đất này. Có cái gì đó đang len lỏi trong tôi. Là nhiệt huyết tuổi trẻ là kỉ niệm với con người, thiên nhiên và các anh chị. Tôi học được nhiều thứ lắm đấy. Cảm ơn chuyến đi cảm ơn mọi người và cảm ơn chính bản thân mình khi cho phép tôi được đi được trải nghiệm.
    Cứ đi rồi sẽ đến.
    12196265-842387755882768-6444401504671672479-n.jpg

    Nhẫn nhóm ^^



    12246922-722755174528464-331240681627238802-n.jpg



    12240011-729601560508185-3038956692385313287-n.jpg

    Chuyến phà cuối cùng .
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom