Chap 1
Cô đang ngồi trên máy bay về nước
Trái tim cô đang lạc lõng
Nhưng... có lẽ bao năm qua nó vẫn vậy
Và... đặc biệt là khi mẹ cô mất.
Ở đất Mỹ này, cô lại thất thân với một người đàn ông xa lạ không quen biết
Cũng may... cô cũng như đàn ông, cô không thể sinh con
Nếu không, lỡ một đứa trẻ vô tội lại ra đời
Thì nó sẽ giống như cô, cha mình là ai cũng không biết
Hôm nay, cô lại biết được cha mình là ai
Cũng may... người đó vẫn chưa biết
Vì ông ngay cả sự tồn tại của cô ông còn không biết
Thì làm sao ông có thể biết năm xưa ông đã bị người ta gài bẫy quan hệ với mẹ cô
Trước khi mất. mẹ cô đã dặn
Tuyệt đối đừng để ba ruột con biết đến sự tồn tại của con, ông ấy vô tội.
Nực cười, nhưng.. đúng lắm mẹ ạ!
Đây là điều ước của mẹ và cũng là điều mà con muốn.
Cô tên là Lục Tịnh Nguyệt, năm nay 17 tuổi, bây giờ cô đã mất mẹ, đồng nghĩa với việc bây giờ, trên đời này, cô không còn ai để nương tựa.
Về đến Đài Loan - mảnh đất của ký ức của cô và mẹ.
Cô đã nghỉ học từ ba trháng trước, khi bệnh mẹ cô trở nặng, cô phải sang Mỹ để chăm sóc cho bà
Nhà cũng đã bán từ 3 năm trước, ngôi nhà chỉ có 20m2.
Giờ con phải đi đâu đây mẹ ơi.
Cô nghĩ.
Có lẽ bây giờ cô sẽ đi đến quán bar trước đây cô làm và đi thuê căn nhà mới.
Cô bắt đầu làm việc ở đó lúc 13 tuổi, cô ca hát, làm DJ và bartender, cũng may đây là bar dành cho vị thành niên nên cô không bị làm sao. Bà chủ cũng vì hoàn cảnh của cô mà quý trọng cô, nhận cô làm học trò. Bà dạy cô các công việc ca hát đến pha chế. Cô yêu âm nhạc, nhưng cô cũng đam mê Hóa học.
Nhưng bây giờ, còn gì để mơ và còn gì để cố gắng.
Căn nhà mới cô kiếm được cũng khoảng 36m2, là phòng ghép, bà chủ bảo sẽ có người khác ở cùng, vậy là cô lại phải lắp các thiết bị cách âm rồi.
--------------------------------------------End part 1-----------------------------------------------------
Cô gái đêm đó là ai?
Anh đã nghĩ về cô gái ấy bao đêm rồi?
Cách đây vài tuần, anh bị cho uống thuốc kích thích và vào phòng 1 cô gái
Anh không biết gì cả, chỉ biết rằng sáng hôm sau anh tỉnh lại không thấy ai cả
Chỉ biết khi anh nhìn vào tấm grap gi.ường, anh thấy một vết máu đỏ, anh biết mình đã hại đời 1 cô gái nào đó.
Cho dù anh là 1 tay chơi, nhưng anh không hề chạm vào những cô gái còn trong trắng
Anh là 1 người không thiếu thứ gì, con nhà giàu, học giỏi, bạn bè ngưỡng mộ anh chẳng hết
Cớ sao, anh lại vì một cô gái mà nhớ nhung?
Anh tên Lưu Thế Hoa, 17 tuổi, học sinh ưu tú của Cao trung Hữu Thượng, bây giờ là Thượng Lạc Hữu Thượng
Lũ bạn thân của anh toàn là gay, ngay cả thầy hiệu trưởng cũng vậy, nhưng không ai trong trường kì thị họ cả, cho dù lúc đầu không biết hay sau khi họ công khai tình cảm. Đây là một điều đáng mừng
Chỉ có điều, anh cũng đã từng yêu một người, mối tình đầu đơn phương nhưng người đó đã ra đi mãi mãi. Và anh cũng đã vượt qua được nỗi đau mà sống tiếp.
Bố mẹ anh muốn anh tự lập, anh cũng muốn quên đi cô gái mình gặp ở Mỹ nên anh đã đồng ý
Anh chọn một căn hộ 36m2, là phòng ghép. Bà chủ nói đã có người đến đây ở chung. Anh không lo, có người ở anh cũng đỡ cô đơn
Vào phòng, anh khá ngạc nhiên là người bạn phòng này đã chia căn phòng thành 2 nửa, một của anh và một là của người bạn cùng phòng, trên tủ lạnh có tờ note ghi: Phòng ngủ tách biệt, phòng khách, phòng bếp và phòng tắm dùng chung, phòng của anh ở bên trái.
Nhìn hai "phòng ngủ", anh biết phòng mình bên trái, tháy cái chìa khóa trên đó, anh mở cửa đi vào, ngoài một cái gi.ường đơn, một cái bàn và một cái ghế thì ngoài ra không có gì. Anh bất giác mỉm cười
Có vẻ bạn cùng phòng của mình là một người rất thú vị.
------------------------------------------------End chap 1-----------------------------------------------
Note: Mong rằng mọi người sẽ đóng góp những ý kiến của riêng mình. Truyên của em luôn có phong cách hơi u ám với nữ chính. Cách viết truyện của em là như vậy, mong mọi người thông cảm
_Shadow_